Khí Vũ Trụ

Chương 1927 - Vĩnh Sinh cường đại.

Y Nhai cẩn thận ẩn nấp bên ngoài quảng trường hư không của tinh cầu Thú Hồn Đạo, sau khi đến nơi này, nàng mới nhận ra không biết mình phải làm như thế nào mới có thể nhìn thấy Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố cho dù có đang ở Thú Hồn Đạo, nhưng nàng làm sao đi tìm được? Đừng nói là tìm kiếm Lam Tiểu Bố, cho dù nàng tiến vào được tinh cầu trước mắt này cũng không có khả năng.
Ẩn núp bên ngoài tinh cầu Thú Hồn Đạo một hồi lâu, lúc này Y Nhai mới phát hiện hộ trận tinh cầu Thú Hồn Đạo hình như không có người bảo vệ, nàng quan sát một hồi lâu, xác nhận không có người thủ hộ. Nghĩ đến Ly Trụ cung đang tràn ngập nguy cơ, Y Nhai không nhịn được nhảy đến quảng trường hư không bên ngoài đại trận hộ tinh của Thú Hồn Đạo.
Thần niệm đảo qua, những kiến trúc trên quảng trường hư không đều bị đánh nát, còn có hai thi thể ở chỗ này.
Chẳng lẽ đây đều là do Lam Tiểu Bố đại ca làm? Cho dù thực lực của Lam Tiểu Bố ở trong mắt rất nhiều đệ tử của Ly Trụ cung mà nói đó là một vị tiền bối. Nhưng mà Y Nhai đã nghe Trị Di tỷ nói qua chuyện của Lam Tiểu Bố, cho nên biết tuổi tác của Lam Tiểu Bố cũng không lớn. Hơn nữa Trị Di tỷ gọi Lam Tiểu Bố là Lam huynh, cho nên nàng gọi đại ca cũng là hợp tình hợp lý.
Nghĩ đến lời Trị trưởng lão nói, Y Nhai vững tin rằng tất cả tu sĩ Thú Hồn Đạo ở đây đều đã bị Lam Tiểu Bố giết chết. Nàng cẩn thận đi đến lối vào đại trận hộ tinh của Thú Hồn Đạo, vẫn không có người nào xông ra hay bất cứ quấy nhiễu nào. Y Nhai thở phào một hơi, nàng khẳng định Trị trưởng lão suy đoán không sai, Thú Hồn Đạo thật sự đã bị Lam Tiểu Bố một mình xử lý cả rồi.
Y Nhai bắt đầu tìm kiếm lối vào, nàng hy vọng tốt nhất là Lam Tiểu Bố đừng đi nhanh như thế, nếu đi mất rồi, nàng thật sự không thể tìm được Lam Tiểu Bố.
Nhưng mà nàng vừa bước đến lối vào đại trận tinh cầu, đã cảm nhận được một luồng lực lượng cường đại bao trùm đến, sau đó nàng lập tức bị truyền tống đi.
Chờ Y Nhai bị ném xuống đất, nàng đã xuất hiện trong một đại điện đầy máu. Rất rõ ràng, trước đó không lâu trong đại điện này đã diễn ra một trận đại chiến, mặc dù những tu sĩ bị giết đi không còn thi cốt, nhưng vết tích đại chiến thì vẫn còn đó. Từ mùi máu tanh này, nàng có thể cảm nhận được ở trong này có rất nhiều người chết.
Y Nhai muốn xông ra ngoài, nhưng nàng nhanh chóng tuyệt vọng, nàng phát hiện mình đã bị nhốt trong đại điện này, hoàn toàn không thể đi được. Đẳng cấp của cái khốn trận này, cho dù nàng có công kích một ngàn năm, cũng đừng mong có thể phá vỡ được.

Y Nhai vừa đến lối vào đại trận tinh cầu của Thú Hồn Đạo, Lam Tiểu Bố đã nhìn thấy. Hắn ở lại Thú Hồn Đạo, một là vì muốn thu thập tất cả tài nguyên tu luyện của Thú Hồn Đạo, còn một nguyên nhân nữa chính là chờ người của Thú Hồn Đạo trở về, một mẻ hốt gọn.
Chính vì vậy, hắn đã bố trí một cái đại trận phong ấn và đại trận truyền tống bên ngoài tinh cầu Thú Hồn Đạo. Bất cứ kẻ nào, chỉ cần đi đến quảng trường hư không của Thú Hồn Đạo, sẽ không thể nào ra ngoài được, cuối cùng sẽ bị truyền tống vào trong đại điện nghị sự. Nếu như có người không bị truyền tống đến đại điện nghị sự, với hắn mà nói lại càng tốt hơn. Nếu như vậy, hắn có thể giết chết từng nhóm, áp lực sẽ giảm bớt.
KHiến Lam Tiểu Bố không ngờ đến là, hắn còn chưa chờ được cường giả Thú Hồn Đạo đến, lại chờ được một nữ tử chỉ có tu vi Hợp Thần cảnh.
Nhìn thấy chỉ có một nữ tử Hợp Thần cảnh xuất hiện, Lam Tiểu Bố cũng lười lãng phí thời gian, hắn tiếp tục gỡ bỏ đạo tắc giam cầm Đại Đạo Tịnh Linh Trì.
Khi từng đạo đạo tắc giam cầm bị Lam Tiểu Bố gỡ bỏ, Lam Tiểu Bố cũng cảm nhận được cái Đại Đạo Tịnh Linh Trì này không đơn giản. Đạo tắc từ Đại Đạo Tịnh Linh Trì bành trướng, khiến Lam Tiểu Bố cảm nhận được, nó có thể tịnh hóa mọi đạo niệm không thuộc về mình.
Ngay khi Lam Tiểu Bố chuẩn bị gỡ bỏ hết 108 đạo cấm chế cuối cùng, đột nhiên cảm thấy không ổn. Một lực phản cường đại từ trong cấm chế Đại Đạo Tịnh Linh Trì bắn ra, nhanh chóng vọt vào trong thức hải của Lam Tiểu Bố. Lam Tiểu Bố lập tức phun ra một ngụm máu. Một khắc sau, một giọng nói lạnh lẽo truyền đến, “Ngươi diệt truyền thừa của ta, ta sẽ chờ ngươi.”
Lam Tiểu Bố hoảng hốt, hắn nghe rất rõ ràng, giọng nói này từ trong Đại Đạo Tịnh Linh Trì truyền đến. Quả nhiên một khắc sau, một đạo hắc ảnh lập tức phá vỡ hư không, Đại Đạo Tịnh Linh Trì đã biến mất không còn tung tích.
Đại Đạo Tịnh Linh Trì bỏ chạy rồi? Lam Tiểu Bố chấn động nhìn Đại Đạo Tịnh Linh Trì đã biến mất trong hư không, thậm chí ngay cả vết máu nơi khóe miệng cũng không lau đi.
Nói thật lòng, chứng đạo một lần nữa, đồng thời khiến Trường Sinh Đạo Thụ của mình có thêm bảy đạo văn đại đạo, Lam Tiểu Bố cảm thấy trong vùng vũ trụ này, đã không có gì có thể uy hiếp được hắn. Sự thật cũng là như vậy, hắn ở Thú Hồn Đạo chém giết hơn một trăm tên cường giả Chứng Đạo, trong đó cường giả Chứng Đạo từ thất chuyển trở lên có bảy người, còn có hai cửu chuyển Thánh Nhân. Mà chính hắn, chỉ bị chút vết thương không nặng không nhẹ mà thôi.
Mặc dù hắn giết chết những người này là dựa vào đại trận Khốn Sát của mình, nhưng mà cũng thật sự là bản lĩnh của hắn. Nhưng bây giờ, Lam Tiểu Bố mới phát hiện ra bản thân mình và Vĩnh Sinh Thánh Nhân chân chính vẫn còn cách biệt quá xa. Rõ ràng, Lưu âm vừa rồi chính là của một vị Vĩnh Sinh Thánh Nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận