Khí Vũ Trụ

Chương 1772 - Đại Trụ Thánh Nhân. (2)

TRong lòng Côn Vi đang cười lớn, vì sao mình lại không có vận may tốt như vậy? Hỗn Độn chi khí, Hồng Mông Sinh Tức, còn có cả đạo quả thụ Ngũ Tùng Châm, đây thật là…
Hết lần này đến lần khác, hắn ta biết Lam Tiểu Bố không hề nói dối, trên người Lam Tiểu Bố có Hồng Mông Sinh Tức hay không hắn ta không biết, nhưng mà hắn ta biết trên người Lam Tiểu Bố thật sự có đạo quả Ngũ Tùng Châm.
“Đạo quả thụ Ngũ Tùng Châm nhất định có hiệu quả đối với Kháp Hòa Chuẩn Thánh, nhưng mà phải dùng Hồng Mông Sinh Tức chữa trị thân thể và hồn phách của hắn trước, sau đó dùng đạo quả Ngũ Tùng Châm để chữa trị đạo cơ của hắn…”
Côn Vi không phải là đồ ngốc, hắn ta nói đến đây cũng cảm thấy có chút không bình thường, bởi vì Lam Tiểu Bố không hề lấy Hồng Mông Sinh Tức ra, theo lý mà nói, Lam Tiểu Bố không thể trì độn như vậy mới đúng.
Rất nhanh Côn Vi đã ném suy nghĩ của mình đi, bởi vì hắn ta nhìn thấy Lam Tiểu Bố cầm một cụm Hồng Mông Sinh Tức ra đưa vào trong thân thể Kháp Hòa Chuẩn Thánh, động tác của hắn hình như cũng không nhanh, không phù hợp với thiết lập nôn nóng cứu người lắm.
Côn Vi không nghĩ quá nhiều, chỉ thở dài, “Kháp Hòa Chuẩn Thánh tên là Khúc Bồng, căn cứ vào điều tra của ta, hắn chắc hẳn đã đắc tội với một vị đại năng tên là Đại Trụ Hải, vị đại năng kia tu luyện Đja Trụ Quyết…”
Côn Vi còn chưa nói hết câu, đã cảm thấy một luồng sát khí đáng sợ. Hắn ta nhanh chóng lùi lại, lập tức nhìn thấy Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố đánh ra.
Lam Tiểu Bố muốn giết mình? Suy nghĩ Côn Vi còn chưa xoay chuyển đã biết mình nghĩ sai rồi, Lam Tiểu Bố thật sự muốn giết người, nhưng không phải giết hắn ta, giờ phút này trường kích trong tay Lam Tiểu Bố đã đánh lên thân thể Kháp Hòa Chuẩn Thánh, thân thể Kháp Hòa Chuẩn Thánh nổ tung, một đạo Nguyên Thần nhanh chóng ngưng luyện ra, đứng trong hư không.
CÔn Vi đờ đẫn nhìn Nguyên Thần Kháp Hòa Chuẩn Thánh, Nguyên Thần này ngưng thực đến trình độ này có thể so với thân thể của hắn ta, lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy Nguyên Thần ngưng thực như vậy.
“Ngươi là người phương nào? Ta và ngươi có thù oán gì, ngươi lại muốn ra tay với ta?” NGuyên Thần ngưng thực kia lạnh lùng nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, giọng điệu chứa sát ý nồng đậm.
“Kháp Hòa Chuẩn Thánh, ha ha, không phải ngươi cần phải có thêm một ít Hỗn Độn chi khí nữa mới có thể chữa trị thân thể sao? Sao chỉ mới đảo mắt đã tỉnh lại rồi? Còn về tại sao ra tay với ngươi, là bởi vì vừa rồi ta hối hận vì đã dùng Hỗn Độn chi khí, muốn bù lại, không được à?” TRong lời Lam Tiểu Bố nói tràn đầy mỉa mai.
Nghĩ đến khi Kháp Hòa Chuẩn Thánh còn sống, Lam Tiểu Bố đã cảm thấy không thích hợp. Đừng nói Kháp Hòa là một Chuẩn Thánh, cho dù là một tam chuyển Thánh Nhân, ở trong đại điện này cũng không thể kiên trì đến bây giờ.
Khi nói chuyện, Lam Tiểu Bố đồng thời cảm nhận được không gian đang dao động không ngừng, rất rõ ràng có người đang ở chỗ này điên cuồng khắc họa ra trận văn hư không.
Lam Tiểu Bố không cần nghĩ cũng biết gia hỏa đang khắc họa trận văn là Kháp Hòa Chuẩn Thánh. Bị giới hạn ở thực lực trước mắt, trận văn hư không mà Kháp Hòa Chuẩn Thánh khắc họa ra cũng chỉ ở khoảng giữa cấp bảy và cấp tám.
Nếu như Lam Tiểu Bố không hiểu trận văn hư không, lúc này chuyện duy nhất hắn có thể làm chính là nhanh chóng ra tay. Nhưng Lam Tiểu Bố chính là Thần Trận Tôn cấp tám đỉnh phong, hắn có thể bước vào hàng ngũ Thần Trận Đế cấp chín bất cứ lúc nào, cũng là một Thần Trận Tôn Hư Không. Nếu như đối phương đang điên cuồng khắc họa trận văn, hắn cũng không hề nhàn rỗi, cũng đang điên cuồng khắc họa trận văn hư không.
Không chỉ như vậy, trận văn hư không của Lam Tiểu Bố còn tránh đi trận văn hư không của đối phương.
Thấy Lam Tiểu Bố không tiếp tục ra tay với mình, Nguyên Thần ngưng thực này thở ra một hơi, hắn ta vừa nhanh chóng khắc họa trận văn hư không, vừa nói, “Ngươi không muốn cứu ta, ta cũng không để ý, nhưng ngươi ra tay đánh lén ta là có ý gì?”
Côn Vi cũng hiểu ra, Kháp Hòa Chuẩn Thánh này tuyệt đối có vấn đề, chuyện Trản Ái Thánh Đạo thành bị hủy diệt cũng có vấn đề.
Lam Tiểu Bố khinh thường nói, “Ngươi tên là Khúc Bồng, tu luyện Đại TRụ Quyết, nếu như ta đoán không sai, ngươi chỉ là một phân hồn của Khúc Bồng nhỉ? Khúc Bồng cũng xem như lợi hại, vậy mà là phân chia phân hồn của mình ra đến từng giới vực tinh cầu. Đây là muốn để cho phân hồn của mình hủy đi toàn bộ giới vực tinh cầu trong Hạo Hãn hay sao? Còn nữa ngươi tu luyện cũng không phải là Đại Trụ QUyết gì cả, chắc là Đại Vũ TRụ Thuật.”
“Làm sao mà ngươi biết được?” Kháp Hòa Chuẩn Thánh nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, vẻ mặt tỏ ra không thể tin được.
Lúc này Lam Tiểu Bố đã biết, tất cả phân hồn của Khúc Bồng đều là ý thức độc lập, nếu không chuyện hắn đánh lén Khúc Bồng ở Vô Căn Thần Giới, đối phương nhất định sẽ biết.
Rất rõ ràng, cái NGuyên Thần phân hồn này có đẳng cấp cao hơn xa tên Khúc Bồng ở Vô Căn Thần Giới, bởi vì gia hỏa này tu luyện chính là Đại Vũ Trụ Thuật chân chính, mà phân hồn Khúc Bồng ở Vô Căn Thần Giới, tu luyện chỉ là Tiểu Vũ Trụ Thuật mà thôi.
“Hóa ra ngươi chính là Đại Trụ Thánh Nhân?” Côn Vi kinh ngạc lên tiếng.
Lam Tiểu Bố khó hiểu nhìn về phía Côn Vi, “Đại Trụ Thánh Nhân là sao? Đó là ai?”
Côn Vi nghiêm giọng nói, “Đại Trụ Thánh Nhân tên là gì không có mấy người biết, nhưng hắn ta và Đại Mộng Thánh Nhân đều nổi danh, nghe đồn là người mạnh nhất ở Trường Sinh Giới. Có phải là nhân vật phía trên Thánh Nhân hay không ta cũng không biết rõ, danh hào của hắn vang dội, lại là một nhân vật giết người như cỏ, chứng đạo cũng đều lấy nghiệp lực chứng đạo. Không ngờ, Kháp Hòa Chuẩn Thánh được người người tôn kính nhất ở Trường Sinh Giới, lại là một phân thân của Đại Trụ Thánh Nhân…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận