Khí Vũ Trụ

Chương 1263 - Thành hôn. (2)

Đới với lời Nguyên Hướng Tổ nói, hắn chưa từng xem thường người được hắn vác về nhưng không thể cứu sống này. Nếu như tùy tiện đồng ý làm âm hôn với người khác như vậy, hắn cảm thấy đây là không tôn trọng đới với người không rõ lai lịch trước mắt này. Nếu như hắn kết bái huynh đệ với người đã chết này, cũng cho lương tâm mình một câu trả lời. Mặt khác cũng để cho Tả gia nhìn một chút, là huynh đệ kết bái với Nguyên Hướng Tổ ta kết thân với nữ nhi Tả gia ngươi, cũng không phải là một người qua đường nào đó, Tả gia ngươi không thể đối đãi tùy tiện.
Tả Phương Di vội vàng nói, “Chuyện này đương nhiên không sao cả, ta quay về chuẩn bị, lát sau sẽ đến. Đúng rồi, tên cũng phải có.”
“Vậy cứ gọi là... Thiên Nhai đi.” Nguyên Hướng Tổ thở dài một hơi nói.
Hắn vốn muốn đặt tên Nguyên Lăng Tích cho người thanh niên mà hắn không cứu được này, cùng họ với hắn, trên đường lưu lạc thiên nhai bị vẫn lạc. Nhưng mà sau đó lại nghĩ, người ta nhất định có họ, dứt khoát lấy tên là Thiên Nhai. Ý là lúc đầu nghĩ rằng có thể lưu lạc chân trời góc biển, không ngờ lại bị vẫn lạc trên đường.
“Được, gọi là Thiên Nhai” Tả Phương Di vội vàng đáp một tiếng, nhanh chóng rời đi.
“Tổ thiếu, ngươi thật sự muốn kết bái với hắn sao?” Sau khi Tả Phương Di đi rồi, Trần Chiếu do dự hỏi một câu.
Nguyên Hướng Tổ gật đầu, “Là ta có lỗi với Thiên Nhai đại ca, nếu như không phải do ta, Thiên Nhai đại ca có lẽ đã được người khác cứu được.”
“Chuyện đó không thể nào, chỗ đó đều là dã thú, Không phải Tổ thiếu, chỉ sợ hắn đã bị dã thú nuốt rồi. Hơn nữa, người có thể đến Lôi Vụ sâm lâm, trừ Tổ thiếu, không có người thứ hai ra tay cứu giúp.” Trần Chiếu vội vàng nói.
Nguyên Hướng Tổ không hề để ý đến lời Trần Chiếu nói, đầu tiên là thắp lên ba cây hương, sau đó cắt tay mình ra, để máu chảy vào trong chén đã chuẩn bị sẵn. Sau đó cầm lấy tay thanh niên đã đặt tên là Thiên Nhai kia định cắt tay, nhưng mà lại nhìn thấy trên người Thiên Nhai vốn toàn là máu, hắn đặt dao xuống, gạt những giọt máu kia vào trong chén.
Làm xong hết những chuyện này, hắn bưng bát lên quỳ gối bên cạnh Thiên Nhai, cao giọng nói, “Nguyên Hướng Tổ ta và Thiên Nhai kết bái làm huynh đệ khác họ, cho dù tuổi tác Thiên Nhai lớn bao nhiêu, đều là huynh của ta. Nguyên Hướng Tổ ta không thể cứu Thiên Nhai đại ca, trong lòng vô cùng bất an. Tương lai nếu như có một ngày, Nguyên Hướng Tổ ta có thể quay về Lạc Tụy thành, ta nhất định sẽ tiêu diệt Tư gia, báo thù cho Thiên Nhai đại ca.”
Sau đó Nguyên Hướng Tổ bưng bát lên uống hết một nửa máu trong bát, nửa còn lại, hắn tưới lên người Thiên Nhai.
Theo Nguyên Hướng Tổ nghĩ, sở dĩ Thiên Nhai chết, cũng là do Tư gia. Nếu như không phải Tư Bối Hòa hủy đi nhà của hắn, hắn sẽ kịp thời cứu Thiên Nhai, không đến mức để Thiên Nhai chết ở Tả gia.
...
Gần đây Lạc Tụy thành diễn ra một chuyện lớn.
Có thể được gọi là chuyện lớn ở Lạc Tụy thành, rõ ràng không phải chuyện phòng của Nguyên Hướng Tổ bị hủy đi, mà là Tả Uyển âm của Tả gia chết rồi.
Tả Uyển âm là con gái duy nhất của gia chủ Tả Hành Kình Tả gia Lạc Tụy thành, nàng chết, đối với Tả gia Lạc Tụy thành mà nói, chính là sấm sét giữa trời quang.
Sau khi Tả Uyển âm chết, Tả Hành Kình tổ chức một lễ âm hôn cho con gái Tả Uyển âm của mình. Loại chuyện này, đối với Tả gia mà nói là phô trương đến mức không thể phô trương hơn.
Phải biết rồi, trước kia Tả gia chưa từng làm chuyện này.
Cuộc âm hôn này, nhà gái là Tả Uyển âm Tả gia, nhà trai là đại ca kết bái Thiên Nhai của người đã từng là thiên tài của Nguyên gia Nguyên Hướng Tổ.
Hôn nhân náo nhiệt đến mấy cũng có lúc kết thúc, một ngày sau, khi hoàn tất đại điển thành hôn của đại ca kết bái, Nguyên Hướng Tổ một minh rời khỏi Lạc Tụy thành, ngay cả hộ vệ hắn cũng không dẫn theo. Nếu không thể thành công, tương lai cho dù chết, Nguyên Hướng Tổ hắn cũng sẽ chết ở bên ngoài, không quay về Lạc Tụy thành nữa.
Sau khi đại điển kết thúc, không có ai biết Tả Uyển âm và Thiên Nhai được chôn ở đâu. Trên thực tế, cho dù có biết, cũng không có ai dám động đến.
Không chỉ do Tả gia cường đại, càng quan trọng hơn là nghe nói Tả Hành Kình ngoài trừ tu vi không thấp, bản thân còn là một Trận Pháp sư cấp hai. Mộ con gái của hắn, 100% sẽ được bố trí Phòng Ngự trận cấp hai và Khốn Sát Trận. Trừ khi muốn chết, nếu không không có người nào dám động đến cái mộ này.
...
Tả Uyển âm tựa như vừa trải qua một giấc mộng rất dài, giấc mộng này hình như kéo dài đến nửa năm. Khi nàng tỉnh lại, mở mắt ra, nàng chỉ nhìn thấy một màu đen kịt. Có chút gió nhẹ từ trong khe hở thổi tới, khiên đầu óc Tả Uyển âm tỉnh táo hơn rất nhiều.
Nàng từ từ nhớ lại chuyện lúc trước, cho dù trước kia nàng không có chút hơi thở nào, nhưng nàng lại có thể nghe dược âm thanh ở bên ngoài, cảm nhận được chuyện xảy ra ở bên ngoài.
Phụ thân hình như cho rằng nàng đã chết rồi, sau đó nghe theo lời Tả Phương Di tổ chức cho nàng một lễ âm hôn. Nghĩ đến đây, Tả Uyển âm nghiêng đầu nhìn một chút, quả nhiên bên cạnh nàng có một nam tử trẻ tuổi đang nằm.
Tả Uyển âm chậm rãi ngồi dậy, nàng hiểu rồi, nơi này quả thật chính là một ngôi mộ. Gió nhẹ vừa rồi, chỉ là do trận pháp phụ thân bố trí ra mà thôi. Cho dù nàng có chết rồi, phụ thân cũng lo lắng nàng không thể thở nổi, cho nên đã bố trí một cái hô Hấp Linh Trận cho nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận