Khí Vũ Trụ

Chương 1801 - Giao dịch với Vô Lượng.

Vô Lượng im lặng một lát, đột nhiên nói ra, “Ta có vài chỗ lạc ấn quy tắc Lục ĐẠo, nếu như ngươi đồng ý cho ta mượn đạo quyển Luân Hồi xem một chút, ta có thể cho ngươi mấy chỗ lạc ấn này.”
“Có tất cả bao nhiêu chỗ?” Lam Tiểu Bố bình tĩnh hỏi.
“Ba khu.” Vô Lượng nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, lập tức vui mừng nói.
Hắn ta chỉ ôm tâm thái may rủi nói một chút, không ngờ Lam Tiểu Bố thật sự có hứng thú. Trong lòng hắn ta cũng hiểu rõ, chỉ cần có Lam Tiểu Bố ở chỗ này, hắn ta cũng không thể nào hoàn toàn cảm ngộ đạo tắc Kiến Luân, tạo dựng ra thông đạo Luân Hồi thuộc về mình được. Hơn nữa hắn ta cũng mơ hồ cảm giác được, mình chưa chắc có thể giết chết được Lam Tiểu Bố.
Đối với loại nhân vật như Vô Lượng mà nói, không tồn tại thứ tâm tình gì gọi là hỉ nộ ái ố. Dù Lam Tiểu Bố có hoàn toàn chặn ngang hắn ta cảm ngộ đạo tắc, nếu như hẳn ta không giết được Lam Tiểu Bố, hắn ta cảm thấy làm chuyện vô ích cũng chẳng có ý nghĩa nào. Chờ hắn ta có thể giết chết được Lam Tiểu Bố, trực tiếp giết chết đối phương là được.
Lam Tiểu Bố cười lạnh nói, “Ba khu mà muốn trao đổi đạo quyển Luân Hồi của ta để xem một chút, ngươi tu quá đến mức già lẩm cẩm rồi sao?”
“Vậy ngươi muốn thế nào?” Sắc mặt Vô Lượng lạnh đi, trong mắt cũng tràn ra tia sát khí.
“Ba mươi chỗ lạc ấn quy tắc Lục Đạo, có thể cho ngươi mượn đạo quyển Luân Hồi xem một chút.” Lam Tiểu Bố không chút do dự nói.
Luân Hồi Thánh Nhân cạn lời nhìn Lam Tiểu Bố, ở Lục Đạo Niết Bàn này, có thể tìm được ba khu lạc ấn quy tắc, đã là rất tốt rồi. Ngay cả hắn ta cũng chỉ có thể tìm được bốn nơi, hắn ta cho Lam Tiểu Bố hai nơi, chính mình còn giữ lại hai nơi.
Không phải hắn ta không cho Lam Tiểu Bố, mà là hai nơi này, lạc ấn quy tắc Lục Đạo quá rõ ràng, hắn ta muốn giữ lại tương lai đi nhìn thử. Hắn ta là người tu luyện đại đạo Luân Hồi, cho nên tìm kiếm được vị trí lạc ấn quy tắc Lục Đạo đương nhiên là dễ dàng hơn rất nhiều. Vô Lượng có lợi hại đến đâu, có thể tìm được năm chỗ đã là không tệ rồi, bây giờ Lam Tiểu Bố còn đòi Vô Lượng ba mươi chỗ lạc ấn quy tắc Lục Đạo.
Càng khiến Luân Hồi Thánh Nhân chấn kinh là, sau khi Vô Lượng nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói thì không hề nổi giận, chỉ im lặng một lúc rồi nói, “Ta quả thật chỉ tìm được mười ba chỗ lạc ấn quy tắc Lục Đạo, nếu như ngươi không đồng ý, vậy ta chỉ có thể ra tay.”
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Hai mươi chỗ, để cho ngươi xem một chút.”
TRong lòng hắn cũng vô cùng chấn động, hắn tuyệt đối không nghĩ đến Vô Lượng có thể tìm được nhiều lạc ấn quy tắc Lục Đạo như vậy, hắn nói ba mươi chỗ, thật ra là muốn khiến gia hỏa này khó chịu một chút, sau đó dọa dẫm lấy đi những thứ khác. Hắn thật sự không ngờ Vô Lượng có thể lấy ra được mười ba chỗ, số lượng này đúng là không hợp thói thường.
Vô Lượng hít một hơi thật sâu, lấy ra mười sáu mảnh ngọc giản nói, “Đây là mười sáu chỗ lạc ấn quy tắc Lục Đạo. Cho dù ngươi có tin hay không, ta chỉ lấy được bấy nhiêu thôi. Mà tìm kiếm những chỗ lạc ấn này, đã hao tốn của ta mấy vạn năm. Ta chỉ có thể cho ngươi mượn xem một canh giờ, đồng ý thì trao đổi, không đồng ý thì thôi.”
“Đồng ý, nhưng mà đạo quyển Luân Hồi của ta chỉ có thể cho ngươi mượn đọc nửa nén hương, bởi vì tất cả mọi người đều hiểu rõ đạo quyển Luân Hồi trân quý hơn vị trí lạc ấn của ngươi không biết bao nhiêu lần.” Lam Tiểu Bố cũng cầm đạo quyển ra.
Đạo quyển Luân Hồi vừa lấy ra, Luân Hồi Thánh Nhân và Vô Lượng lập tức cảm nhận đươc lực lượng luân hồi mênh mông. Hai mắt Vô Lượng sáng lên, đây tuyệt đối là đạo quyển Luân Hồi chân chính. Tay hắn ta đột nhiên siết chặt, nếu như có thể lấy được đạo quyển Luân Hồi, vậy hắn ta không cần Lục Đạo Trì cũng có thể tạo dựng xong thông đạo Luân Hồi, sau đó chứng đạo luân hồi.
Ánh mắt Luân Hồi Thánh Nhân run rẩy liên tục, hắn ta biết đạo quyển Luân Hồi nằm trong tay Lam Tiểu Bố, đạo quyển Luân Hồi Lam Tiểu Bố lấy được nhất định là từ chỗ Nặc Nhất Sinh. Chỉ có hắn ta mới biết, đạo quyển Luân Hồi trong tay Nặc Nhất Sinh chỉ là một cái hố. Mặc dù là hố, nhưng mà nội dung đạo quyển Luân Hồi là thật. Lam Tiểu Bố có thể lấy ra được đạo quyển Luân Hồi thật sự, nói rõ trên người thặt sự có bảo vật.
“ĐƯợc, trao đổi thế nào.” VÔ Lượng không chút do dự đồng ý với yêu cầu của Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố lấy đạo quyển Luân Hồi ra để dưới đất, sau đó đánh mấy đạo cấm chế rồi nói, “Vô Lượng, ngươi cũng có thể làm như vậy, ngươi cầm đạo quyển Luân Hồi của ta ở chỗ này xem nửa nén hương, ta cầm mười sáu mảnh ngọc giản của ngươi, cũng ở chỗ này xem một canh giờ.”
“Được.” Vô Lượng cũng làm theo đặt mười sáu mảnh ngọc giản xuống đất, đánh ra mấy đạo cấm chế, sau đó lập tức xông về phía vị trí đạo quyển Luân Hồi. Khiến hắn ta mừng rỡ chính là trừ đạo quyển Luân Hồi, Lam Tiểu Bố vậy mà không ép hắn ta phải lập lời thề đại đạo.
KHi hắn ta nghĩ cho dù Lam Tiểu Bố có thể ngăn cản hắn ta rời đi, ha ha, cái này phải có tự tin đến mức nào mới có thể nghĩ như vậy?
Lam Tiểu Bố không chút hoang mang đi đến chỗ đặt mười sáu mảnh ngọc giản, lập tức tạo dựng mô hình kết cấu.
LOại thần trận cấp chín đỉnh phong này, chính hắn muốn phá vỡ cũng phải mất một khoảng thời gian. Mà trận pháp của hắn lại khác, chỉ là thần trận cấp tám, Vô Lượng muốn phá vỡ cấm chế của hắn không tốn bao nhiêu thời gian.
Chỉ qua mười mấy giây, Lam Tiểu Bố đã dựa vào Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra cách mở cấm chế do Vô Lượng bố trí, nhưng mà hắn không cầm lấy mười sáu mảnh ngọc giản này, mà lập tức tạo dựng mô hình kết cấu của mười sáu mảnh ngọc giản này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận