Khí Vũ Trụ

Chương 1935 - Diệt Thú Hồn Đạo.

Ngay khi tất cả mọi người đang nhìn chằm chằm Thời Gian Thụ, Dị Giải lại truyền âm cho tất cả Thánh Nhân chứng đạo của Thú Hồn Đạo, hắn ta thì là người đầu tiên xông ra khỏi quảng trường Thời Gian sơn.
Nếu như nói Thời Gian Thụ vẫn còn ở đó, vậy mấy tông môn kia còn có cơ hội liên thủ với Thú Hồn Đạo đối phó với Lam Tiểu Bố, bây giờ Thời Gian Thụ đã trốn vào trong hư không, vậy liên thủ đối phó với Lam Tiểu Bố chính là trò cười. Thú Hồn Đạo hắn ta bây giờ mà còn không đi, thì thật sự sẽ bị diệt vong ở Ly Trụ tinh.
KHi Dị Giải biến mất, tất cả mọi người của Thú Hồn Đạo đều hóa thành một tia dao động không gian biến mất, người của những tông môn còn lại đều biết, Dị Giải đang chuẩn bị chạy trốn.
Không có Thời Gian Thụ, mấy tông môn tinh cấp còn lại cũng không muốn cùng Thú Hồn Đạo liều mạng với Lam Tiểu Bố. Thú Hồn Đạo trừ chuyện chạy khỏi nơi này thì không còn con đường nào để đi.
Nhưng khi tất cả mọi người Thú Hồn Đạo đều hành động, đám người cũng cảm nhận được toàn bộ không gian trên quảng trường Thời Gian sơn đều biến đổi, lập tức có một loại sát thế cuồng bạo lăng lệ bao phủ toàn không gian.
Giờ phút này hầu như tất cả mọi người đều nhanh chóng lấy pháp bảo ra, có mấy người thậm chí còn chuẩn bị ra tay phá trận. Rõ ràng, đây là tình cảnh bị đại trận Khốn Sát khóa lại.
“Tất cả mọi người Thánh Hoang không được ra tay, đứng nguyên tại chỗ chờ.” Đại Huyền Cung là người đầu tiên đưa ra lựa chọn.
Hắn ta rõ ràng đã đoán không sai, hắn ta đã quan sát nửa ngày, cũng không thể tìm được trận tâm đại trận ở chỗ nào, thậm chí còn không cảm nhận được sự tồn tại của đại trận. Nếu như không phải cảm nhận được tinh thần bị đè nén, còn có cảm giác nguy cơ, thậm chí hắn ta cũng không biết nơi này có đại trận KHốn Sát. Bây giờ, cái đại trận Khốn Sát này đã được kích phát, quả nhiên là cưỡng hãn đến không hợp thói thường.
Đáng sợ hơn chính là, sau khi cái đại trận Khốn Sát này khởi động, hắn ta vẫn không thể nào cảm nhận được trận tâm của đại trận nằm ở đâu. Lúc này, hắn ta cũng không dám dùng thần niệm thẩm thấu vào đại trận, cái này tương dương với khiêu khích Lam Tiểu Bố.
Loại đại trận đáng sợ này, cộng thêm có người bày trận là Lam Tiểu Bố đứng ra chủ trì, đừng nói là giết Thú Hồn Đạo, cho dù có thêm Thánh Hoang hắn và Thiên Mạc điện, Hoàng Tuyền Thánh Đạo, người ta cũng có thể chém tận giết tuyệt. Khó trách Lam Tiểu Bố lớn mật như vậy, dám một mình đi đến nơi này.
Sau khi tông chủ Đại Huyền Cung của Thánh Hoang ngăn cản đệ tử môn hạ ra tay, Chấn Trường Thiên của Thiên Mạc điện và Hoàng Tuyền lão tổ của Hoàng Tuyền Thánh Đạo cũng nhanh chóng ngăn cản môn nhân của mình ra tay.
Loại đại trận KHốn Sát này, tuyệt đối đã vượt qua cấp độ thần trận, còn là một loại thủ đoạn bố trí mà bọn hắn không biết. Cho dù toàn bộ bốn đại tông môn tinh cấp bọn hắn cùng ra tay, có lẽ có thể đánh Lam Tiểu Bố trọng thương, nhưng cuối cùng nhất định sẽ tổn thất nặng nề. Bây giờ Thời Gian Thụ không còn, bọn hắn cần gì phải mạo hiểm như vậy mà ra tay với Lam Tiểu Bố hay không?
Ngược lại, đã có người của Ly Trụ cung lấy pháp bảo ra đánh vào đại trận KHốn Sát một chút, chỉ một chút thôi, sát thế đại trận KHốn Sát đã phản phệ khiến người vừa ra tay bị trọng thương.
“Dừng tay.” Phiến Bất Ngang quát lên, sau khi hắn ta bị thương thì phản ứng có chút chậm chạp, thế nhưng vẫn có thể cảm nhận được, đại trận này là do Lam Tiểu Bố bố trí ra, chứ không phải do bốn đại tông môn bố trí.
KHi Lam Tiểu Bố kích phát đại trận KHốn Sát, Dị Giải đang điên cuồng độn ra bên ngoài bỗng nhiên cảm thấy trong lòng lạnh buốt, lập tức hắn ta đã biết mình đoán không sai, nơi này thật sự có bố trí Khốn Sát Thần Trận cao cấp.
KHông chờ hắn ta lấy trận kỳ phá trận ra, một cái cầu gỗ cực lớn đã xuất hiện trong đại trận mông lung đầy sương mù này.
Dị Giải vẫn còn chưa để ý đến cái cầu gỗ này, hắn ta đã bị đại trận trước mặt dọa sợ sững người. Hắn ta nghĩ trước đó vòng đạo văn khiến hắn ta bị trọng thương của Lam Tiểu Bố kia, cái đại trận này cũng giống như đạo văn kia, hắn ta không thể nào cảm nhận được trận cơ và trận tâm của đại trận nằm ở nơi nào, giống như nó không nằm trong vũ trụ này, nhưng hết lần này đến lần khác cái đại trận này lại đang vây nhốt hắn ta.
Một suy nghĩ mà hắn ta không dám nghĩ đến hiện ra, đây là dùng trận kỳ không quy tắc để bố trí đại trận Khốn Sát cao hơn Thần cấp?
Sọ hãi xông lên đầu, Di Giải lại càng muốn chạy trốn, lúc này hắn ta mới chú ý đến cái cầu gỗ đang chặn trước mặt hắn ta.
Luân Hồi Kiều? Ánh mắt DỊ Giải co rụt lại, loại đại trận đáng sợ này thì thôi, vậy mà còn lấy Luân Hồi Kiều ra nữa.
Hai tên ngũ chuyển chứng đạo Thánh Nhân của Thú Hồn Đạo vừa bị đại trận KHốn sát ép lui, một dấu chân cực đại đã đạp tới, “Cút lên đi.”
Hai tên Thánh Nhân chứng đạo này bị Lam Tiểu Bố đạp lăn lên Luân Hồi Kiều, mấy chữ lớn Nhất Tức Nhất Luân Hồi lưu chuyển trên Luân Hồi Kiều.
Hai tên Thánh Nhân chứng đạo này kiên trì không đến hai giây, đã bị đạo vận Nhất Tức Nhất Luân Hồi cuốn lấy, kéo vào trong dòng lũ cuồn cuộn bên dưới chân cầu gỗ.
Dị Giải điên cuồng thiêu đốt tinh huyết của mình, toàn bộ thân thể cũng bắt đầu mờ đi. Chỉ là không chờ cấm thuật của hắn ta hoàn toàn phát động, một đạo sát ý đáng sợ đã từ bên cạnh đánh tới.
Dị Giải đâu còn dám thi triển cấm thuật bỏ chạy nữa, nhanh chóng lấy một cái luân bàn ra đánh trả.
Bành! Đạo vận thần thông nổ tung. Dị Giải há mồm phun ra một ngụm máu, cả người đã đứng dưới chân Luân Hồi Kiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận