Khí Vũ Trụ

Chương 1320 - Tân Nguyên tông bị diệt.

Một tu sĩ Kim Đan sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà nói dối, Lam Tiểu Bố lập tức ôm quyền cảm tạ một câu, sau đó nói với nữ tử kia, “Cứ dựa theo giá cả ngươi đã nói, tuyên bố tin tức ba ngày cho ta. Người cung cấp được tin tức hữu ích, thù lao thấp nhất là 5 triệu.”
“Vâng, xin ngài để lại phương thức liên lạc, sau khi có tin tức, bên chúng tôi sẽ lập tức liên hệ với ngài.” Nữ tử trẻ tuổi kia nhanh chóng đáp lại lời Lam Tiểu Bố. Tiện tay là có thể ném ra ba bốn triệu, còn có thể đưa ra thù lao năm triệu, tuyệt đối không phải người bình thường.
Lam Tiểu Bố nói, “Ta ở chỗ này đợi.”
Có thể ở chỗ này tầm vài ngày, đối với Lam Tiểu Bố mà nói chẳng sao cả.
“A…” Nữ tử kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố, để lại cách thức liên lạc khó lắm sao? Ở chỗ này chờ ba ngày, chuyện này…
Lam Tiểu Bố đành phải nói, “Điện thoại của ta mất rồi, chờ ta mua một cái điện thoại mới rồi liên lạc.
“Được rồi, sau khi ngài mua tinh tấn rồi, có thể đến chỗ ta đăng ký số tinh tấn bất cứ lúc nào. Nếu có tin tức gì, ta cũng có thể ghi lại thông tin giúp ngài.” Nữ tử vội vàng nói.
Giờ Lam Tiểu Bố mới hiểu được, Trên Địa Cầu không phải là thời đại điện thoại, mà là thời đại tinh tấn. Cũng may hắn nói là điện thoại, đối phương cũng không cảm thấy kỳ lạ.
“Bằng hữu tìm ta có việc gì sao?” Sau khi đứng lên, Lam Tiểu Bố hỏi tu sĩ Kim Đan đang chờ sau lưng một câu.
Tu sĩ Kim Đan này cười một cái rồi nói, “Ta tên là Cô Xương Kiếm, vừa rồi ta nghe nói ngươi muốn tìm tin tức của Tân Nguyên tông, có lẽ rằng ngươi ở chỗ này rất khó lấy được thứ có giá trị.”
Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi, “Tân Nguyên tông có lẽ là một tông môn không nhỏ mà? Sao lại khó kiếm được tin có giá trị?”
Năm đó khi Lam Tiểu Bố quay lại Địa Cầu, Tô Sầm đã đến cảnh giới Kim Đan, tu sĩ Kim Đan ở Địa Cầu vô cùng ít ỏi, bởi vậy có thể thấy được địa vị của Tân Nguyên tông nhất định không thấp mới đúng.
Cô Xương Kiếm nói, “Nếu như ngươi không để ý, có thể đến chỗ của ta trò chuyện một chút, chuyện về Tân Nguyên tông, thật ra ta có biết một hai phần.”
“Đa tạ Cô huynh, vậy nhờ Cô huynh chỉ đường.” Có tin tức của Tân Nguyên tông, cho dù đi bất cứ nơi nào, Lam Tiểu Bố cũng không để ý
“Được, bằng hữu thật thoải mái.” Cô Xương Kiếm vô cùng thích thái độ của Lam Tiểu Bố.
Đừng nhìn thấy bề ngoài trấn Lương Khê rất bình yên, trên thực tế hàng năm ở nơi này không biết có bao nhiêu người vô duyên vô cớ biến mất. Rất nhiều người bị âm thầm giết chết, nguyên nhân chính là lấy được đồ tốt ở Luyện Tinh sơn mạch, hoặc là kẻ thù tìm đến được nơi này.
Cho nên ở trấn Lương Khê này, người bình thường sẽ không đi theo người xa lạ.
Lam Tiểu Bố chẳng có chút hoài nghi nào, trực tiếp để mình dẫn đường đi, điều này khiến Cô Xương Kiếm cảm thấy lá gan của gia hỏa này thật lớn. Cũng khó trách, nếu như lá gan không lớn thì làm sao có thể lấy được Thọ Nguyên Quả?
Cô Xương Kiếm ở trong một khách sạn lớn nhất ở trấn Lương Khê, khách sạn Luyện Tinh Cận Không. Không chỉ như vậy, phòng ở cũng là gian phòng xa hoa nhất.
Lam Tiểu Bố cảm thấy chuyện này rất bình thường, tu sĩ Kim Đan ở Địa Cầu cũng không tính là người mạnh nhất, nhưng mà một tu sĩ Kim Đan ở trong một đô thị, vậy nhất định chính là cường giả trong cường giả. Cho dù đô thị này là một đô thị gần sát Luyện Tinh sơn mạch, thì cũng sẽ như vậy.
Chờ Lam Tiểu Bố ngồi xuống rồi, Cô Xương Kiếm chủ động rót một chén trà cho Lam Tiểu Bố.
Điều này khiến Lam Tiểu Bố vô cùng cảm khái, ở tu chân giới, để một tu sĩ Kim Đan rót cho phàm nhân một ly trà, đó là chuyện đến nằm mơ cũng không thể. Cho dù đã qua trăm năm, tu sĩ Địa Cầu vẫn không xem mình là Tiên Nhân cao cao tại thượng.
Cô Xương Kiếm là một tu sĩ Kim Đan, ngay cả túi trữ vật cũng không có, có thể thấy được tu sĩ Địa Cầu, vẫn còn đang trong giai đoạn tìm tòi nghiên cứu.
“Thật ra Tân Nguyên tông tại sao lại biến mất, chỉ cần là người tu đạo, hầu như đều biết…”
Cô Xương Kiếm vừa mở miệng đã khiến Lam Tiểu Bố sửng sốt, chỉ cần là người tu đạo thì đều biết? Vậy khi hắn hỏi thăm Đoàn Tề Vũ và Lục Bách Nguyên, vì sao hai người họ đều nói là không biết, chỉ biết Tân Nguyên tông đã dời vị trí rồi?
“Vậy tại sao khi ta hỏi người khác thì họ đều nói không biết?” Lam Tiểu Bố khó hiểu hỏi.
Cô Xương Kiếm từ tốn nói, “Bởi vì tông môn diệt Tân Nguyên tông chính là Lục Luân Đao Tông, Lục Luân Đao Tông chính là một trong năm đại tông môn ở Địa Cầu. Chuyện liên quan đến Lục Luân Đao Tông, ai dám tùy tiện nói chuyện thị phi của Tân Nguyên tông chứ? Ta dám khẳng định, nhiều nhất là hai ngày nữa, nhất định sẽ có người đến tìm ngươi. Ngươi gióng trống khua chiêng tìm kiếm Tân Nguyên tông, Lục Luân Đao Tông nhất định sẽ đến tra nguyên nhân. Ta dẫn ngươi đến đây, cũng xem như giúp ngươi một tay.”
Lam Tiểu Bố cuối cùng cũng hiểu ra vì sao Đoàn Tề Vũ không nói thật cho hắn biết, đây là biết muội muội của hắn đã bị Lục Luân Đao Tông giết, cho nên mới không nói thật ra. Đương nhiên cũng có khả năng tông môn của Đoàn Tề Vũ rất nhỏ, không dám sau lưng bàn chuyện của Lục Luân Đao Tông.
“Cho nên ta đề nghị tốt nhất ngươi đừng quay về công hội nữa, nếu không thì chỉ sợ ngươi sẽ chết rất khó coi.” Cô Xương Kiếm nói.
Lam Tiểu Bố đoán lời Cô Xương Kiếm nói có ý phóng đại, nhưng mà đại khái cũng sẽ không chênh lệch bao nhiêu. Cô Xương Kiếm dám dẫn hắn ra khỏi công hội, lai lịch nhất định cũng không bình thường.
“Cô huynh tìm ta có chuyện gì?” Lam Tiểu Bố không nghĩ rằng đối phương là một tu sĩ Kim Đan mà lại tìm đến một phàm nhân như hắn nói nhảm nhiều như vậy.
Cô Xương Kiếm gật đầu, “Ngươi là người thông minh, hơn nữa cũng có vận may và can đảm. Qua mấy ngày nữa ta và mấy bằng hữu sẽ cùng nhau tiến vào trong Luyện Tinh sơn mạch, muốn ngươi có thể đi cùng. Ngươi yên tâm, đợi sau khi quay về, ta sẽ giới thiệu ngươi đến tông môn của chúng ta. Tông môn của ta là Côn Tiên tông, cũng là một trong năm đại tông môn ở Địa Cầu, mặc dù Lục Luân Đao Tông không nhỏ, nhưng cũng không thể làm gì được ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận