Khí Vũ Trụ

Chương 1240 - Cảm ơn ngươi, Tiểu Bố.

Tần Tự Hề khiếp sợ nhìn Lam Tiểu Bố, một hồi lâu sau mới thở dài một hơi, trong mắt tràn đầy mừng rỡ, “Cảm ơn ngươi, Tiểu Bố.”
Lam Tiểu Bố có chút ngây ngẩn, cái này liên quan gì đến chuyện cảm ơn ta? Bản thân mình cứu nàng, hình như cũng chưa nghe thấy nàng nói tạ ơn, bây giờ mình chỉ nói muốn làm chuyện nàng không thể làm lại cảm ơn mình, chuyện này…
Tần Tự Hề cười cười, Lam Tiểu Bố lại cảm nhận rõ ràng được, quan hệ giữa hắn và Tần Tự Hề dường như đã kéo gần lại hơn.
“Tiểu Bố, vừa rồi ngươi nói câu này trước mặt ta, có nghĩa là ngươi đã xem ta là một trong những người bằng hữu tốt nhất, cảm ơn ngươi đã tin tưởng ta vô điều kiện như vậy. Bằng hữu của ta không nhiều, trước đó ta chỉ xem ngươi như ân nhân, dù cho có dùng cả sinh mệnh của ta để báo đáp ân tình của ngươi, Tần Tự Hề ta cũng sẽ không chần chừ chút nào. Mà bây giờ ngươi chính là bằng hữu tốt nhất của Tần Tự Hề ta.” TRong giọng nói của Tần Tự Hề tràn đầy vui vẻ khó kìm nén.
Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng hiểu ra, hắn nói với Tần Tự Hề có lẽ bản thân có thể học được Đại Hủy Diệt Thuật, vậy đã nói rõ trên người mình có pháp bảo đỉnh cấp. Nếu không thì ngay cả một Thánh Nhân cũng không thể dựa vào lực lượng hủy diệt còn lưu lại để học được thần thông Đại Hủy Diệt Thuật, Lam Tiểu Bố hắn dựa vào cái gì mà có thể học được thần thông Đại Hủy Diệt Thuật cơ chứ?
Bây giờ hắn dám nói hắn có thể học được Đại Hủy Diệt Thuật, vậy chỉ có thể nói hắn có bảo vật cao cấp đến cực hạn của vũ trụ mới có thể làm được.
Dám ở trước mặt Thánh Nhân nói trên người mình có loại bảo vật đỉnh cấp này, đây không phải là muốn tìm chết hay sao? Lam Tiểu Bố nói ra, đó chính là vì vô cùng tin tưởng Tần Tự Hề, nếu không thì tất nhiên chỉ có một con đường chết.
Giọng điệu của Tần Tự Hề cực kỳ nhẹ nhàng, “Tiểu Bố, mặc dù ta là một Thánh Nhân, nhưng cực kỳ hiếm khi ra ngoài tụ hội với người khác Ta chán ghét loại xã giao người lừa ta gạt dối trá kia, tất cả mọi người đều nghĩ một đằng nói một nẻo, lời lẽ khiến cho người ta buồn nôn. Trên thực tế một khi xuất hiện đồ tốt, chỉ sợ người vừa rồi mới vô cùng sùng bái ngươi sẽ lập tức quay lại đâm cho ngươi một đao. Cho nên ta mới vui vẻ, mới trân quý việc ngươi tin tưởng ta, xem ta như là bằng hữu. Trên thực tế ngoài tu đạo ra, càng có nhiều chuyện chúng ta đã bỏ qua, chỉ là rất nhiều người không để ý mà thôi. Nhưng ta thì khác, ta lại vô cùng để ý.”
Lam Tiểu Bố mỉm cười, “Tự Hề tỷ, lần đầu tiên ta gặp được ngươi, ta đã cảm thấy ngươi là một người có thể tin được. Ngươi bị Đạo quân Thân Bất Thanh của Bất Thanh Thần giới hãm hại, nhưng ngươi lại không hề oán hận Bất Thanh Thần giới, thậm chí còn nghĩ cách làm sao để Bất Thanh Thần giới tránh đi vận mệnh như Thiên Mặc Thần giới, ta đã biết rõ ngươi có thể trở thành người bằng hữu có thể tin tưởng.”
Tần Tự Hề mở rộng tấm lòng, để Lam Tiểu Bố trở thành bằng hữu của nàng. Trong lúc này không có sự khác biệt về cấp độ tu vi, giống nhau về giá trị quan.
“Cho nên ta cảm ơn ngươi.” Tần Tự Hề nở nụ cười xinh đẹp, “Ngươi đi đi, ta ở chỗ này chờ ngươi. Nếu có một ngày ngươi không thể nào ra được, ta sẽ xông vào đó xem một chút.
Lam Tiểu Bố vội vàng nói, “Tự Hề tỷ, ta còn định nhờ ngươi giúp một chuyện, ngươi không thể nào ở lại đây đợi ta được, càng không thể xông vào trong đó. Hơn nữa ta khẳng định mình sẽ không có chuyện gì cả, xông vào đó có lẽ là mười năm, trăm nặm, thậm chí là nhiều thời gian hơn nữa. Ở lại đây chờ ta chỉ lãng phí thời gian mà thôi.”
“Ngươi nói đi, cho dù ta có thể làm được hay không, ta sẽ dốc hết sức làm.” Tần Tự Hề không chút do dự nói.
Lam Tiểu Bố lên tiếng, “Ở Tiêu Tuyền chiến trường của Bất Thanh Thần giới có một cái phong ấn, trong phong ấn này phong ấn vận may của Bất Thanh Thần giới, trong đó còn phong ấn Yểm Ma. Ta muốn mời Tự Hề tỷ giúp đỡ phá vỡ phong ấn kia, để vận may của Bất Thanh Thần giới quay về với Bất Thanh Thần giới. Còn những Yểm Ma kia, vẫn phải phong ấn lại, tương lai ta sẽ nghĩ cách khác.”
“Yểm Ma?” Tần Tự Hề nghe được hai chữ này, lập tức cau mày, vẻ mặt nghiêm trọng nói, “Tiểu Bố, phong ấn này nhất định phải cẩn thận.”
“Vì sao?” Lam Tiểu Bố không hiểu hỏi.
Tần Tự Hề nói, “Vũ trụ mênh mông đã từng xuất hiện một kẻ độc ác tuyệt thế, hắn tên là Lâu Dị Y. Người này lấy mộng cảnh mà chứng đạo, được xưng là Đại Mộng Thánh Nhân. Bất cứ người nào đối nghịch với hắn, vĩnh viễn gặp phải ác mộng, đời đời kiếp kiếp không thể thay đổi. Hắn nuôi dưỡng toàn bộ đổi thủ của mình thành ác mộng, cũng chính là Yểm Ma. Đối nghịch với hắn, thậm chí ngươi không biết là trong hiện thực hay ở trong mộng cảnh. Cuối cùng chết rồi, cảm xúc của bản thân sẽ cam nguyện bị Đại Mộng Thánh Nhân nuôi dưỡng thành Yểm Ma. Nếu như Yểm Ma thật sự bị phong ấn cùng một chỗ với vận may, vậy ta có thể khẳng định, là do Đại Mộng Thánh Nhân làm. Nếu như ta đột nhiên mở phong ấn do Đại Mộng Thánh Nhân làm, hậu quả chỉ sợ không thể nào tưởng tượng nổi.
Người đã chết trong tay Thánh Nhân này không biết có bao nhiêu, về phần giới vực bị hắn hủy đi thì nhiều không kể xiết. Ngươi ngẫm lại mà xem, phá vỡ phong ấn vận may mà người này để lại, một giới bị hủy đi là hậu quả nhẹ nhất.”
Lam Tiểu Bố hít vào một hơi thật sâu, hắn nghĩ đến Ngũ Vũ Tiên giới, còn có Ma Huyền Tiên Vực, nhưng Yểm Ma đã bị hắn giết chết… Còn cả Niết Bàn Thánh Quả mà hắn lấy được.
Một đường dài cho đến ngày hôm nay, Lam Tiểu Bố cũng không biết đã đắc tội với ai, nhưng mà hắn biết rất rõ những chuyện mình đã làm nhất định đã đắc tội với một người, nhưng không ngờ lại là Đại Mộng Thánh Nhân Lâu Dị Y.
“Nói vậy thì, Lâu Dị Y nhìn trúng vận may của Bất Thanh Thần giới, tương lai hắn sẽ trở về lấy?” Lam Tiểu Bố thì thào nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận