Khí Vũ Trụ

Chương 1690 - Ôm đùi. (2)

Lam Tiểu Bố này chỉ mới có cảnh giới Chuẩn Thánh, thực lực lại cường hãn như vậy, tuyệt đối không thua mấy cường giả kinh khủng lúc trước. Một khi chờ Lam Tiểu Bố bước vào Thánh Nhân, thậm chí là Thánh Nhân sau cửu chuyển, vậy thì sẽ đáng sợ đến mức nào?
Bây giờ đầu nhập vào chỗ Lam Tiểu Bố, so với chuyện sau khi tương lai Lam Tiểu Bố phát đạt rồi đầu nhập vào thì tốt hơn gấp trăm lần. Chỉ có đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi thì mới khiến người ta nhớ đến, hắn ta còn chưa thấy dệt hoa trên gấm khiến cho người ta nhớ đâu. Bỏ qua cơ hội lần này, lần sau sẽ không có cái bắp đùi nào lớn như vậy.
Nghĩ đến đây, Đề Phật Thánh Nhân lại càng tăng nhanh tốc độ bố trí đại trận, không chỉ như vậy, hắn ta còn lấy ra một đống vật liệu bắt đầu luyện chế tường thành Thánh Đạo thành.
Một Thánh Nhân luyện chế tường thành, mỗi một cục gạch đều khắc họa đủ loại trận văn, có thể thấy được trình độ cường hãn của nó.
Lưu Tinh ở bên cạnh hỗ trợ cũng sửng sốt, Đề Phật đây có ý gì? Đây là thật tâm thật ý giúp đỡ Lam Tiểu Bố sao? Bọn hắn giúp đỡ bố trí thần trận đã là không tệ rồi, nào có giống như Đề Phật Thánh Nhân? Còn bỏ ra vật liệu của mình? KHông những tự mình bỏ ra vật liệu, còn không để tâm mà tiêu hao thần nguyên và thần niệm?
TRong lòng Lưu Tinh nghi ngờ, thế nhưng Bộc Hòa Thần Đế thì lại khác. Lúc trước hắn ta đang ra sức bố trí đại trận, nhưng sau khi thấy Đề Phật Thánh Nhân còn ra sức hơn hắn ta, thậm chí còn lấy vật liệu của chính mình ra tạo dựng tường thành Thánh Đạo, hắn ta không thể nào bình tĩnh lại nữa.
Đây là muốn cướp đoạt ấn tượng tốt của hắn ta trước mặt Lam Tiểu Bố à, hắn ta ngay cả lạc ấn thần hồn cũng đã hạ rồi, sao có thể để một Đề Phật Thánh Nhân hạ thấp như vậy? Hơn nữa, thực lực của hắn ta vốn đã kém hơn Đề Phật, bây giờ ngay cả trung thành cũng không so bằng, hắn ta có tư cách gì mà lăn lộn trước mặt Lam Tiểu Bố?
Tâm tư của Bộc Hòa cũng thay đổi theo, bắt đầu tăng nhanh tốc độ, cũng lấy vật liệu của mình ra bố trí tường thành, khắc họa thần trận.
Tích Niệm Mạt vốn là thật tâm thật ý trợ giúp Lam Tiểu Bố, mặc dù vật liệu của nàng không nhiều, nhưng nàng vẫn luôn cố gắng tạo dựng tường thành Thánh Đạo thành.
Chờ Lam Tiểu Bố dựa vào đạo tắc Hồng Mông bố trí xong đại trận, lúc này mới phát hiện ra, phạm vi ngàn dặm mà hắn đã vạch ra, Thánh Đạo thành đã xây dựng được một nửa.
Bộc Hòa Thần Đế và Tích Niệm Mạt toàn tâm toàn ý giúp đỡ hắn, thậm chí còn lấy vật liệu của mình ra xây dựng tường thành của Thánh Đạo thành, Lam Tiểu Bố có thể hiểu được. Nhưng tác phong làm việc của Đề Phật Thánh Nhân thì hắn không thể nào hiểu được, Trận Đạo của Đề Phật mạnh, cho nên tốc độ so với Bộc Hòa Thần Đế và Tích Niệm Mạt nhanh hơn rất nhiều, không chỉ như vậy, Đề Phật Thánh Nhân còn tự lấy vật liệu ra, tạo dựng tường thành của Thánh ĐẠo thành đều là hàng thật giá thật.
TRong lúc nhất thời Lam Tiểu Bố không nghĩ ra vì sao Đề Phật lại thật tâm thật ý giúp đỡ như vậy, nhưng mà chuyện này đối với hắn mà nói là chuyện tốt, hắn cũng lấy ra một đống vật liệu bắt đầu bố trí Thánh Đạo thành.
Năm cường giả cùng nhau tạo dựng một cái thần thành, yếu nhất là Tích Niệm Mạt có thực lực Chuẩn Thánh tầng hai, tốc độ tạo dựng tòa thánh thành này đương nhiên là rất nhanh.
Chỉ qua mười ba ngày, thánh thành trong phạm vi ngàn dặm xung quanh đạo tắc Hồng Mông đã hoàn toàn xây dựng xong.
Sau khi Lam Tiểu Bố cắm từng đầu Thần Linh Mạch xuống, đại trận thánh thành khởi động, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ Thánh ĐẠo thành lại.
Cho dù mấy người Đề Phật đã ở ngoài Thánh Đạo thành bố trí từng đạo thần trận, Lam Tiểu Bố vẫn tự mình bắt đầu bố trí thần trận một lần nữa. Ở bên ngoài Thánh Đạo thành không ngừng bố trí Khốn Sát Thần Trận cấp tám, Giảo Sát Thần Trận cấp tám, Phòng Ngự Thần Trận cấp tám, Hư KHông HUyễn Trận, Ẩn Linh Thần TRận, Tụ Linh Thần Trận…
Dựa theo ý nghĩ của Lam Tiểu Bố, hắn muốn bố trí từng đống thần trận, liên hợp lại thành một cái liên hoàn đại trận cực lớn.
Nhưng mà đám thần trận của hắn còn chưa bố trí xong, Phòng Ngự Thần Trận mà đám người Đề Phật bố trí ở bên ngoài vạn dặm đã bị người ta công kích.
Lam Tiểu Bố dừng bố trí thần trận, cười ha ha nói với Đề Phật, “Đề Phật đạo hữu, có chuyện làm, đi thôi.”
Đề Phật cũng cười ha ha một tiếng, sờ phật châu trên cổ, “Chuyện đánh nhau là chuyện bản thánh thích nhất, ta ngược lại muốn nhìn thử, cái nơi có tên Trường Sinh Giới này, rốt cuộc có bao nhiêu cường giả.”
Trên thực tế, Phòng Ngự Thần Trận mà bọn người Đề Phật bố trí chỉ bị công kích một lần, đã không bị công kích tiếp nữa.
Công kích Thần Trận chính là một nam tử có vóc người gầy nhỏ, đạo vận quanh người hắn ta lưu chuyển, rõ ràng là cường giả trong cường giả. Sở dĩ công kích một lần rồi dừng, là bởi vì hắn ta đã thăm dò ra, thứ này vậy mà lại là một Phòng Ngự Thần Trận cấp chín, trong đó có một đạo Khốn Sát Thần Trận cấp chín.
TRong khoảng thời gian ngắn đã có thể bố trí ra Phòng Ngự Thần Trận và Khốn Sát Thần Trận cấp chín, tu vi tuyệt đối không thấp hơn ĐÌnh QUắc hắn.
“ĐÌnh Quắc Thánh Nhân, có năm người đến, cầm đầu chính là Đạo Quân Lam Tiểu Bố của Đại Hoang Thần Giới. Lam Tiểu Bố kia cực kỳ phách lối, vừa đến đã ra tay giết chết một Chuẩn Thánh tầng năm của Cổ Khôn Thánh TRì. Không chỉ như vậy, hắn còn không hỏi nguyên do đã giết chết một Thần Vương của Khôn Trần Thánh Đình…” Một tu sĩ Chuẩn Thánh tầng một khom người thi lễ với nam tử gầy yếu này, nói hành vi bá đạo của Lam Tiểu Bố ra.
Tên nam tử tên là Đình Quắc này chính là Thánh Nhân của Ngân Không Thánh Môn, Ngân Không Thánh Môn và Lam Tiểu Bố có đại thù, lúc trước nếu như không phải hai đại thánh môn khắc chế, Lam Tiểu Bố đã gây ra đại chiến giữa Ngân Không Thánh Môn và Ma Diễm Thánh Môn rồi. Cho nên sau khi hắn ta nghe thấy Lam Tiểu Bố trở về, là người chạy đến đầu tiên. Bởi vì truyền tống trận đã bị hủy, hắn ta phải tốn hơn mười ngày.
Bạn cần đăng nhập để bình luận