Khí Vũ Trụ

Chương 673: Tuyệt Sinh Đàm. (2)

Từ lời hắn nói cũng có thể thấy được, hắn không hề không để ý đến Lam Tiểu Bố như ngoài mặt, không chỉ như vậy, hắn còn rất để ý đến Lam Tiểu Bố, cho nên hắn đã điều tra Lam Tiểu Bố.
“Tình hình cụ thể của người kia như thế nào?” Lần này người nói chuyện chính là một nam tử thấp bé, người này tên là Liễu Ngôn Tân.
Ở thôn Tiên Đế, chỉ có năm người bọn họ là khôi phục một phần tu vi và thần niệm. Bọn hắn hợp tác với nhau tìm kiếm đường ra, muốn rời khỏi nơi này. Vào lúc bình thường, chỉ có một người trong số năm người bọn họ mở rộng thần niệm để cảm ứng tình hình trong thôn Tiên Đế, bốn người còn lại đều bế quan cố gắng khôi phục thực lực.
Lần này đến lượt Bạch Hợi, hắn cảm ứng được thần niệm của Ngu Xúc mà tìm được Lam Tiểu Bố.
Bạch Hợi nói, “Tuổi tác của hai người này nhìn cũng không lớn, tu vi của nữ tử có thể bỏ qua không nói đến, chắc hẳn chỉ là một Kim Đan nho nhỏ. Tu vi của nam tử kia hẳn là không cao, nhưng trận đạo của hắn không tệ, đây là do chính miệng hắn nói, ta đoán hắn là tiên trận vương cấp bảy.”
“Đừng nói là tiên trận vương cấp bảy, cho dù là đại sư tiên trận cấp sáu đối với chúng ta cũng đủ dùng. Ngươi không tỏ vẻ là chúng ta rất cần trận pháp sự chứ?” Liễu Ngôn Tân nói.
Bạch Hợi mỉm cười, “Là do hắn chủ động gọi ta lại, nói cho ta biết hắn không thua kém gì một đại sư tiên trận cấp sáu, ta đã biết hắn có thể bố trí ra tiên trận cấp bảy. Ta chỉ gật đầu, không để lại bất cứ thông tin gì cho hắn.”
“Đúng, chỉ có như thế, hắn mới có thể liều mạng muốn hợp tác với chúng ta. Cái đường ra kia của chúng ta, chỉ sợ trận pháp sư chính là người bỏ mạng.” Liễu Ngôn Tân gật đầu.
“Ta nghĩ hắn đã tự mình đi tìm đường ra rồi, bởi vì hắn không còn ở trong này nữa.” Nữ tử kia từ tốn nói, ở đây nàng là nữ nhân duy nhất khôi phục thần niệm trong năm vị Tiên Đế này, tên là Đồng Gia.
Thần niệm của mấy Tiên Đế còn lại lập tức tập trung về phía nơi ở của Lam Tiểu Bố, sắc mặt hơi thay đổi một chút, sau đó lập tức nói, “Hắn sẽ không đến Tuyệt Sinh Đàm chứ?”
Đồng Gia nói, “Cho dù có đi Tuyệt Sinh Đàm, cũng không thể nào mất mạng được.”
“Bây giờ chúng ta chờ hắn đi, chỉ cần hắn xuất hiện, lập tức gọi hắn đến đây, sau đó chúng ta cùng nhau xông ra ngoài một lần. Ta không tin, nơi rách nát này có thể giam Liễu Ngôn Tân ta cả một đời.” Tiên Đế thấp bé nói.

Thần niệm không ngừng bị xé rách, Đoán Thần Thuật không ngừng rèn luyện thần niệm. Đây đã là ngày thứ mười một Lam Tiểu Bố dùng Đoán Thần Thuật rèn luyện thần niệm của mình, lúc này thần niệm của hắn đã cỏ thể bao trùm một nửa diện tích của đầm nước này. Đây không tính là gì cả, quan trọng nhất là Lam Tiểu Bố cảm thấy Đoán Thần Thuật của mình sắp đột phá, bước vào cấp tám.
Chỉ cần Đoán Thần Thuật của hắn có thể bước vào cấp tám, thần niệm của hắn sẽ không hề kém với Tiên Đế bình thường.
Ngày thứ mười một qua đi, đến ngày thứ mười hai, Lam Tiểu Bố đã cảm nhận được thức hải của mình truyền đến từng tiếng ầm vang, sau đó Lam Tiểu Bố cảm thấy thần niệm của mình đã có thể bao trùm cả Tuyệt Sinh Đàm. Thức hải lớn thêm một mảng, thần niệm thâm nhập vào trong Tuyệt Sinh Đàm không còn bị xé rách như lúc trước nữa.
Thật giống như thần niệm của hắn ở bên trong Tuyệt Sinh Đàm là chuyện hiển nhiên, cho dù có một chút ảnh hưởng, thì cũng không phải là xé rách, cũng chỉ ngăn cản một chút mà thôi.
Cái ý chí muốn đi theo thần niệm của hắn mà công kích thức hải kia, lúc này đã biến mất không còn dấu vết.
Mặc dù biết bây giờ có vận chuyển Đoán Thần Thuật cũng không có ý nghĩa gì nữa, nhưng Lam Tiểu Bố vẫn không có ý định thu hồi thần niệm của mình lại.
Trong lòng Lam Tiểu Bố, có một quyết định điên cuồng hơn, hắn dự định tiến vào Tuyệt Sinh Đàm một lần nữa. Nhưng mà lần này không phải không có chuẩn bị nào như lúc trước, mà là vận chuyển Bất Tử Quyết rèn luyện cơ thể của mình.
Tuyệt Sinh Đàm quả thật đáng sợ, nhưng mà cũng là một loại cơ duyên, ít nhất thì đã giúp Đoán Thần Thuật của hắn đột phá lên cấp tám. Đoán Thần Thuật lên cấp tám, đến Tiên Đế cũng đừng mong có thể hãm hại hắn.
Để trước một giọt Hư Không Tiên Tủy ở trong miệng, Lam Tiểu Bố bước ra khỏi Vũ Trụ Duy Mô. Một khi không thể chịu đựng nổi, hắn sẽ lập tức tiến vào trong Vũ Trụ Duy Mô.
Vừa tiến vào trong Tuyệt Sinh Đàm, cảm giác đáng sợ có thể xé rách cả người thành bã vụn kia lại ập đến. Cũng may lần này thần niệm của Lam Tiểu Bố đã có thể tạo dựng nên một cái lĩnh vực thần niệm, khiến hắn có một không gian để giảm xóc.
Sau đó lực lượng cuồng bạo xé rách nhục thân và cướp lấy sinh cơ kia nhanh chóng bị Bất Tử Quyết biến thành thứ để rèn luyện thân thể, chỉ qua mười mấy giây sau, Lam Tiểu Bố đã cảm thấy cơ thể mình lại tiến cấp thêm một lần nữa.
Cơ thể lần thứ hai bước vào Tiên Linh Thể, điều này khiến Lam Tiểu Bố vô cùng kích động. Lần thứ nhất là vì quy tắc thiên địa, Lam Tiểu Bố cho rằng mình đã bước vào tiên linh thể, nhưng thật ra thì không phải.
Mà lần này, tuyệt đối thực sự là tiên linh thể. Lúc này Lam Tiểu Bố lại có chút chờ mong lôi kiếp tiên tôn vào lần sau, không biết tiên linh thể chân chính của hắn có ưu thế gì khi đối kháng với lôi kiếp tiên tôn hay không.
Vừa bước vào tiên linh thể, Lam Tiểu Bố đã có thể cảm nhận rõ ràng sinh cơ của mình đang trôi đi từ từ chậm lại, thậm chí còn ngừng lại. Khi Lam Tiểu Bố vận chuyển Trường Sinh Quyết và Bất Tử Quyết, sinh cơ đã biến mất của hắn lại từ từ quay về.
Lam Tiểu Bố vô cùng vui mừng, xem ra sinh cơ bị cắn nuốt trước đó của hắn còn ở bên trong Tuyệt Sinh Đàm, không bị cuốn đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận