Khí Vũ Trụ

Chương 648: Tứ Đế cung và Thần Vân Trì.

Chuyên Dịch cau mày nhưng vẫn không nói gì, Phùng Thư Đình thở dài nói, “Sư huynh, chúng ta có cần cứu hắn hay không?”
Cứu? Chuyên Dịch tựa như nghĩ đến chuyện gì đó, lập tức nói, “Lam Tiểu Bố kia không phải là ở trong động phủ cao cấp của Tà Giác Đại Tiên tức lâu hay sao? Theo lý mà nói hắn có hai lần nhờ người của tiên tức lâu ra tay, vì sao vừa rồi hắn không để tiên tức lâu ra mặt?”
“Chắc là căng thẳng quá nên quên mất rồi, ngươi nhìn nét mặt lúc đó của hắn đi, có chút thấp thỏm và lo âu. Sau khi giao tiên tinh xong thì nhanh chóng quay về tiên tức lâu tránh né mới đúng, hắn thì hay rồi, vội vã chạy ra ngoài, đây không phải là muốn đi tìm đường chết hay sao?” Phùng Thư Đình nói.
Chuyên Dịch lắc đầu, “Vẫn không đúng, biểu hiện của hắn giống như những gì ta đoán trước đó, nhưng vì sao trước đó hắn lại truyền âm cho ta…”
“Ngươi chắc chắn là hắn truyền âm cho ngươi chứ?” Phùng Thư Đình cũng có chút nghi ngờ.
Chuyên Dịch không xác định lắm, hắn đang suy nghĩ đến một chuyện. Cho dù Lam Tiểu Bố không làm như vậy, thì cũng không có chuyện sau khi bị cướp tiên tinh lại hốt hoảng chạy bừa ra bên ngoài điện như vậy chứ? Theo lý mà nói, hắn phải quay về tiên tức lâu tránh né mới đúng. Còn nữa, nếu hắn không cần hai cơ hội ra tay của tiên tức lâu, vì sao phải tốn nhiều tiên tinh ở trong động phủ cao cấp của tiên tức lâu như vậy?
Suy nghĩ kỹ một hồi những vẫn không thể nghĩ ra đáp án, Chuyên Dịch đành phải nói, “Tạm thời chúng ta đừng đi ra ngoài, nếu như hắn thật sự xảy ra chuyện gì, chúng ta sẽ giúp một chút, dẫn nữ tử kia đi. Với tu vi của nàng, một mình ở nơi này cũng chỉ có một con đường chết.”

Lam Tiểu Bố có chút hoảng hốt chạy bừa, dáng vẻ vô cùng vội vã. Tên Đại La Kim Tiên đuổi theo hắn kia thì không hoang mang chút nào, chậm rãi đi theo phía sau Lam Tiểu Bố.
Trên thực tế Lam Tiểu Bố thật sự muốn giáo huấn tên Đại La Kim Tiên này một chút, nhưng mà hắn dẫn tên Đại La Kim Tiên này ra đây, không phải chỉ đơn giản là giáo huấn hắn một chút thôi.
Vừa tiến vào trong Tà Giác Hư Không Điện, Lam Tiểu Bố đã cảm thấy có chút kỳ quái. Chẳng những quy củ ở nơi này không ra gì, mà còn có nhiều chuyện hiếm thấy. Đã có chấp sự, tại sao lại cho phép trận môn màu lam bán vé kia tồn tại? Rất nhiều thứ, nhìn qua đều vô cùng mâu thuẫn.
Những chuyện này không thể nghe ngóng được ở thương lâu và tiên tức lâu, muốn thăm dò được tin tức tốt hơn, chỉ có thể tìm được một gia hỏa có địa vị nhất định ở Tà Giác Hư Không Điện. Tên Đại La Kim Tiên đang đuổi theo hắn kia chính là người thích hợp nhất.
KHi cách Tà Giác Hư Không Điện khoảng mấy trăm dặm, Lam Tiểu Bố ngừng lại, hắn vừa phát hiện ra nơi này có thể ngăn chặn được thần niệm của hắn. Thần niệm cả hắn vốn có thể trải rộng mấy trăm dặm, nhưng mà bây giờ hắn lại không thể nhìn thấy Tà Giác Hư Không Điện.
“Sao không trốn nữa đi?” Đại La Kim Tiên chậm rãi đi đến phía sau Lam Tiểu Bố, từ tốn nói.
Lam Tiểu Bố quay đầu, vô cùng kinh ngạc hỏi, “Sao ngươi lại ở chỗ này? Ngươi đến rồi thì cũng tốt, ta đang muốn hỏi ngươi mấy vấn đề đây. Ví dụ như bản đồ thực sự ở nơi này ngươi có hay không? Còn cả chuyện Tà Giác Hư Không Điện kia là do ai tạo ra thế, đúng rồi, quy định kỳ lạ ở trong đó là do ai định ra. Cái tiên thuyền đi qua hẻm núi Ma Huyền Hư Không kia có vấn đề gì không? Các ngươi lừa người khác đi vào trong trận môn màu lam kia, chủ yếu là vì cái gì…”
Thấy Lam Tiểu Bố tựa như một đứa bé tò mò ham học hỏi, một lần hỏi đến mười mấy vấn đề, tên Đại La Kim Tiên này ngớ người. Sau đó hắn lập tức nghĩ đến, một người có nhiều tiên tinh trên người như vậy, sẽ là kẻ ngốc sao? Nếu như đối phương không ngốc, vậy kẻ ngốc chính là hắn.
Sau khi Đại La Kim Tiên này hiểu ra vấn đề, lập tức muốn nhanh chóng lùi lại. Chỉ là hắn vừa mới nhấc chân lên, một cái thủ ấn tiên nguyên vô cùng to lớn đã ấn xuống cổ hắn, thủ ấn này trực tiếp bóp chặt cổ hắn xách lên, “Ngươi còn chưa trả lời mấy vấn đề của ta mà, sao lại muốn đi rồi?”
“Tiền, tiền bối…” Đại La Kim Tiên này tím tái cả mặt mày, giờ phút này nếu như hắn không biết kẻ ngu thật sự chính là mình thì hắn không còn thuốc chữa nữa rồi. Thế này đâu phải là một con kiến hối? Đây rõ ràng là một cường giả tiên tôn trở lên.
“Đừng gọi tiền bối vội, ngươi trả lời mấy vấn đề của ta trước đã.” Lam Tiểu Bố vung tiên nguyên ra, tên Đại La Kim Tiên này trực tiếp bị hắn ném vào trong một hố nước.
Lam Tiểu Bố tiện tay lấy một cái ghế đẩu ra ngồi bên cạnh hố nước, trừ việc lấy hạt dưa ra ăn, hoàn toàn đã biến thành một người ngồi xem diễn.
“Ta là người của Thích Đế, nếu như ta không trở về, nhất định sẽ có người biết, ta đây phát lời thề độc sẽ không nói chuyện ngày hôm nay ra ngoài…” Tên Đại La Kim Tiên này vội vàng nói.
Lam Tiểu Bố thở dài, “Ngươi thật sự dọa đến ta rồi, có thể thấy ngươi thật sự không yêu quý sinh mạng của mình gì cả. Bây giờ ta hỏi ngươi mấy vấn đề, ngươi muốn dọa ta thì đợi lát nữa rồi làm. Nếu như ngươi còn không trả lời, vậy thì ta chỉ có thể sưu hồn thôi. Trước đó ta không muốn sưu hồn, là do ta lười, ngại phiền phức mà thôi.”
Lam Tiểu Bố đứng lên, hắn nghĩ rốt cuộc sưu hồn là thứ gì? Chính hắn cũng không biết. Chuyện hắn có thể làm chỉ là dùng thần niệm của mình tiến vào trong thức hải của người khác quấy nhiễu một trận mà thôi, nhưng cách này hiếm khi có thể lấy được tin tức hữu dụng, nếu may mắn, có thể lấy được tin, nếu không may, cái gì cũng không hỏi được, bởi vì hắn đã thử qua rồi.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố đứng lên, tên Đại La Kim Tiên này đầu còn dám do dự nữa, nhanh chóng nói ra, “Trạm hư không Tà Giác là do Hạnh Đế tạo dựng lên, vốn là vì thu thập Tà Giác Hư Không Cô. Sau này mới phát hiện ra có rất nhiều tu sĩ giàu có muốn đi qua hẻm núi Ma Huyền Hư Không, dứt khoát mở thêm dịch vụ vận chuyển này để làm ăn. Thích Đế và Hạnh Đế đạt thành hiệp nghị, đều không can thiệp vào chuyện của nhau.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận