Khí Vũ Trụ

Chương 1383 - Có người đoạt động phủ. (2)

Ngang nhiên phá cấm chế động phủ của hắn, điều này khiến Lam Tiểu Bố vô cùng giận dữ, cũng may hắn không phải đang trong thời khắc mấu chốt đột phá cảnh giới, nếu không chắc hẳn hắn sẽ bị phản phệ rồi.
Lúc trước khi tiến vào động phủ, hắn đã dặn dò tiểu nhị kia, đừng làm gì ảnh hưởng hắn tu luyện. Lúc này còn chưa qua một năm, cấm chế động phủ của hắn đã bị phá vỡ, chuyện này sao có thể nhịn được?
Cho dù là tu chân giới, Tiên giới hay là Thần giới, cưỡng ép phá vỡ cấm chế động phủ của người khác, đều là đại thù sinh tử, cái này không khác gì chém đứt đạo cơ đòi tính mạng của người khác.
“Cút đi, ta chiếm dụng nơi này rồi.” Lam Tiểu Bố vừa bước ra, một tên nam tử mặt xám đã lạnh lùng nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố nói.
Thiên Thần cảnh hậu kỳ? Lam Tiểu Bố bình tĩnh lại, hắn nhìn tên Thiên Thần cảnh hậu kỳ trước mắt này, trong lòng có chút khó hiểu, một tu sĩ Thiên Thần cảnh sao lại đến đây bế quan?
Bặc Chi Vực Ngoại Giác hoàn toàn không phải là nơi mà tu sĩ Thiên Thần cảnh đến, tu sĩ Thiên Thần cảnh trở lên bế quan ở chỗ này chẳng có chút ý nghĩa nào cả.
“Người của Tu Sĩ Chi Gia đâu?” Lúc Lam Tiểu Bố nói chuyện, thần niệm không chút kiêng kị nào rà quét khắp nơi. Rất nhanh hắn đã tìm ra, hắn nhìn thấy một cái thi thể, thi thể này chính là tiểu nhị đưa hắn đến động phủ lúc trước.
Lam Tiểu Bố hiểu ra, xem ra là tiểu nhị này muốn ngăn cản gia hỏa kia, nhưng ngăn cản không được lại còn bị giết.
“Nói một lý do vì sao mà ngươi cứ phải chiếm cứ nơi này tu luyện? Có lẽ ta có thể cho ngươi ở lại đây tu luyện.” Lam Tiểu Bố nói.
Hắn tin Hỗn Độn chi khí ở nơi này không bị lộ ra, nếu không bị lộ ra, vì sao gia hỏa này lại muốn lấy động phủ của hắn? Cho dù là hắn có muốn đi, cũng nhất định phải biết rõ mọi chuyện. Nếu không thì chuyện Hỗn Độn chi khí bị lộ ra ngoài cũng không phải là chuyện nhỏ.
“Lý do chính là ngươi sắp phải chết rồi…” Tu sĩ Thiên Thần cảnh nói xong lời cuối cùng đã đánh môt quyền về phía Lam Tiểu Bố.
Hắn muốn dựa vào quyền thế của mình, khóa vùng không gian của Lam Tiểu Bố lại.
Chỉ là hắn vừa đánh ra một quyền này, đã cảm thấy không gian mình đang đứng bị khóa lại, giờ phút này một quyền của hắn trở nên vô cùng chậm rãi.
CHo dù có là heo cũng biết là mình đã đá vào tấm ván sắt, tu sĩ Thiên Thần cảnh này đương nhiên không phải là heo, sắc mặt hắn tái nhợt, “Tiền bối, vãn bối hoàn toàn không biết nơi này là chỗ tu luyện của tiền bối, mạo phạm…”
Chỉ là tu sĩ Thiên Thần cảnh này còn chưa nói xong, đã bị thủ ấn thần nguyên nắm lấy cổ, sau đó bị Lam Tiểu Bố dễ dàng nhấc lên tiến vào động phủ.
“Nói đi, vì sao nhất định phải là động phủ của ta?” Lam Tiểu Bố ném nam tử lên mặt đất.
Răng rắc! Một tiếng nứt gãy vang lên, cho dù Lam Tiểu Bố chỉ tiện tay ném thôi, xương đùi của nam tử này đã bị đứt đoạn.
“Vâng, vãn bối nhìn thấy nơi này phong cảnh tốt, động phủ cũng rộng rãi.” Tu sĩ Thiên Thần vội vàng nói.
Lam Tiểu Bố xòe tay ra, một đạo nhận mang lập tức hiện ra, một cánh tay của nam tử này nhanh chóng bị cắt đứt, một khắc sau, một mồi lửa đã thiêu rụi cánh tay của nam tu Thiên Thần cảnh này.
“Ngươi còn có cơ hội nói dối hai lần nữa, nói tiếp.” Lam Tiểu Bố nhàn nhạt nói.
“Vâng, vâng, quả thật là vãn bối phát hiện ra nơi này thần linh khí nồng đậm, không biết là tiền bối đang tu luyện, cho nên mới…”
Nam tu Thiên Thần cảnh nhìn thấy một đống thần tinh, lập tức đổi giọng nói.
Phốc! Lại có thêm một đạo huyết quang nổ tung, một cánh tay còn lại của nam tử này cũng biến mất.
“Chỉ còn một cơ hội cuối cùng, lần này sẽ là cổ của ngươi.’ Giọng điệu của Lam Tiểu Bố vẫn rất nhẹ nhàng.
Chỗ tu luyện của hắn, hoàn toàn đã bị Thúc Linh Thần Trận khóa lại, tuyệt đối không có khả năng thần linh khí bị tràn ra ngoài.
“Tiền bối giết vãn bối đi, vãn bối không có ý gì khác, cũng là do thần linh khí…” Tu sĩ Thiên Thần cảnh này cắn răng, dứt khoát nói.
Sau khi nói xong lại cảm thấy mình không bị giết, tu sĩ Thiên Thần cảnh này cảm thấy hình như mình đang bị ép, Lam Tiểu Bố nói giết hắn chỉ là uy hiếp mà thôi. Nếu như hắn nói ra thật, vậy thì chỉ có một con đường chết.
Lam Tiểu Bố quả thật không giết tên nam tu này, một ngón tay của hắn đã chạm vào mi tâm của nam tử này, sau đó lập tức có một luồng lực lượng thần nguyên cuồng bạo ập vào thức hải của nam tử này, bắt đầu quấy phá hồn niệm và Nguyên Thần của hắn ta.
“Tiền bối dừng tay, vãn bối nói…” Giờ phút này nam tu chỉ hy vọng Lam Tiểu Bố một đao giết hắn, loại quấy phá thức hải và thần hồn đau đớn này, hắn tuyệt đối không muốn tiếp tục. Ngay thời khắc bị sưu hồn, Nguyên Thần hắn đang run rẩy, bất cứ lúc nào cũng sẽ tan mất.
Đáng tiếc là, Lam Tiểu Bố tựa như không nghe thấy, vẫn vơ vét trong thức hải và nguyên hồn của người này.
Bởi vì không phải là lần đầu tiên sưu hồn, Lam Tiểu Bố đã nắm giữ được một ít kỹ xảo. Hơn nữa tu sĩ Thiên Thần cảnh trước mắt này, cảnh giới cũng thấp hơn hắn, nên khi hắn sưu hồn cũng dễ dàng hơn một chút.
Nửa nén hương sau, Lam Tiểu Bố rút ngón tay về, giờ phút này nam tu Thiên Thần cảnh kia đã run rẩy nằm trên mặt đất, đau đớn đáng sợ khiến hắn không thể kêu rên được một tiếng nào.
Lam Tiểu Bố tiện tay ném một mồi lửa qua, hắn không để ý nam tu đang giãy dụa trong đám lửa, mà nhíu mày nghĩ đến có còn người nào biết đến Hỗn Độn chi khí hay không.
Nam tu Thiên Thần cảnh này đến đây chiếm lấy động phủ này, chính là vì Hỗn Độn chi khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận