Khí Vũ Trụ

Chương 1212 - Muốn giết Lam Tiểu Bố.

“Đều đi luân hồi đi.” Lấy được tin tức Lam Tiểu Bố hủy đi Thập Thần Điện, tay Mẫn Tây Tiêu vung lên một cái, một đám lửa Thần Vương bay ra.
Tất cả tu sĩ ở ngoài Thập Thần Điện, cho dù có tham gia công kích hộ trận Thập Thần Điện hay không, tất cả đều bị ngọn lửa Thần Vương này bao trùm. Cho dù bọn họ kêu thê thảm đến mức nào, cũng không thể nào thoát khỏi trói buộc không gian của Thần Vương này.
Mấy trăm tu sĩ bị diệt thảm trong biển lửa, loại hỏa diễm Thần Vương này, đừng nói là luân hồi, cho dù là xương vụn cũng sẽ không còn. Còn chuyện Mẫn Tây Tiêu nói luân hồi, cũng chỉ là để nghe một chút rồi thôi.
Nhìn tầng ba trở lên của Thập Thần Điện đang lơ lửng trong hư không, Mẫn Tây Tiêu nhíu mày một cái. Nhưng mà hắn không dừng lại, thân hình lóe lên, vọt thẳng về phí Đại Hoang Thần Đạo thành.
Theo lý mà nói, hắn mới vừa từ rừng bia quay về, chuyện nên làm nhất bây giờ chính là quay về đạo thành Kinh Vực Thần đạo thành của Kính Phương Thần Đình mới đúng. Nhưng Thập Thần Điện bị hủy, đã chạm đến ranh giới cuối cùng của hắn, đó là vảy ngược của Thần giới. Thập Thần Điện bị hủy, mang ý nghĩa biểu tượng của mười đại thần đình ở Thần giới đã không còn.
Nếu như hắn không thể hủy Đại Hoang Thần Đạo thành đi trước, không rút hồn luyện phách của Lam Tiểu Bố, Mẫn Tây Tiêu hắn không xứng trở thành một Đạo Quân. Lửa giận bừng cháy khiến Mẫn Tây Tiêu không thể nhẫn nại thêm một giây phút nào, lúc này sao có thể quay về Kinh Vực Thần Đạo thành?
Thúc Vãng Tiêu thì thế nào chứ? Thúc Vãng Tiêu cũng chỉ là Thần Vương tầng sáu mà thôi, Thần Vương tầng bốn như hắn cũng là Thần Vương trung kỳ. Hơn nữa, Thúc Vãng Tiêu còn có thể sống sót mà ra ngoài sao? Hắn không tin khi hắn cùng Cầu Phong, Du Thiên Thiên liên hợp ra tay, Thúc Vãng Tiêu còn có thể sống sót.

Áp lực của Hùng Nam Phong có thê rnói là vô cùng lớn, dù cho đám người đi theo Lam Tiểu Bố lúc trước đều dốc hết sức lực trợ giúp hắn, nhưng hắn vẫn cảm thấy áp lực.
Mấy chục triệu người tuôn về phía Đại Hoang Thần Đạo thành, trước mắt Đại Hoang Thần Đạo thành đã mở rộng thêm quy mô, sớm đã trở thành thần thành lớn nhất Thần giới.
Nhưng vẫn còn thiếu rất nhiều, Đại Hoang Thần Đạo thành còn phải mở rộng ra bên ngoài. Giờ phút này Đại Hoang Thần Đạo thành đã tạo thành hình thức nội thành và ngoại thành. Nội thành đương nhiên chính là Đại Hoang Thần Đạo thành, còn ngoại thành là thần thành mới xây lên. Bởi vì tốc độ thành lập thần thành quá nhanh, tốc độ mở rộng cũng rất nhanh, những thần thành này đều không có tên gọi, chỉ đơn giản gọi là một Hoang Nhất Thần Thành, Hoang Nhị Thần Thành, Hoang Tam Thần Thành.
Còn tên cụ thể, phải chờ thành chủ Lam Tiểu Bố quay về đặt tên.
Giờ phút này Mẫn Tây Tiêu đang đứng bên ngoài Hoang Tứ Thần Thánh, Hoang Tứ thần thành vừa được xây dựng lên, bên trong có rất nhiều động phủ còn chưa xây dựng lên.
Đông đảo tu sĩ lui tới và kiến thiết phồn hoa khiến Mẫn Tây Tiêu có chút ngây người. Thần giới xảy ra vấn đề, trên đường trở về hắn đã biết được một chút. Nhưng vì sao Đại Hoang Thần Đạo thành còn phồn hoa như vậy? Chẳng những Đại Hoang Thần Đạo thành phồn hoa, mà bên ngoài còn thành lập rất nhiều ngoại thành?
Thần niệm kéo ra thật xa, một cái quảng trường khổng lồ vừa mới xây, không ngừng có pháp bảo phi hành đáp xuống, mà xung quanh quảng trường mới xây kia, đã chật ních đủ loại tức lâu và cửa hàng.
Lửa giận của Mẫn Tây Tiêu lập tức bốc cao, rút hết thần linh mạch trong Thập Thần Điện đi, sau đó cắm vào Đại Hoang Thần Đạo thành sao? Nhất định là như vậy, nếu không thì Đại Hoang Thần Đạo thành làm sao có thể có loại thần linh khí nồng đậm như vậy?
Nghĩ đến đây, Mẫn Tây Tiêu đánh một quyền xuống.
Hoàng Tứ thần thành mới thành lập, ngay đến thần hộ trận cấp một cũng không có, trước một quyền này của Mẫn Tây Tiêu, một nửa bên thần thành và hơn vạn tu sĩ đang bận rộn đều hóa thành bột mịn.
Hùng Nam Phong đang ở nơi xa xem xét Hoang Tứ thần thành thành lập, hắn cũng không biết cách làm của mình có khiến thành chủ hài lòng hay không. Thật sự là vì tu sĩ đến Đại Hoang Thần Đạo thành quá nhiều, để những tu sĩ này ở bên ngoài Đại Hoang Thần Đạo thành, qua thời gian dài nhất định sẽ xảy ra vấn đề. Chính vì vậy, lúc này Hùng Nam Phong mới ra quyết định thành lập ngoại thành bên ngoài thần thành Đại Hoang Thần Đạo thành.
Hiệu quả của ba thần thành trước đó khiến Hùng Nam Phong vô cùng hài lòng, rất nhiều tu sĩ sau khi tiến vào thần thành này, đều vô cùng an phận thủ thường. Không chỉ như vậy, bởi vì tu sĩ đến đây rất nhiều, đồng thời cũng kéo theo toàn bộ Đại Hoang Thần Đạo thành phát triển.
Bây giờ Đại Hoang Thần Đạo thành mà đứng thứ hai ở Thần giới, chỉ sợ không có cái thần thành nào dám nói đứng thứ nhất.
Khiến Hùng Nam Phong không thể tin được là, hắn đang thị sát Hoang Tứ thần thành xây dựng, sau đó nhìn thấy Hoang Tứ thần thành bị người ta đánh nát hơn một nửa, không chỉ như vậy, sau một quyền này, có ít nhất hơn vạn tu sĩ bị vẫn lạc. Những tu sĩ còn lại đều đang hoảng sợ điên cuồng chạy, toàn bộ Hoang Tứ thần thành đều lâm vào tình trạng hoảng loạn, mà tình trạng hoảng loạn này đang nhanh chóng khuếch tán ra.
Thần Vương, tuyệt đối là Thần Vương.
Hùng Nam Phong hầu như không chút suy nghĩ nào, trực tiếp phát ra mấy đạo tin tức, sau đó kích phát cảnh báo xâm lấn của Đại Hoang Thần Đạo thành.
Mẫn Tây Tiêu nhìn thấy Hùng Nam Phong, trong lòng cười lạnh ha ha, “Vậy mà còn có một sâu kiến Thần Quân ở chỗ này làm thành chủ, chết đi cho ta.”
Mẫn Tây Tiêu lại đập một bàn tay xuống, chỉ là lần này thần nguyên cuồng bạo của hắn vừa đánh được một nửa, đã bị một lực lượng thần nguyên cường đại khác ngăn trở.
Oanh! Thần nguyên nổ tung, bên ngoài Hoang Tứ thần thành một mảnh hỗn độn.
Thần Vương? Mẫn Tây Tiêu giật mình, sau đó lập tức biết là ai ra tay, Đạo Quân Tể Tấn Trần của Bất Diễn Thần Đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận