Khí Vũ Trụ

Chương 213: Không đồng ý không được (2)

“Tự tìm cái chết.” Trạc Minh Khâu nói xong liền đánh một quyền vào đầu của Lam Tiểu Bố. Chỉ là một tên đệ tử của tiên môn hai sao mà thôi, giết thì giết. Tới lúc đó lại giết hết đám người còn lại trên phi thuyền của chúng là được, ai mà biết là hắn ta làm chứ? Mà cho dù có biết thì có thể làm thế nào được.
Lam Tiểu Bố ngay cả động cũng không buồn động, chỉ đánh lại một quyền.
Lần này Lam Tiểu Bố gần như sử dụng chín thành chân nguyên trng người, hắn biết vì Trạc Minh Khâu đang xem thường mình nên tên này sẽ không sử dụng pháp bảo. Nếu không, muốn đối phí với hắn ta rằng sẽ phải tốn công tốn sức một phen.
“Rắc rắc!” Hai quả đấm đụng độ nhau, tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên khiến ai nghe thấy cũng đều ê răng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán Trạc Minh Khâu.
Mười ngón tay liền tâm, cho dù là người tu tiên cũng sợ đau. Huống hồ một chưởng này của Lam Tiểu Bố đã trực tiếp đánh nát xương cốt của hắn ta.
“Ngươi…” Mặt Trạc Minh Khâu tái nhợt, nhanh chóng nuốt một viên đan dược.
Lam Tiểu Bố vẫn giữ nguyên nụ cười tủm tỉm vỗ vai Trạc Minh Khâu: “Đề nghị vừa rồi của ta ngươi cảm thấy thấy nào?”
Trạc Minh Khâu hít một sâu một ngụm khí lạnh, từ khi nào mà một tiên môn hai sao lại có đệ tử mạnh như vậy?
Mấy tên đệ tử khác cảm thấy không ổn, nhanh chóng khởi động Khốn Sát trận trên thuyền. Nhưng Lam Tiểu Bố coi như không nhìn thấy, tùy tiện mặc kệ đối phương khởi động Khốn Sát trận.
Trạc Minh Khâu không hề biết Lam Tiểu Bố căn bản không hề sợ Khốn Sát trận trên phi thuyền của bọn họ, trong lòng hắn ta thầm mắng một câu ngu xuẩn. Thực lực của Lam Tiểu Bố mạnh hơn mấy người bọn họ, bây giờ Khốn Sát trận đã khởi động, không phải đang muốn vây khốn mấy người bọn họ hay sao?
“Lam đạo hữu, vừa rồi là ta sai, ta xin lỗi. Vụ Hải môn chúng ta là tiên môn năm sao, hơn nữa ta chẳng qua chỉ là đệ tử tiên phong đi chiếm địa bàn mà thôi. Một khi ta xảy ra chuyện gì thì Vụ Hải môn nhất định sẽ không bỏ qua.” Lời này của Trạc Minh Khâu là đang nhận sai.
Lam Tiểu Bố chỉ nhàn nhạt nói: “Ngươi có thể xảy ra chuyện gì chứ? Ta chỉ đang đề nghị với các ngươi để mua lại phi hành khí mà thôi, ngươi mời ta qua đây lại không muốn đổi chác với ta, không lẽ định coi ta như trò tiêu khiển của các ngươi? Tiên môn năm sao thôi mà, không phải ta chưa từng gặp qua. Ngay cả Liễu Li của Tây Côn Luân phái cũng từng bị ta dạy dỗ rồi, ngươi còn trâu bò hơn cả Liễu Li.”
Đầu Trạc Minh Khâu ong lên, mặc dù cùng là tiên môn năm sao nhưng Vụ Hải tông và Tây Côn Luân phái vẫn có khoảng cách rất lớn.
Mà địa vị của hắn ta ở Vụ Hải môn và địa vị của Liễu Li ở Tây Côn Luân phái căn bản không cùng một đẳng cấp. Người này ngay cả Liễu Li cũng dám dạy dỗ thì đừng nói tới là Trạc Minh Khâu hắn.
“Ngươi muốn thế nào?” Mồ hôi lạnh trên trán Trạc Minh Khâu toát ra, nói xong hắn ta chợt nhớ ra cái gì đó, nhanh chóng bổ sung: “Phi thuyền này không phải của cá nhân ta, là của tông môn, một khi ngươi lấy đi thì tông môn nhất định sẽ tìm ra được ngươi.”
Lam Tiểu Bố cũng đoán được phi thuyền khí này không thể lấy đi tùy tiện được, hắn nhàn nhạt nói: “Vậy ý ngươi là định để ta một chuyến tay không? Vậy thì một trăm nghìn linh thạch hạ phẩm đi, lần này không thể không đồng ý đâu đấy.”
Mặt Trạc Minh Khâu xanh két, một trăm nghìn linh thạch hạ phẩm, sao ngươi không đi ăn cướp luôn đi?
Không đợi Trạc Minh Khâu nói ra không có linh thạch, Lam Tiểu Bố đã cướp lời: “Không phải trước đó ngươi định đoạt phi hành khí của chúng ta xong rồi giết chúng ta diệt khẩu đấy chứ? Ý kiến hay đó, nếu thế thì cũng không có ai biết ngươi giết người của Thiên Vân môn chúng ta đúng không?
Trạc Minh Khâu vốn còn đang do dự, nhưng khi nghe thấy lời này của Lam Tiểu Bố, mồ hôi lạnh sau lưng lập tức tuôn ào ào. Hắn có ý gì? Hắn định giết người diệt khẩu hay sao? Sao có thể chứ, người này trông trẻ tuổi như vậy, không chừng chỉ ôm tâm lý may mắn mà thôi, cho rằng diệt khẩu bọn họ xong sẽ không có ai tra được sao. Mà tra được thì có ích gì? Bọn họ lúc đó cũng đã bị giết người diệt khẩu rồi.
“Đây là một trăm nghìn linh thạch hạ phẩm, trước đó định chiếm phi hành khí của đạo hữu là do chúng ta không đúng, chuyện này có thể cho qua được không?” Trạc Minh Khâu không chút do dự lấy ra một trăm nghìn linh thạch hạ phẩm.
Cho dù là đệ tử của tiên môn năm sao, nhưng một trăm nghìn linh thạch hạ phẩm cũng chẳng phải là con số nhỏ.
Không phải ai cũng giàu có như một Linh Đan sư tứ phẩm được.
Sau khi Lam Tiểu Bố nhận linh thạch xong liền rời khỏi phi thuyền, lúc này Trạc Minh Khâu mới có thể thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng ra lệnh cho phi thuyền tăng tốc độ, cách tên đệ tử Lam Tiểu Bố của tiên môn hai sao này càng xa càng tốt. Loại người này không ai có thể đoán được ý của hắn theo lẽ thường được.
….
“Sư huynh, huynh không sao chứ?” Thấy Lam Tiểu Bố trở lại, Phiến Thiên Nguyệt thở phào yên tâm.
“Còn có thể có chuyện gì được, uống một ly trà, làm quen thêm vài người bạn mà thôi. Đi, chúng ta cũng tăng tốc độ, chiếm được một vị trí trước rồi lại nói tiếp. Ngoài ra mấy hôm nay ta định bế quan, cố gắng đừng quấy rầy ta.” Lam Tiểu Bố cảm thấy hắn nên nhân cơ hội này đột phá Đoàn Hồn thuật lên tầng thứ tư. Nếu không thì tu vi của hắn quá thấp, lại đắc tội không ít người nên rất dễ phải chịu thua thiệt.
Phòng ngủ chính trong phi hành khí đã bị Lam Tiểu Bố chiếm cứ, hắn lấy một đống đan dược ra, muốn đột phá Đoàn Hồn thuật lên cấp bốn thì nhất định phải chuẩn bị đầy đủ các loại đan dược.
Trên người hắn trái lại có rất nhiều đan dược, lấy một đống này ra ít nhất cũng phải có mấy chục loại khác nhau. Từ nhất phẩm tới tứ phẩm đều có đủ, đa số đều dùng để khôi phục chân nguyên, chữa thương, tiêu độc hoặc là giúp đột phá cảnh giưới. Tìm một lượt cũng không thấy loại nào có thể khôi phục hải não và thần hồn.
Muốn đột phát Thần Hồn thuật cấp bốn trong thời gian ngắn thì nhất định phải dùng chiêu xé rách linh hồn. Bây giờ Lam Tiểu Bố không còn là tay mơ nữa, trước đây hắn không biết chiêu này rất nguy hiểm nên luôn dùng tới, giờ biết nó nguy hiểm thì dĩ nhiên phải chuẩn bị đầy đủ đan dược khôi phục bên cạnh.
Lật tìm cặn kẽ một lần, Lam Tiểu Bố không nhịn được mà khinh bỉ cái vị đại sư Tây Ẩn tên là Thuần Vu Lương Ung kia. Tên này chỉ giỏi dùng bịp bợm để mua được danh tiếng mà thôi, ngay cả đan dược dùng để phục hồi thần hồn cũng không có, còn gọi gì là Linh Đan sư tứ phẩm nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận