Khí Vũ Trụ

Chương 804: Luân Hồi Oa.

Càng khiến Lam Tiểu Bố kinh hãi là, thần niệm của hắn hoàn toàn không thể thu về được, không chỉ như thế, hắn còn phải không ngừng mở rộng thần niệm đến hai nồi âm Dương Oa này, nếu không thì thức hải của hắn sẽ bị cưỡng ép thẩm thấu và xé rách.
Hối hận thì cũng đã không kịp rồi, Lam Tiểu Bố chỉ có thể điên cuồng vận chuyển Đoán Thần Thuật, vừa rèn luyện thần niệm, vừa cẩn thận từng li từng tí bảo vệ thức hải của mình không bị xé rách, đồng thời còn phải chịu đựng loại đau đớn và dày vò trước uy hiếp thức hải có thể bị xé rách bất cứ lúc nào.
Thời điểm ban đầu, Lam Tiểu Bố còn có thể miễn cưỡng bảo trì ý thức tỉnh táo, nhưng càng về sau, theo thời gian trôi qua, ý thức của hắn lại càng ngày càng mơ hồ, từ sâu trong đầu có một tiếng giọng nói nhắc nhở, hắn nhất định không thể để cho thức hải sụp đổ, nhất định phải bảo vệ cái mạng nhỏ của mình…
Chỉ là chuyện này không phải là chuyện mà ý thức có thể thay đổi, đạo tắc giữa Luyện Hồn Dương oa và Luyện Hồn âm Oa trao đổi cho nhau, hoàn toàn vượt quá phạm vi khống chế của Lam Tiểu Bố.
Lúc Lam Tiểu Bố ngất đi, chỉ có thể dựa vào tiềm thức mà vận chuyển Đoán Thần Thuật và Trường Sinh Quyết. Vận chuyển Đoán Thần Thuật là hy vọng thức hải của mình không bị sụp đổ, vận chuyển Trường Sinh Quyết là hy vọng mình có thể bảo vệ được cái mạng nhỏ này.
Thời gian trôi qua từng chút một, xung quanh người Lam Tiểu Bố đã che kín các loại đạo tắc, mà vô cùng vô tận tiên linh khí từ trong biển lửa cũng bị hút về phía Lam Tiểu Bố, một phần rót vào trong âm Dương Oa, một phần bị Lam Tiểu Bố hấp thu. KHông chỉ như vậy, vô số Viêm Tinh trăm triệu năm ở xung quanh biển lửa cũng dần mất đi hào quang, trở nên u ám.

Một cái bí cảnh Hỗn Độn có hơn vạn tinh cầu, chỉ có 1080 người tiến vào. Mà đồ tốt bên trong bí cảnh Hỗn Độn lại nhiều không kể xiết, cho nên ở bên trong bí cảnh Hỗn Độn có cực ít người phát sinh tranh đấu, phần lớn đều lo phát tài cho riêng phần mình.
Thời gian bảy năm nhoáng cái mà qua, tu sĩ tiến vào bí cảnh Hỗn Độn, trừ một số ít đã vẫn lạc ra, mỗi người đều thu hoạch đầy bồn đầy bát. Thời gian ba năm cuối cùng, đông đảo tu sĩ đều tỉnh ngộ lại, cảm thấy cần phải làm một chút chuyện chính. Dù sao thì những tiên linh thảo trong này, có tìm kiếm cả ngàn năm cũng chưa chắc có thể tìm xong.
Nếu là chính sự, vậy thì đương nhiên chính là chuyện tìm kiếm Thiên Cương trận bàn, đây là chuyện liên quan đến việc tiên vực của mình có thể sống sót trong lượng kiếp hay không.
Những tu sĩ này cũng bắt đầu giống như Lam Tiểu Bố lúc trước, không còn tiếp tục thu thập các loại tiên linh thảo đỉnh cấp nữa mà tìm kiếm Thiên Cương trận bàn. Chỉ là nếu như tìm được Thiên Cương trận bàn dễ như vậy, cũng không đợi bọn hắn đến ngày hôm nay mới tìm đến.
Người duy nhất không có tâm trạng tìm kiếm Thiên Cương trận bàn chính là Kiều Hưng, thời gian ban đầu, hắn ngẫu nhiên có thể liên lạc với Lam Tiểu Bố một chút, nhưng bốn năm gần đây, hắn phát tin tức cho Lam Tiểu Bố toàn bộ đều như muối bỏ biển, không có chút hồi âm nào.
Hỏa Diễm Tinh cũng có rất nhiều người từng đi qua, có thể đi vào được bí cảnh Hỗn Độn, đương nhiên sẽ có chút lai lịch. Những tu sĩ tiến vào bí cảnh Hỗn Độn này, muốn đi vào một tinh cầu hỏa diễm cũng có cách cả. Nhưng mà có rất ít người giống như Lam Tiểu Bố, tiến sâu vào trong tinh cầu để tìm kiếm.
KHông phải không nghĩ ra mà là không thực tế, chỉ ngắn ngủi mấy năm thôi không thể nào tìm hết từ trong ra ngoài tất cả tinh cầu ở đây được.
Giờ phút này ở sâu trong Hỏa Diễm Tinh, các loại đạo tắc quanh người Lam Tiểu Bố dần dần ngừng lại, thậm chí dần dần tán loạn đi. Trường Sinh Quyết cuốn theo tiên linh khí nồng đập, khi tiên linh khí nhiều đến một mức nhất định, trong cơ thể Lam Tiểu Bố tựa như vừa xé mở một tầng gông cùm xiềng xích, đạo vận tiên nguyên quanh người Lam Tiểu Bố nồng đậm hơn, thức hải cũng mở rộng hơn một vòng lớn, không chỉ như vậy, thức hải cũng cứng cỏi hơn trước rất nhiều.
Cùng lúc đó, một tiếng vang thanh thúy vang lên, Lam Tiểu Bố mông lung mở mắt ra. Ánh mắt hắn nhìn về phía biển lửa ở phía trước, lập tức nhớ lại chuyện gì đã xảy ra, sau đó nhảy lên một cái.
KHiến hắn vui mừng chính là, thức hải của hắn không bị sụp đổ. KHông chỉ như vậy, thức hải còn rộng hơn, thần niệm ở trong không gian biển lửa này cũng có thể mở rộng ra hơn trăm dặm.
Tu vi đã bước vào tiên vương tầng bảy rồi? Lam Tiểu Bố lập tức xác định, tu vi của hắn quả thật đã bước vào tiên vương tầng bảy, đạt đến tiên vương hậu kỳ, đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Không đúng, cái biển lửa trước mắt này không còn đáng sợ như trước nữa, hình như có một chút hơi thở đạo vận, ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn xung quanh biển lửa này. Còn cả những viêm tinh trăm triệu năm kia nữa, sao đã mất đi ánh sáng rồi? Lam Tiểu Bố tiện tay cuốn lấy một cái, một viên viêm tinh rơi vào tay hắn, chớp mắt hóa thành tro bụi.
Thật giống như tinh hoa bên trong viêm tinh đã bị hấp thu hết, không có bất kỳ giá trị nào.
Lam Tiểu Bố vỗ đầu một vái, hắn đang suy nghĩ cái gì thế này, lúc trước không phải hắn đang dung hợp Luyện Hồn âm Oa và Luyện Hồn Dương oa sao? Cũng không biết đã qua bao lâu rồi, vậy mà hắn không nhớ đến chuyện đó trước.
Lam Tiểu Bố nhanh chóng phát hiện ra cái nồi của hắn, không phải âm Oa cũng không phải Dương Oa, mà là một cái nồi màu đen.
Chiếc nồi đen này khiến Lam Tiểu Bố nhớ đến cái Sinh tử Oa lấy được ở dưới hẻm núi Ma HUyền Hư Không, cái đó cũng là một cái nồi đen, Sinh tử Oa đã được hắn dùng làm trận cơ cho tiên trận hộ giới.
Lam Tiểu Bố vung tay nắm cái nồi đen này lên, tựa như thường thường không có gì lạ, thần niệm tràn vào trong, cũng cảm thấy giống như một cái nồi mà thôi.
Lam Tiểu Bố thử dùng thần niệm luyện hóa cái nồi đen này, một đạo tin tức khiến Lam Tiểu Bố vô cùng mừng rỡ. Cái nồi này chỉ có người dung hợp mới có thể luyện hóa, người khác cho dù có lấy cái nồi này đi cũng không thể luyện hóa được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận