Khí Vũ Trụ

Chương 2192 - Đến Hỗn Độn Hà. (2)

Bọn người Mạc Vô Kỵ theo sau Lam Tiểu Bố nhảy lên Hư Không Bình Đài, lúc này mọi người mới phát hiện, trên cái Hư Không Bình Đài này có ít nhất là mười mấy người. Mà người đánh lén Lam Tiểu Bố chính là một nam tử áo đen, hắn ta khẽ nhíu mày, dường như có chút kinh ngạc khi uy thế từ một quyền kia của Lam Tiểu Bố lại có thể tránh được đinh hồn đăng của hắn ta.
Vừa đứng trên cái bình đài Lam Tiểu Bố đã cầm lấy Trường Sinh Kích đánh về phía nam tử áo đen này. Sát thế từ lĩnh vực Trường Sinh cùng ngay tại lúc hắn lấy Trường Sinh Kích ra mà khóa chặt toàn bộ không gian của nam tử áo đen này lại.
“Dừng tay, ngươi muốn làm gì?” Nam tử áo đen này dường như không thể nào tin được, Lam Tiểu Bố vậy mà lại dám ra tay trên cái Hư Không Bình Đài này.
Lam Tiểu Bố hoàn toàn không để ý đến nam tử áo đen này, khí thế của Trường Sinh Kích đã biến thành Cung âm Sát. Kích mang nổ tung, âm thanh sát phạt giống như vạn quân lao đến chém giết.
Cho dù là ai cũng có thể nhìn ra, Lam Tiểu Bố quyết tâm muốn giết chết nam tử áo đen này.
Nam tử áo đen vừa la lên, vừa lấy song đao ra, lĩnh vực Diễn Giới cảnh hình thành, chỉ là lĩnh vực Diễn Giới cảnh của hắn ta lại không bằng lĩnh vực Trường Sinh của Lam Tiểu Bố, lĩnh vực Thánh Nhân của hai người va chạm vào nhau, lĩnh vực của nam tử áo đen kia lập tức vỡ vụn thành từng mảnh.
Mà giờ phút này, sát thế Cung âm Sát đã dâng lên đến cực hạn, kích âm sát phạt dường như muốn xé rách bầu trời, lại không có bất cứ ngăn trở nào. Nhất âm dương quan đoạn tràng thanh, cung nhạc khởi, trường kích hoành trảm cửu vạn lý!
Kích mang này xé rách mọi thứ, tuyệt đối không chỉ có chín vạn dặm, toàn bộ Hư Không Bình Đài đều bị kích mang từ Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố bao phủ.
Mạc Vô Kỵ không hề động, chỉ nhìn chằm chằm hai tu sĩ bên cạnh, chỉ cần bọn hắn dám lên trước ra tay, hắn sẽ lập tức ra tay.
Còn về tại sao Lam Tiểu Bố quyết tâm muốn giết nam tử áo đen này, trong lòng Mạc Vô Kỵ hiểu rõ hơn ai hết, vừa rồi hắn đi sát theo sau Lam Tiểu Bố. Tận mắt nhìn thấy đạo ô mang đánh lén kia, chỉ cần Lam Tiểu Bố phản ứng chậm một chút, đạo ô mang kia sẽ xuyên qua mi tâm của Lam Tiểu Bố.
Mà đạo vận ăn mòn đáng sợ từ đạo ô mang kia, một khi xuyên qua mi tâm, đạo cơ đại đạo sẽ bị hủy đi, nặng thì thậm chí sẽ mất đi mạngg nhỏ.
Đừng nói là Lam Tiểu Bố, cho dù là hắn, hắn cũng sẽ không chút do dự mà dốc toàn lực ra tay. Đối với người muốn giết mình, cho dù là ai, Mạc Vô Kỵ cũng sẽ không buông tha.
Lam Tiểu Bố đúng là nghĩ như vậy, hơn nữa hắn khẳng định, nếu như không phải hắn xông lên đầu tiên, để Tề Mạn Vi không có kinh nghiệm xông lên phía trước, Tề Mạn Vi đã trúng chiêu rồi. Cảnh giới của Tề Mạn Vi mạnh hơn hắn, nhưng thực lực thì chưa chắc mạnh hơn hắn, còn về kinh nghiệm, chỉ sợ càng khuyết thiếu.
“Ngươi dám giết ta, nơi này không cho phép giết…” Tu sĩ áo đen cảm nhận được đạo tắc Sát Phạt đáng sợ từ Cung âm Sát, khí thế tử vong kia hầu như đã chạm đến mi tâm hắn ta, giờ phút này đâu còn dám chủ quan nữa?
“Răng rắc!” Khi lĩnh vực của tu sĩ áo đen này vỡ vụn, lĩnh vực của Lam Tiểu Bố đã hoàn toàn bao phủ đối phương, trường đao của tu sĩ áo đen cũng bị gãy nát trước Trường Sinh Kích.
“Dừng tay…” Nam tử áo đen hoảng sợ, thần hồn cũng sắp phân liệt, hắn ta có 10.000 lý do khiến Lam Tiểu Bố không thể giết hắn ta, nhưng bây giờ hắn ta hoàn toàn không có thời gian nói ra bất cứ một lý do nào.
“Phốc!” Huyết quang nổ tung, Trường Sinh Kích của Lam Tiểu Bố xé đầu nam tu áo đen này thành hai nửa.
“Vậy mà ngươi lại giết ta…” Nam tử áo đen dường như không dám tin, nguyên thần của hắn ta vẫn còn đang chấn động, chỉ tiếc Lam Tiểu Bố sẽ không để ý đến những cái này, đạo vận Trường Sinh Kích cuốn lên, nam tử áo đen này bị thần hồn câu diệt, không có cơ hội sống lại.
“Tại Hư Không Bình Đài ở Hỗn Độn Hà không thể ra tay giết chóc, ngươi đã làm trái quy củ của Hỗn Độn Hà.” Một giọng nói nhàn nhạt truyền đến, trong giọng nói không có bất cứ tình cảm gì.
Lam Tiểu Bố cất Trường Sinh Kích đi, hắn không xé mở thế giới của nam tử áo đen này ra. Ngươi ở đây quá nhiều, xé mở thế giới của tu sĩ chính là điều kiêng kỵ nhất, Lam Tiểu Bố vừa mới đến nơi này, còn chưa muốn quá phách lối.
“A, dựa theo lời ngươi nói, vậy thì ta chỉ có thể bó tay chịu trói, để đối phương giết ta sao?” Lam Tiểu Bố châm chọc một câu. Vừa nói chuyện là một tu sĩ gầy yếu, nhìn khá xấu xí, nhưng mà tu vi đạo vận hình như hùng hậu hơn tên nam tử áo đen mà Lam Tiểu Bố vừa giết.
Nam tử gầy yếu cười ha ha, “Bời vì khi Dị ĐÌnh Đao ra tay với ngươi, ngươi còn chưa bước lên Hư Không Bình Đài Hỗn Độn Hà, cho nên theo lý mà nói, hắn không làm trái với quy định không được ra tay của Hư Không Bình Đài Hỗn Độn Hà.”
“Là ai định ra quy định này?” Giọng điệu Lam Tiểu Bố lạnh nhạt, hoàn toàn không để ý đến đối phương.
Nam tử gầy yếu cười ha ha một lần nữa, không để ý đến Lam Tiểu Bố nữa, rất rõ ràng hắn ta cảm thấy, loại người Lam Tiểu Bố có cường giả tự thu thập, không liên quan gì đến hắn ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận