Khí Vũ Trụ

Chương 1847 - Dọa Tích Nga đi.

“Xem ra ngươi thật sự quyết tâm muốn gây khó dễ cho ta rồi?” Nữ tử vươn tay ra cầm lấy một cây trường thương màu xanh, sát ý nồng đậm từ trong trường thương tràn ra. Sát ý ập đến, Thiên Cương Thánh Nhân và Chân Đề hoảng hốt, theo bản năng lui lại phía sau mấy bước. Bọn hắn đã nhìn ra, cho dù nữ nhân này không đột ngột dùng lĩnh vực trói chặt bọn hắn, bọn hắn cũng không phải là đối thủ của người này
Lam Tiểu Bố thật sự rất ít khi nhìn thấy nữ tử dùng trường thương làm pháp bảo, hắn cũng lấy Trường Sinh Kích ra, lĩnh vực Thánh Nhân tung hoành, đạo vận sát phạt tăng vọt, “Ngươi bắt bằng hữu của ta đến đây đào quặng, còn nói ta cướp đồ của ngươi. Ta không tin, đạo lý này Trường Sinh Kích của ta không thểnói rõ.”
Cảm nhận được khí thế sát phạt đáng sợ của Lam Tiểu Bố, trong lòng nữ tử này trầm xuống, nàng hoài nghi cho dù nàng có thể đánh bại được Lam Tiểu Bố, tinh cầu này có lẽ cũng sẽ bị hủy đi. Huống chi, thần thông đối phương còn chưa đánh ra đã có loại ý cảnh sát phạt đáng sợ như vậy, nàng thật sự chưa chắc đã đánh thắng được. Người này rốt cuộc là từ đâu xuất hiện? Trước đó sao nàng không nghe nói đến, cũng chưa từng gặp được?
“Muốn kiếm cớ giật đồ, loại người như ngươi ta đã thấy nhiều rồi, cũng không phải chỉ có một mình ngươi.” Nữ tử mặc dù đang nói chuyện, nhưng trong lòng đang cân nhắc, đánh hay không đánh
Tu luyện đến tình trạng như nàng, hoàn toàn không cần phải liều mạng mà đánh cược, mà bản thân trong trận chiến này có thể lấy được bao nhiêu lợi ích. Nếu như không đánh, có thể thu hoạch càng nhiều hơn với không đánh.
Lam Tiểu Bố không trả lời, Trường Sinh Kích vạch ra một đạo kích mang.
Khí thế sát phạt phủ trời ngập đất như muốn xé rách không gian đánh tới, nữ tử này vô thức nghiêng người tránh một chút, nàng không cảm nhận được sát ý nhằm vào nàng, cho nên vẫn không ra tay.
“Răng rắc!” Kích mang Trường Sinh Kích trực tiếp xé mở hết các đạo cấm chế, năm tên tu sĩ đang đào thần tủy nguyên tinh đồng thời ngẩng đầu lên nhìn về phía Lam Tiểu Bố.
“Lam Đạo Quân?” Bắc Ký là người đầu tiên nhận ra Lam Tiểu Bố, mừng rỡ không thôi kêu lên một tiếng, nhưng mà bọn hắn đang bị đạo tuyến khóa lại, hoàn toàn không thể đi đến chỗ Lam Tiểu Bố.
Trường Sinh Kích trong tay Lam Tiểu Bố lại bổ ra một lần nữa, nếu như nói một kích Lam Tiểu Bố lúc trước chỉ khiến Thiên Cương Thánh Nhân, Chân Đề và nữ tử kia cảm thấy đây là một bảo vật không tệ, vậy thì một kích này, khiến bọn hắn cảm thấy tê cả da đầu.
Một kích bổ ra, không còn là xé rách không gian nữa, vũ trụ đã xuất hiện một sất vết xé rách loáng thoáng. Rõ ràng không phải bổ về phía mình, nhưng nữ tử kia lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, tựa như một kích này nếu như bổ về phía nàng, ngay cả tránh né nàng cũng không thể tránh né được. Ở đây mênh mông như vậy, nhưng cho dù nàng tránh chỗ nào, cũng nằm trước một kích này.
“Ken két!” Từ sợi đạo tuyến bị cắt đứt, âm thanh vang lên như thực chất, trong mắt nữ tử cuối cùng cũng lộ ra vẻ sợ hãi. Có người có thể dùng một kích trực tiếp cắt đứt đạo tuyến của năm người, còn ở cách xa nhau như vậy.
Những đạo tuyến này là do nàng làm ra, nàng đương nhiên biết những đạo tuyến này đáng sợ đến mức nào.
Đừng nói là cách xa như vậy, cho dù đứng ở ngay trước mặt, nàng cũng không thể nào ra tay can thiệp, có lẽ trong vũ trụ này cũng không có mấy người có thể chặt đứt đạo tuyến của năm người này.
Bây giờ thì hay rồi, người ta chỉ dùng một kích, còn là một kích ở khoảng cách xa như vậy.
Đây là Đại Thiết Cát Thuật? Nữ tử lập tức khẳng định, đây tuyệt đối là Đại Thiết Cát Thuật. Nếu không thì không có bất cứ thủ đoạn nào có thể chặt đứt đạo tuyến của nàng.
Chỉ trong chớp mắt, nàng đã khẳng định mình không phải là đối thủ của Lam Tiểu Bố.
Nàng hít một hơi thật sâu, ôm quyền nói với Lam Tiểu Bố, “Hóa ra mấy vị này là bằng hữu của đạo hữu, chuyện này là do ta không đúng, ta tên Tích Nga, xin lỗi đạo hữu.”
Thế giới đại đạo không quan trọng đúng sai, chỉ có mạnh yếu, Lam Tiểu Bố mạnh hơn nàng, cho nên trong phạm vi trường kích của Lam Tiểu Bố đều là đạo lý.
“Đạo Quân, ngươi lại cứu chúng ta.” Thiển Kỳ Thánh Nhân tới, kích động không thôi nói.
Lam Tiểu Bố nhìn qua đám người, mừng rõ nói, “Chúc mừng Đồ Võng đạo hữu và Bắc Ký đạo hữu chứng đạo nhất chuyển.”
Thiển Kỳ Thánh Nhân và Bất Dịch Thánh Nhân vẫn còn là Ngụy Thánh, nhưng Đồ Võng và Bắc Ký là hai Chuẩn Thánh chứng đạo nhất chuyển, bọn hắn thì vẫn còn đang quanh quẩn ở giai đoạn Ngụy Thánh. Có thể thấy được chứng đạo Thánh Nhân chân chính, có liên quan đến đại đạo, chứ không liên quan gì đến cảnh giới.
Trừ Thiển Kỳ Thánh Nhân và Bất Dịch Thánh Nhân tu vi không có tiến bộ, thực lực HUyên Tuệ ngược lại đã đến Chuẩn Thánh hậu kỳ, tiến bộ to lớn. Cái này có lẽ là vì nàng đang ở cùng với bốn Thánh Nhân, trên đại đạo có vấn đề gì, có thể thỉnh giáo bất cứ lúc nào.
Đồ Võng cười ha ha, “Lam Đạo Quân, đã biết đi theo ngươi lăn lộn, vận may nhất định sẽ tốt hơn mà. Lúc trước khi chúng ta bị nữ nhân này bắt được, tất cả mọi người đều rất tuyệt vọng, chỉ có ta tin tưởng vận may nhất định sẽ chuyển biến theo hướng tốt.”
Nghe thấy Đồ Võng nói, sắc mặt Tích Nga có chút khó coi, nhưng mà nàng cũng không nói lời nào.
“Thật ra tinh cầu này là do chúng ta phát hiện ra trước, chúng ta gần như đồng thời đến tinh cầu này, bởi vì thực lực nàng mạnh hơn chúng ta mà thôi.” Bắc Ký nhìn lướt qua Tích Nga, giọng điệu vẫn có chút khó chịu.
Vô duyên vô cớ, bị nữ nhân này bắt đi đào mỏ một hai tháng.
“Các ngươi nhiều người, các ngươi nói đều đúng. Đã vậy thì tặng nơi này lại cho các ngươi đi.” Tích Nga biết có Lam Tiểu Bố ở đây, nàng đã không thể nào đoạt tinh cầu này nữa. Đừng nói là đoạt lại tinh cầu, cho dù là phân chia một ít, chỉ sợ cũng là chuyện khó có được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận