Khí Vũ Trụ

Chương 1809 - Thần thông thành.

Đứng lặng thật lâu, khi Lam Tiểu Bố lấy lại tinh thần một lần nữa, phát hiện bản thân mình vẫn còn đang đứng trên một hòn đá nho nhỏ, thật giống như mọi chuyện trước đó đều chưa từng xảy ra.
Nhưng trong lòng Lam Tiểu Bố biết rất rõ, hắn đứng ở chỗ này ít nhất đã mười năm, hơn nữa hắn thật sự đã cảm ngộ được đạo tắc Tam Sinh, không chỉ như vậy, hắn còn lĩnh ngộ một đạo thần thông.
Cái tảng đá nhỏ bằng bàn chân này có còn thông hướng đến Tam Sinh Thạch hay không, hay đã biến thành một tảng đá bình thường, Lam Tiểu Bố cũng không thèm để ý. Hắn muốn rời khỏi nơi này, cho dù như thế nào cũng phải giúp Luân Hồi Thánh Nhân mau chóng bước vào cảnh giới lục chuyển Thánh Nhân.
Lam Tiểu Bố thi triển độn thuật, chỉ qua một ngày, hắn lại đứng bên ngoài Lục Đạo Trì một lần nữa.
Nhìn đạo văn Luân Hồi trước mắt, Lam Tiểu Bố không đi vào, mà vung tay tạo ra một luồng đạo vận như có như không, luồng đạo vận này vung ra, chớp mắt đã cuốn lên từng đạo gợn sóng Luân Hồi, sau đó những gợn sóng Luân Hồi này tạo dựng ra một cái thông đạo Luân Hòi.
Đây chính là thần thông đạo văn Luân Hồi mà Lam Tiểu Bố thi triển lúc trước, lần này Lam Tiểu Bố vẫn chỉ thông qua đạo tắc Nhập Luân và đạo tắc Kiến Luân thi triển ra thần thông đạo văn Luân Hồi, nhưng lần này uy lực của thần thông tăng hơn trước đến mấy chục lần.
TRong lòng Lam Tiểu Bố âm thầm kinh hãi, lần trước khi thi triển thần thông đạo văn Luân Hồi, hắn cũng dùng hai loại pháp tắc đại đạo này, đều là đạo tắc Nhập Luân và Kiến Luân. Nhưng hết lần này đến lần khác đều mạnh hơn trước rất nhiều. Bởi vậy có thể thấy được sau khi nắm trong tay đạo tắc Lục Đạo, lý giải về thần thông đạo văn Luân Hồi cũng sẽ khác.
Nếu như đổi thủ đứng trước loại thần thông đạo văn Luân Hồi này, muốn chạy đi sẽ gian nan không gì sánh được. Lam Tiểu Bố biết cái này còn chưa phải là cực hạn thần thông đạo văn Luân Hồi, chỉ cần vây đối thủ trong thông đạo do đạo văn Luân Hồi tạo dựng ra, vậy hắn có thể thi triển NHất Tức Nhất Luân Hồi và Nhất Quyền Độ Tam Sinh, e là cho dù có là cửu chuyển Thánh Nhân, muốn thoát thân được cũng phải nhờ vào vận may rồi.
Lam Tiểu Bố không tiếp tục thi triển NHất Tức Nhất Luân Hồi và Nhất Quyền Độ Tam Sinh bên trong thông đạo đạo văn Luân Hồi này nữa, trong lòng hắn cảm thấy vô cùng hài lòng, thần thông đạo văn Luân Hồi này cường đại vượt xa sự dự đoán của hắn.
Theo suy nghĩ lúc đầu của Lam Tiểu Bố, khi hắn thi triển thần thông đạo văn Luân Hồi, sẽ đấm ra một quyền đạo tắc Lục Đạo, sau đó đạo tắc Lục Đạo sẽ tạo dựng ra một thông đạo đạo văn Luân Hồi, giảo sát đối thủ bên trong đó.
Nhưng bây giờ thi triển thần thông rõ ràng có chút khác biệt với suy nghĩ của hắn, khi hắn thi triển đạo văn Luân Hồi, đạo tắc Lục Đạo lại chia ra làm hai lần thi triển, lần thứ nhất là dựa vào đạo tắc Nhập Luân và đạo tắc Kiến Luân, tạo dựng ra thông đạo đạo văn Luân Hồi.
Theo tình huống bình thường, phần lớn tu sĩ ở trong loại thông đạo đạo văn Luân Hồi này, chắc hẳn không thể nào trốn đi được. Nếu như gặp phải gia hỏa càng cường đại hơn, vậy hắn sẽ ở trong thông đạo đạo văn Luân Hồi của mình, dùng đạo tắc Luân Hồi và đạo tắc Tam Sinh thi triển ra NHất Tức Nhất Luân Hồi và Nhất Quyền Độ Tam Sinh.
Loại liên tục đả kích này, trong vòng cửu chuyển Thánh Nhân, chắc hẳn không có mấy người có thể thoát thân.
Cảm ngộ được thần thông mới cường đại, lúc này Lam Tiểu Bố thật sự muốn gặp được Vô Lượng, sau đó dựa vào đạo thần thông này ước lượng xem thực lực của Vô Lượng nằm ở mức nào.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố biết rõ, Vô Lượng nhất định không còn ở đây nữa, không biết gia hỏa này đã đi đâu. Nhưng cho dù có đi đâu, tương lai hắn nhất định sẽ chạm mặt Vô Lượng.
Sắp xếp lại tâm trạng, Lam Tiểu Bố bước vào bên trong đạo văn Luân Hồi.
Trước đó đạo văn Luân Hồi có thể cắn nuốt thần niệm, thần nguyên, thậm chí là đạo vận của hắn, lần này khi Lam Tiểu Bố bước vào, chẳng có chút ảnh hưởng nào.
TRong lòng Lam Tiểu Bố biết rõ, ở Lục Đạo Niết Bàn này, chắc hẳn không có ai có thể gây tổn hại đến hắn.
Mỗi một loại pháp tắc tàn phá trong đạo tắc Lục Đạo ở nơi này, hắn đều có thể nắm giữ trong tay, còn có ai có thể gây hại cho hắn?
Vừa tiến vào trong đạo văn Luân Hồi, cho dù cách một con đường đá xanh, Lam Tiểu Bố cũng có thể nhìn thấy đạo vận trong Lục Đạo Trì quay cuồng, rõ ràng Luân Hồi Thánh Nhân đã cảm ngộ đến thời khắc mấu chốt.
Lam Tiểu Bố không dùng thần niệm thẩm thấu, hắn chỉ ngồi bên cạnh cẩn thận quan sát Luân Hồi Thánh Nhân cảm ngộ. Chỉ qua nửa nén hương ngắn ngủi, sắc mặt Lam Tiểu Bố đã trở nên khó coi.
Luân Hồi Thánh Nhân thật sự đã cảm ngộ đến giờ phút mấu chốt nhất, nhưng Lam Tiểu Bố lại có thể cảm nhận được, nếu chờ Luân Hồi Thánh Nhân hoàn toàn cảm ngộ được đạo tắc Kiến Luân, món ăn cũng đã lạnh rồi. Đây là phải mất 500 năm hay 1000 năm? Hắn có thể đợi được thời gian dài như vậy sao.
Nghĩ tới đây, Lam Tiểu Bố không chút do dự cuốn lên một luồng đạo tắc Kiến Luân hoàn chỉnh đẩy vào trong Lục Đạo Trì.
Thực lực của Luân Hồi Thánh Nhân không thể so với Vô Lượng, hơn nữa khi Lam Tiểu Bố bước vào bình chướng đạo văn Luân Hồi bên ngoài Lục Đạo Trì, không có thay đổi bất cứ gì về đạo văn Luân Hồi. Nói cách khác, cho dù lúc này Vô Lượng cũng không phát hiện ra Lam Tiểu Bố đến. Còn Luân Hồi Thánh Nhân, lại càng không có khả năng phát hiện ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận