Khí Vũ Trụ

Chương 199: Phiến Thiên Nguyệt bị bắt (2)

Nói xong, cô chợt nhớ tới gì đó liền vội vàng lấy ra một đống hộp ngọc, cẩn thận đặt đống Tố Đan Thảo từng cọng vào trong hộp ngọc: “Sư huynh Tiểu Bố, Tố Đan thảo phải được đặt trong hộp ngọc có cấm chế, nếu không thì dược hiệu sẽ mất hết.”
Dù sao thì một cây hay hai cây thì không có vấn đề gì cả, đằng nào cũng được luyện chế thành Trữ Chân đan mà thôi. Mà bây giờ Lam Tiểu Bố lại lấy ra hơn trăm cây thì khẳng định không thể luyện chế trong một lần ra Trữ Chân đan hết được.
Tâm tình của Lam Tiểu Bố rất tốt, hắn đang nghĩ sau này có nên tới tinh cầu Ngọc Khải một chuyến nữa hay không, nơi đó có rất nhiều thứ tốt.
“Ngươi mang đống Tố Đan thảo này đi luyện chế Trữ Chân đan đi, để cho mấy đệ tử nội môn của môn phái chúng ta lên được Uẩn Đan cảnh.” Lam Tiểu Bố giao hết hộp ngọc cho Phiến Thiên Nguyệt.
Phiến Thiên Nguyệt vội vàng nói: “Sư huynh, không cần nhiều tới vậy đâu. Ta lấy năm cây là đi tìm đại sư Tây Ẩn là dược rồi, ông ấy là Linh Đan sư tứ phẩm rất nổi danh. Cho dù ông ta lấy đi sáu phần và một ít nguyên liệu còn thừa thì chỉ cần có năm cây Tố Đan thảo cũng có thể luyện chế ra được hai mươi viên Trữ Chân đan rồi.”
“Còn có chuyện ăn đen như vậy?” Lúc này Lam Tiểu Bố mới biết đan sư sẽ lấy đi sáu phần mười số lượng đan dược. Một lò luyện đan một lần sẽ luyện được mười hai viên, mà năm cây Tố Đan thảo chỉ có tỷ lệ thành công là ba phần mà thôi.
Phiến Thiên Nguyệt lập tức giải thích: “Thế cũng được coi là tốt rồi, luyện chế Trữ Chân đan cần phải là Linh Đan sư tứ phẩm. Mà toàn bộ Nguyên Châu này, những Linh Đan sư tứ phẩm rất được săn đón. Muốn nhờ đại sư Tây Ẩn cần phải tặng lễ, sau đó mới có thể mời ông ta ra tay được. Sư huynh, ta phải nhanh chóng đi tìm đại sư Tây Ẩn. Trước khi Côn Khư mở ra thì không chừng Thiên Vân môn của chúng ta sẽ đón thêm được mấy cường giả Uẩn Đan nữa.”
Lam Tiểu Bố gật đầu, hắn đang nghĩ hắn có nên trỏe thành một Linh Đan sư hay không, cái chức nghiệp này nghe có vẻ rất dễ kiếm tiền? Nhưng Lam Tiểu Bố nhanh chóng loại bỏ cái ý niệm này ra khỏi đầu.
Cách kiếm linh thạch rất nhiều, mà trở thành đan sư lại mất rất nhiều thời gian. Cho dù hắn có Thất âm thì muốn trở thành Linh Đan sư cũng cần phải tiêu hao quá nhiều thời gian.
Mà thời gian đó không bằng hắn dùng để tu luyện còn hơn. Trước tiên cứ thu thập đủ loại giới thiệu của các linh dược và các phương thuốc khắc vào Thất âm trước thì hơn, nhưng không phải để trở thành luyện đan sư.
Mặc dù Viên Hữu Ngấn đã từng nói luyện đan sư rất ngầu. Nhưng hắn đã lựa chọn trở thành một trận pháp sư rồi, nếu học thêm cả luyện đan thì tham quá lại hóa thâm.
Nếu hắn lựa chọn trở thành luyện đan sư thì không phải tương lai sẽ lại muốn trở thành luyện khí sư hay sao? Rồi luyện phù sư? Lại linh thực sư…
Những thứ có thể học ở giới Tu Tiên nhiều ngang với giới khoa học kỹ thuật, chọn hết dĩ nhiên cũng tốt, nhưng hắn lại không có nhiều tinh lực tới mức đó.
….
Cách ngày Côn Khư mở ra chỉ còn hai tháng, Lam Tiểu Bố và Cổ Đạo chỉ ở trên Thiên Vân phong để tu luyện. Hiện tại Lam Tiểu Bố đang cực kì khổ tâm vì không có công pháp nào để tu luyện.
Khoảng thời gian này, mặc dù hắn chỉ tu luyện Đoàn Hồn thuật, tăng cường thần niệm lên thêm ba mươi dặm nữa, nhưng thực lực vẫn không tiến triển thêm được chút nào.
Trái lại là trận đạo, Lam Tiểu Bố cảm thấy thứ này có quan hệ mật thiết với thần niệm, bây giờ hắn đã có thể bố trí được hộ trận cấp ba rồi.
Là một trận pháp sư cấp ba, Lam Tiểu Bố không cần phải phái người làm một chút việc vặt trên Thiên Vân phong nữa. Chỉ cần dùng trận pháp Khứ Trần (quét bụi) là có thể giải quyết tất cả vấn đề. Hệt như khi lần đầu hắn tới Hồng Vân tông, khi đó Hồng Vân tông rất sạch sẽ, đó là vì bên trong có sử dụng trận pháp Khứ Trần.
Mấy hôm nay, Lam Tiểu Bố đang nghiên cứu Tụ Linh trận cấp bốn, hắn cảm thấy Thiên Vân môn muốn phát triển thì nhất định phải có một Tụ Linh trận thật tốt. Mà Tụ Linh trận ở Thiên Vân môn hiện tại mới miễn cưỡng có thể coi là một trận pháp cấp hai, mà loại trận pháp này thực không tương xứng với rất nhiều tu sĩ đang tu luyện ở Thiên Vân môn.
Linh khí xung quanh Thiên Vân môn tiêu tán, cộng thêm bên trong Thiên Vân môn không còn linh mạch, không có đan dược phụ trợ, nếu cứ tiếp tục tình trạng này thì đệ tử trong môn phái có thể tiến bộ mới là chuyện lạ.
Trận pháp Cảnh Kỳ bên ngoài Thiên Vân phát ra những tiếng kêu chói tai, Lam Tiểu Bố lập tức dùng thần niệm quét ra, sau đó hắn nhìn thấy bên ngoài trận pháp có một đệ tử nội môn đang đứng.
Người này Lam Tiểu Bố biết, là Tuyên Phủ. Là một đệ tử cũ của Thiên Vân môn, nhập môn cũng xấp xỉ hai mươi năm rồi nhưng vẫn luôn dậm chân ở Trúc Cơ cảnh, do không có Trữ Chân đan nên từ đầu tới đuôi đều không thể bước vào Uẩn Đan cảnh.
Lam Tiểu Bố mở trận pháp hộ sơn ra, Tuyên Phủ nhanh chóng chạy tới, đứng trước mặt Lam Tiểu Bố nói: “Chưởng môn sư huynh, sư tỷ Thiên Nguyệt đã xảy ra chuyện rồi.”
Lam Tiểu Bố cau mày, nghi ngờ hỏi: “Không phải Thiên Nguyệt đi tìm đại sư Tây Ẩn để luyện chế Trữ Chân đan sao? Sao lại xảy ra chuyện rồi?”
Tuyên Phủ vội vàng nói: “Đúng vậy, ta cùng sư tỷ Thiên Nguyệt đi tới Loan Nguyệt đan lâu ở thành Bạch Vũ Tiên. Lúc ấy đại sư Tây Ẩn nói rằng không luyện đan miễn phí cho tỷ ấy, đại sư tỷ đã cầu xin nửa ngày trời, rồi nói là luyện chế Trữ Chân đan nên đại sư Tây Ẩn mới đồng ý. Sau khi đại sư tỷ lấy ra năm cây Tố Đan thảo thì rõ ràng đại sư Tây Ẩn đã rất cao hứng, ông ta đã lấy đi Tố Đan thảo của đại sư tỷ. Chúng ta chờ ba ngày, sau đó đi cùng đại sư tỷ tới chỗ đại sư để lấy đan dược, nhưng đại sư Tây Ẩn chỉ đưa cho chúng ta hai viên Trữ Chân đan hạ đẳng…”
Vẻ mặt Lam Tiểu Bố trở nên lạnh lùng, vị đại sư Tây Ẩn này tám phần đã lừa Phiến Thiên Nguyệt. Thực lực của Thiên Vân môn thế nào ai cũng biết cả, tuy thực lực của lão tông chủ khá cao nhưng lại mang bệnh nặng trong người, vừa nhìn liền biết có thể chết bất cứ lúc nào. Mà những trưởng lão còn lại, người có tu vi cao nhất mới tới Ngưng Đan cảnh, lại không thể rời khỏi sơn môn. Vì thế ông ta liền ăn chặn đan dược của Phiến Thiên Nguyệt, cũng không có ai ra mặt thay.
Quả nhiên Tuyên Phủ lại nói tiếp: “Sư tỷ không đồng ý, nên đã tới muốn đại sư Tây Ẩn phải trả lại linh thảo, trong lúc tranh chấp vô tình làm vỡ một cái bình hoa, vì thế sư tỷ đã bị Loan Nguyệt đan lâu tạm giữ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận