Khí Vũ Trụ

Chương 1679 - Hợp tác tạm thời.

Lam Tiểu Bố chẳng có chút do dự nào, Trường Sinh Kích cuốn lên kích mang vạn trượng bổ xuống, đánh vào thủ ấn của Đề Phật Thánh Nhân.
Oanh! Kim mang nổ tung, kích mang vạn trượng từ Trường Sinh Kích giống như bị đánh tan, cùng lúc đó, thủ ấn của Đề Phật Thánh Nhân cũng bị đánh nát.
Quy tắc Không Gian vặn vẹo kịch liệt, vết nứt hư không nhỏ xíu xuất hiện trong hư không.
“Ồ!” Đề Phật Thánh Nhân kinh ngạc hô lên, có chút không dám tin nhìn Lam Tiểu Bố. Đừng nhìn thấy hắn ta không dốc hết toàn lực, nhưng hắn ta là một Thánh Nhân chân chính, khi đánh thủ ấn ra thì ẩn chứa đạo ấn, người bình thường tuyệt đối không thể đánh tan. Lam Tiểu Bố tiện tay đánh ra một kích, vậy mà lại có thể đánh tan thủ ấn đạo vận của hắn ta, cái này không phải đơn giản.
Lam Tiểu Bố khẽ nhíu mày, vừa rồi hắn đã kiểm tra xong, hòa thượng trước mắt này thực lực rất mạnh. Mặc dù vừa rồi hắn ta cũng không thi triển thần thông, nhưng đối phương còn chưa lấy pháp bảo ra. Theo Lam Tiểu Bố, pháp bảo mạnh nhất của đối phương chắc hẳn chính là mười tám viên phật châu kia.
Một hồi lâu sau, Đề Phật Thánh Nhân mới gật đầu nói, “Ngươi rất mạnh, so với tưởng tượng của ta thì mạnh hơn gấp trăm lần, có lẽ ta không giết được ngươi.”
Lam Tiểu Bố mỉa mai một tiếng, “Còn có lẽ không giết được ta, ngươi đừng có khoác lác nữa. Luân Hồi Oa ở chỗ này, hôm nay ngươi có bản lĩnh ép ta bỏ chạy, xem như ngươi thắng.”
Lam Tiểu Bố cảm thấy mình mặc dù không thể thắng được hòa thượng này, nhưng mà gia hỏa này muốn nghiền ép hắn, thậm chí khiến hắn phải bỏ chạy, vẫn không thể làm được.
Đồng thời Lam Tiểu Bố cũng đã nhìn ra, đây là một Thánh Nhân chân chính, rất có thể là nhất chuyển Thánh Nhân.
“Ha ha, thực lực của ta còn chưa khôi phục mà thôi, thậm chí chỉ mới miễn cưỡng khôi phục được một phần ba. Chờ thực lực của ta khôi phục, ta có thể nhẹ nhàng nghiền ép ngươi.” Đề Phật cười ha ha, hai mắt híp lại thành một đường thẳng.
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “KHông sai không sai, thực lực của ta cũng chỉ mới miễn cưỡng khôi phục được một phần vạn, chờ sau khi ta hoàn toàn khôi phục rồi, ta thổi một hơi thôi cũng có thể ép chết ngươi.”
“Ngươi quả nhiên là cường giả Viễn Cổ chuyển thế…” Nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, Đề Phật Thánh Nhân chẳng những không hoài nghi Lam Tiểu Bố nói mò, ngược lại là hai mắt sáng lên. Khó tránh đối phương chỉ mới Chuẩn Thánh cảnh đã đáng sợ như vậy, đây rõ ràng là Thánh Nhân đỉnh cấp chuyển thế mà.
Hoặc là Lam Tiểu Bố chính là một Trường Sinh Thánh Nhân chân chính.
Sở dĩ không nghi ngờ lời Lam Tiểu Bố nói, là bởi vì hắn ta nhìn ra, tuổi tác của Lam Tiểu Bố tuyệt đối khôn lớn, thậm chí còn rất nhỏ.
Lưu Tinh sững người, hắn ta cũng vừa bước vào Chuẩn Thánh cảnh, nhưng sao Lam Tiểu Bố cũng đã đến Chuẩn Thánh cảnh rồi. Vừa rồi hắn ta còn quyết định hôm nay nhất định phải xử lý Lam Tiểu Bố, sau đó chiếm hết bí mật trên người Lam Tiểu Bố làm của riêng. Bây giờ hắn ta mới biết mình suy nghĩ quá lạc quan rồi.
Rất rõ ràng, thực lực của Lam Tiểu Bố mạnh hơn hắn ta. Còn Đề Phật Thánh Nhân nói Lam Tiểu Bố là cường giả thời thượng cổ chuyển thế, Lưu Tinh cũng không hoài nghi. Hắn ta cảm thấy cái này có lẽ là thật, nếu không thì cho dù Lam Tiểu Bố có bí mật, sau có thể tu luyện nhanh đến vậy?
Hắn ta thì khác, hắn ta tương đương với chuyển thế trùng tu. Khác với người khác chuyển thế chính là, hắn ta chính là một đạo hồn niệm chuyển thế mà thôi.
TRong lòng Bộc Hòa Thần Đế như sóng lớn cuộn rào, đồng thời có một âm thanh hò hét từ sâu trong đáy lòng, hắn ta không nhìn lầm, Lam Tiểu Bố qua nhiên là cường giả trong cường giả.
Đề Phật Thánh Nhân là ai hắn ta biết rất rõ, đó chính là cường giả lúc trước chiếm được Thánh Nhân vị. Cho dù thực lực của Đề Phật còn chưa hoàn toàn khôi phục, cũng khôi phục được một nửa. Trong tình huống như vậy, Đề Phật cũng không thể làm gì được Lam Tiểu Bố, có thể thấy được Lam Tiểu Bố mạnh đến mức nào.
Mà trên thực tế, Lam Tiểu Bố mới là Chuẩn Thánh cảnh, một khi tương lai Lam Tiểu Bố bước vào nhất chuyển Thánh Nhân, ai có thể là đối thủ của hắn?
Khí thế sát phạt từ Trường Sinh Kích trong tay Lam Tiểu Bố lại tăng vọt, Đề Phật không ra tay, nhưng hắn muốn ra tay.
“Chờ một chút…” Cảm nhận được sát ý cường hãn của Lam Tiểu Bố bao trùm đến, Đề Phật vội vàng gọi Lam Tiểu Bố, “Ngươi ra tay cũng vô dụng, cho dù ta không giết được ngươi, ngươi cũng không giết được ta. Mọi người có đánh nhau cũng không có ý nghĩa gì cả, không bằng làm bằng hữu.”
Lam Tiểu Bố chẳng những không dừng tay, mà khí thế sát phạt lại càng tăng cao. Ra tay với cường giả, mới có thể giúp mình tiến bộ. Giết không được Đề Phật A là một chuyện, tìm Đề Phật luyện tay một chút cũng rất tốt.
“Vị đạo hữu này, ngươi hẳn phải biết, đạo tắc thiên địa biến hóa quá nhanh, bây giờ đã vượt khỏi phạm vi cảm nhận của rất nhiều người. Thiên địa dị biến, quy tắc đầy đủ, Thánh Nhân đã không còn định hạn tại một con số nữa. Tại nơi cường giả san sát này, ta cảm thấy chúng ta liên thủ thì sẽ càng mạnh hơn. Đạo hữu có thể giúp việc khó của ta, ta cũng có thể giúp đạo hữu một tay, hợp tác cùng có lợi.” Đề Phật Thánh Nhân cười tủm tỉm nói, tựa như hắn ta và Lam Tiểu Bố đang nói chuyện hợp tác, chuyện trước đó muốn cướp nồi của Lam Tiểu Bố hoàn toàn không xảy ra.
Lam Tiểu Bố ha ha một tiếng, “Ý là ngươi vô duyên vô cớ đánh phi thuyền của ta, sau đó ta còn phải hợp tác với ngươi? Ý của ngươi là ta tương đối dễ bắt nạt?”
Sau khi nói xong câu đó, sát thế trên Trường Sinh Kích đã hóa thành kích đào mênh mông bao phủ toàn bộ vùng không gian này lại.
Rõ ràng cái sát thế cuồng bạo này không phải đang đánh về phía mình, nhưng Lưu Tinh đã không tự chủ được mà lui lại. Hắn ta cảm thấy nếu như mình lui lại chậm một chút, có lẽ sẽ bị cuốn vào bên trong sóng biển sát phạt này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận