Khí Vũ Trụ

Chương 1403 - Tông môn xấu bụng. (2)

Mặc dù tính cách của Tích Niệm Mạt ôn hòa, những năm gần đây cũng đã trải qua quá nhiều chuyện, sát phạt lại càng thấy nhiều. Ngay khi Cúc Bội nói ra tay, nàng cũng ra tay.
Từng đạo lôi kiếm theo thủ quyết của nàng đánh ra, Khốn Sát thần trận cấp bảy mặc dù mạnh, nhưng người bị nhốt ở đây là một cường giả Chuẩn Thánh.
Nhìn thấy Khốn Sát thần trận không ngừng xuất hiện vết rách, lôi kiếm đầu trời từ trong vết rách này tràn ra, không ngừng giết đi trưởng lão Thần Nữ tông trong đại điện, sắc Sắc mặt Cúc Bội cực kỳ khó coi. Nàng cầm lấy một đạo Thất Thải Đái, chủ động nhào về phía Tích Niệm Mạt.

Lam Tiểu Bố rời khỏi Niết Bàn thần thành, mặc dù hắn đã mời Tích Niệm Mạt, nhưng mà lời Tích Niệm Mạt nói rất đúng, tên Khúc Bồng kia không phải là gia hỏa đơn giản, cho nên hắn còn cần phải chuẩn bị một chút.
Bây giờ đến lúc tuyển chọn cung chủ Vô Căn học cung ở Niết Bàn thần thành cũng chỉ còn hai tháng, Lam Tiểu Bố biết trong hai tháng này mà dùng để tu luyện thì tu vi của hắn cũng chẳng thể tăng lên được bao nhiêu. Cho nên hắn định dùng mấy tháng này để tăng trình độ Trận Đạo của mình.
Bây giờ hắn là đại sư Thần Trận cấp bốn, qua khoảng thời gian này không ngừng bố trí thần trận cấp bốn, hắn đã không còn cách đại sư thần trận cấp năm bao xa.
Vật liệu trên người hắn còn rất nhiều, bây giờ hắn rời khỏi Niết Bàn thần thành, chính là muốn tìm một nơi yên tĩnh rèn luyện TRận Đạo.
Hầu như ngay khi Lam Tiểu Bố vừa rời khỏi Niết Bàn thần thành, hắn đã nhìn thấy một nữ tử bị người khác đánh bay, đang bay về phía hắn.
Lam Tiểu Bố theo bản năng giơ tay ra đỡ nàng một chút, nữ tử này cũng không rơi xuống đất mà ngã xuống trước mặt hắn.
Lam Tiểu Bố biết mình đã vô tình chọc phải phiền phức, thật sự vừa rồi hắn chỉ hành động theo bản năng. Nếu như là lúc khác, hắn sẽ không làm như vậy, cho dù có muốn giúp đỡ, cũng phải hỏi tình huống cho rõ ràng.
Chỉ là vừa rồi kho nữ tử kia bay đến chỗ hắn, hắn còn đang suy nghĩ phải mất bao lâu mới có thể tấn cấp đại sư Thần Trận cấp năm.
Quả nhiên hai nam một nữ nhanh chóng xuất hiện gần Lam Tiểu Bố, bao vây Lam Tiểu Bố lại. Nữ tử có tướng mạo có chút yêu mị, hai nam tử, một người tóc dài, một người thì môi trề ra ngoài, nhìn có chút dị thường.
“Đạo hữu xưng hô như thế nào?” Nói chuyện chính là nam tử có môi trề ra ngoài kia, mặc dù hắn đang nói chuyện, nhưng thần niệm đã cố ý vô tình bao phủ Lam Tiểu Bố lại, tựa như đang điều tra tu vi và thực lực của Lam Tiểu Bố.
Tu vi của Lam Tiểu Bố trong mắt bọn hắn sẽ không quá cao, tuổi tác cũng không lớn, đạo vận lưu chuyển cũng không rõ ràng.
“Chuyện này không liên quan đến hắn, là ta không cẩn thận ngã trúng hắn.” Nữ tử kia đã lấy lại tinh thần, nhanh chóng nói.
“Sắc Nhân Nhi, ngươi đứng qua một bên, đợi lát nữa sẽ nói chuyện của ngươi sau.” Lần này nói chuyện chính là nữ tử có chút yêu mị.
Sắc Nhân Nhi? Lam Tiểu Bố nhìn nữ tử có bề ngoài xấu xí này, hắn không ngờ nữ nhân này chính là người mà nam tử áo vàng của Ám Nguyệt Hà muốn bảo vệ.
Từ Khổ Nhược Thần Vương, hắn mới biết được nam tử áo vàng muốn ám sát hắn tên là Huyết Đồ Cuồng Sa, đây tuyệt đối là một tên khát máu như điên, giết người như ngóe. Không ngờ gia hỏa này lại thích một nữ nhân nhìn rất tầm thường, thậm chí thà rằng phản bội Ám Nguyệt Hà, cũng không muốn Lam Tiểu Bố ra tay với nàng.
“Ta tên là Ngộ Không, ngươi có thể gọi ta là đại sư huynh.” Lam Tiểu Bố nhìn thấy nam tử tra hỏi này, không nhịn sẽ nhớ đến Nhị sư huynh. Môi gia hỏa này trề như vậy, nếu như nói là do Nhị sư huynh biến thành, hắn cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái.
“Ha ha, hay cho cái từ đại sư huynh này, đi theo chúng ta đi.” Nam tử môi trề cười ha ha.
Nhưng mà vừa rồi Lam Tiểu Bố đã nghe thấy nam tử tóc dài kia truyền âm, ý là hắn không rõ lai lịch, lại đi đến Niết Bàn thần thành, có lẽ chính là loại người đến Vô Căn học cung tìm vận may.
“Đi đâu?” Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi.
“Đi thôi, bảo ngươi đi thì cứ đi, còn ngươi nữa, cũng đi cùng luôn.” Nữ tử yêu mị kia nhẹ nhàng nói.
Lam Tiểu Bố đang định nói, thật có lỗi, ta không có thời gian, hắn đã nghe nam tử môi trề kia nói, “Đương nhiên là phát tài rồi, Sắc Nhân Nhi tìm được một nơi tốt, nghe nói bên trong có di tích của Thánh Nhân nữa, chúng ta vừa hay thiếu một người dò đường, cùng đi chứ.”
Giọng nói của nam tử môi trề này đã khống chế lại, chỉ có những người bọn hắn mới có thể nghe thấy.
Lam Tiểu Bố vốn định dạy dỗ mấy tên này một lần, ra tay ở bên ngoài Niết Bàn thần thành, hoàn toàn không có người nào quản, hắn dạy dỗ mấy tên này xong rồi đi nghiên cứu Trận Đạo cũng không muộn, không ngờ mấy tên này còn muốn đi tìm chết. Di tích Thánh Nhân? Hắn thật muốn cười hai tiếng ha ha. Di tích Thánh Nhân dễ tìm như vậy sao?
Sắc Nhân Nhi lại nói tiếp, “Di tích Thánh Nhân kia chỉ có mình ta biết, ta dẫn đường cho các ngươi là được rồi, vị sư huynh này chắc hẳn còn có việc gấp, để hắn đi đi.”
“Đã bảo ngươi đừng có chen lời vào rồi mà, ngươi cứ phải chen lời như vậy à.” Lần này nữ tử kiều mỵ kia lập tức vung tay lên tát vào mặt Sắc Nhân Nhi.
Lam Tiểu Bố đưa tay kéo một cái, giúp Sắc Nhân Nhi tránh khỏi cái tát này, sau đó từ tốn nói, “Đã vậy thì dẫn đường đi, mọi người cùng nhau đi.”
Trước đó Lam Tiểu Bố cho rằng nam tử môi trề kia chỉ đang tìm một cái cớ, khi Sắc Nhân Nhi chủ động nói biết di tích Thánh Nhân, Lam Tiểu Bố mới biết chuyện này chỉ sợ là thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận