Khí Vũ Trụ

Chương 1126 - Thạch Đao Thần Tông.

“Tiểu Bố đại ca, chúng ta sẽ đi đến chỗ cái hồ kia sao?” Sau khi tiến vào rừng bia, Mục Đồng Châu hỏi.
Lam Tiểu Bố lắc đầu, “Không, nếu như chúng ta lại tiến đến chỗ cái hồ kia, vậy thì có khả năng cao sẽ bị một vài đạo quân bắt lại. Chúng ta chuyển sang vị trí khác tiến vào rừng bia, sau đó lại tìm kiếm con đường mới.”
Lam Tiểu Bố thật ra cũng không phải là muốn tìm kiếm Bi Lâm Thần Vực, thậm chí hắn còn không muốn quay lại chỗ hồ kia để tu luyện, hắn chỉ muốn đi dạo vài vòng trong rừng bia, nhìn xem có thể tìm được tin tức của Ngu Xúc và Liễu Ly hay không. ĐƯơng nhiên, nếu như Trận Bàn May Mắn có thể dẫn hắn đến Bi Lâm Thần Vực, vậy thì lại càng tốt hơn.
“Được.” Mục Đồng Châu không chút do dự đồng ý với Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố có vẻ không có ý tốt mà nói, “Mục Đồng Châu, thật ra ta có một việc muốn nhờ ngươi giúp.”
“Tiểu Bố đại ca, ngươi cứ nói đi, chỉ cần có thể giúp được thì ta sẽ giúp.” Mục Đồng Châu đáp.
Lam Tiểu Bố nói, “Ta biết người và Ngu Xúc, Liễu Ly đều là Thiền Nữ của Hoán Nữ cung, hơn nữa các ngươi còn ước định nếu như luân hồi một kiếp thì có thể tế máu tìm người…”
“Ta hiểu rồi.” Lam Tiểu Bố còn chưa nói dứt lời, Mục Đồng Châu đã nói, “Chờ sau khi đến rừng bia rồi, mỗi ngày ta sẽ tế máu một lần, xem thử có thể tìm được Ngu Xúc tỷ tỷ và Liễu Ly tỷ tỷ hay không.”
“Đa tạ Đồng Châu sư muội, cũng không cần phải cách mấy ngày là tế máu một lần. Chờ tìm kiếm được phạm vi nhất định rồi, chúng ta sẽ tế máu một lần. Ngươi yên tâm, trên người của ta còn có một ít thần linh thảo và thiên tài địa bảo, sẽ giúp ngươi nhanh chóng khôi phục lại.” Lam Tiểu Bố nói lời cảm tạ.
“KHông sao cả, tế máu cũng không gây tổn thương gì cho ta cả.” Mục Đồng Châu lập tức nói.

Cùng lúc đó, Dịch Đế Thúc Vãng Tiêu đã đi theo tuyến đường bên trong rừng bia mà Lam Tiểu Bố đã đưa nhanh chóng di chuyển. Chỉ nửa ngày sau, Dịch Đế đã biến, tuyến đường Lam Tiểu Bố vẽ ra vô cùng hoàn mỹ. Nếu không với kinh nghiệm lúc trước của hắn, bây giờ đã sớm vùng vẫy trong trận địa trong rừng bia này rồi.
Với thực lực của Thúc Vãng Tiêu, chỉ cần mười ngày, hắn đã đi đến bên hồ. KHiến hắn khó hiểu là, bên hồ này không có bất kỳ ai cả. Trong ngọc giản của Lam Tiểu Bố có nói, trước đó còn có vài tu sĩ ở chỗ này tu luyện. Không biết là vì mấy tên tu sĩ kia đã đi rồi, hay là vì nguyên nhân nào khác mà đi.
Nhưng mà nơi này trừ chuyện không có ai ra thì thần linh khí quả đúng như những gì Lam Tiểu Bố nói trong ngọc giản, vô cùng nồng đậm.
Thúc Vãng Tiêu thử vận chuyển công pháp tu luyện, một khắc sau, thần linh khí nồng đậm lập tức bao trùm đến. Trong lòng Thúc Vãng Tiêu vô cùng vui mừng, hắn biết với hắn mà nói, có thần linh khí nồng đậm thật ra cũng không có tác dụng gì lớn, quan trọng nhất là quy tắc thiên địa nơi này có rõ ràng hay không, còn nữa là thần linh khí nơi này có đủ để hắn tu luyện hay không.
Là một đạo quân của Quy Hành Thần Đình, Thúc Vãng Tiêu không phải là không có chỗ tu luyện, Nếu như hắn không có chỗ tu luyện, vậy thì tu vi đã sớm không thể nào duy trì ở mức thần vương tầng năm.
Thần giới này không chỉ có Quy Hành Thần Đình, ở bất cứ một thần đình nào, khi tu vi đạt đến tầng thứ như hắn rồi, hấp thu thần linh khí luôn có cảm giác trống rỗng. Cho dù hắn dùng bao nhiêu thần tnh, vẫn không có sức bật. Nói đúng hơn là hắn hấp thu thần linh khí chỉ cần nhiều hơn một chút, hoặc là chất lượng cao hơn một chút, hắn sẽ có cơ hội tiến bộ. Nhưng hết lần này đến lần khác, cho dù hắn tu luyện như thế nào, thần linh khí sau khi đạt đến điểm giới hạn của tu vi, sẽ không thể nào tăng lên được nữa.
Đây không phải là vấn đề của công pháp tu luyện, bởi vì tất cả đạo quân đều giống nhau. Có lẽ là có liên quan đến quy tắc thiên địa, nhưng tuyệt đối không mật thiết. Từ thần vương tầng năm lên thần vương tầng sáu, thật ra yêu cầu đối với quy tắc thiên địa cũng không phải rất nghiêm ngặt. Dù sao thì thần vương tầng năm và thần vương tầng sáu, về phương diện giác ngộ đạo tắc thì hầu như nằm cùng cấp độ.
Thúc Vãng Tiêu biết đây là vấn đề của thần linh nguyên, lúc trước khi hắn đi diệt Thần Tinh các, đã từng lấy được một ít thần tinh thượng phẩm. Đẳng cấp của đống thần tinh thượng phẩm đó rất cao, sẽ không khiến hắn khi hấp thu thần linh khí phải tốn sức lực, số thần tinh thượng phẩm đó suýt chút nữa đã giúp hắn bước vào thần vương tầng sáu, chỉ là số lượng đống thần tinh kia vẫn thiếu đi một chút, cuối cùng đã thất bại trong gang tấc.
Thần Tinh các đã bị hắn diệt sạch, hắn cũng không biết đóng thần tinh đó rốt cuộc lấy được từ đâu.
Chỉ qua mười chu thiên, Thúc Vãng Tiêu đã kích động. Hắn khẳng định mức độ và độ tinh khiết của thần linh khí ở nơi này đều đủ để hắn tu luyện, chỉ cần hắn ở lại nơi này bế quan, sớm muộn gì cũng sẽ bước vào thần vương tầng sau, thậm chí là bước vào thần vương hậu kỳ.
Thúc Vãng Tiêu lập tức bắt đầu bố trí hộ trận, hắn muốn ở lại đây đột phá lên thiên vương hậu kỳ.

Lam Tiểu Bố nhanh chóng dẫn theo Mục Đồng Châu đi xuyên qua giữa hai tảng đá to tiến về phía trước.
Oanh! Hầu như ngay khi Lam Tiểu Bố xuyên qua hai tảng đá lớn này, hai tảng đá này lập tức khép lại. Nếu như vừa rồi Lam Tiểu Bố không kịp đi, nói không chừng hai tảng đá này đã ép Lam Tiểu Bố thành thịt nát.
Sắc mặt Mục Đồng Châu tái nhợt, trên người nàng bị thương mấy chỗ, Lam Tiểu Bố bị thương càng nặng hơn, trước đó một cánh tay của hắn suýt chút nữa bị kẹp nát.
“Tiểu Bố đại ca, chúng ta…” Mục Đồng Châu còn chưa tỉnh hồn, nàng biết tiến vào rừng bia sẽ rất nguy hiểm, nhưng không ngờ lại nguy hiểm như vậy. Nếu như không nhờ có Lam Tiểu Bố, nàng không biết đã chết mấy lần rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận