Khí Vũ Trụ

Chương 195

Hắn muốn tu luyện thực lực tới một trình độ nhất định, đủ để hắn có thể trở về địa cầu an toàn nếu phi thuyền không may xảy ra vấn đề.
Con đường quay về địa cầu có quá nhiều chuyện bất trắc có thể xảy ra, cho dù Thất âm có thể bắt chước rồi xây dựng nên con đường quay về địa cầu thì cơ hội về thành công cũng không lớn. Trong khoảng thời gian đó cần tiêu tốn rất nhiều linh khí và thời gian, mà hắn lại không thể chờ đợi lâu như vậy được. Bên cạnh đó, một khi phi thuyền xảy ra vấn đề trong không gian thì hắn sẽ không bao giờ quay trở về địa cầu được nữa.
Chỉ cần tốc độ tu luyện của hắn ở thế giới tu tiên này đủ nhanh thì nói không chừng hắn có thể quay trở về địa cầu sớm hơn thời gian dự kiến. Mài đao không nhỡ việc đốn củi, đạo lý đó không hề sao chút nào. Huống hồ bây giờ Thất âm của hắn vẫn còn đang xây dựng máy lọc không khí tốt nhất tinh cầu.
(*Mài đao không nhỡ việc đốn củi:
磨刀不


误砍柴工

Ma đao không lỡ đốn củi công: nghĩa là mài đao tuy tốn thời gian những khi đốn củi sẽ nhẹ nhàng hơn. Nếu trước khi làm việc đã chuẩn bị tất cả sẵn sàng thì khi vào việc sẽ không bị vất vả.)
Do thời gian có hạn nên Lam Tiểu Bố sẽ không ném thời gian vào mấy chuyện bôn ba của các tông môn làm gì.
Phiến Thiên Nguyệt tiếp tục nói: “Giải đấu Côn Khư Huyền Giản của Nguyên Châu sắp mở ra, bất kì chưởng môn của các tông môn có sao nào cũng có tư cách tham gia, mà Thiên Vân môn chúng ta là tiên môn hai sao, trên lý thuyết thì hoàn toàn có tư cách tham gia. Nếu như chúng ta có thể đi vào Côn Khư thì có lẽ sẽ có cơ hội tiến thêm một sao trở thành tiên môn ba sao. Cho dù không thể tiến thêm một sao thì bên trong Côn Khư có rất nhiều linh mạch và những công pháp tu luyện cao cấp, thậm chí còn có cả Ngũ Thải Tiên Chi, nó là bảo vật có thể giúp cho tu tiên giả bước vào Nhân Tiên cảnh…”
Phiến Thiên Nguyệt càng nói càng kích động, mà hai mắt Lam Tiểu Bố cũng sáng lên.
Các chức chưởng môn Thiên Vân môn hắn thực sự không vừa mắt, nhưng nếu thực sự có thể tiến vào Côn Khư Huyền Giản, bên trong lại có đầy linh mạch thì đó chính là nơi mà hắn đang hướng tới, đừng nói là linh mạch, ngay cả công pháp bên trong Côn Khư Huyền Giản cũng không tồi, ít nhất là tốt hơn rất nhiều so với đống công pháp tràn lan trên phố mà Lưu Mân tìm được. Tại sao hắn có thể tới được cảnh giới như hiện tại chứ? Không phải cũng nhờ có tinh cầu Ngọc Khải hay sao?
Thực sự hắn rất cần có những công pháp cơ bản tốt một chút, nếu không hắn cảm thấy xấu hổ vì ngày nào cũng vứt những công pháp rác rưởi vào trong Thất âm.
“Haiz.” Lam Tiểu Bố thở dài: “Thật ra ta vô cùng ngưỡng mộ Hồng Vân lão tổ, trong lòng luôn muốn làm chút chuyện gì đó cho Hồng Vân tông. Chỉ là ta lo Thiên Vân môn nâng ta lên quá cao nên ta mới trực tiếp từ chối yêu cầu của ngươi như vậy. Nhưng khi ngươi nói tới tiên môn ba sao thì lòng ta cũng cảm thấy rung động rồi, năm đó có Hồng Vân lão tổ rạng rỡ biết bao nhiêu, mà bây giờ lại lung lạc tới mức độ này. Ta hy vọng khi ta còn sống có thể giúp cho Thiên Vân môn bước vào hàng ngũ tiên môn ba sao. Thế nên Thiên Nguyệt sư muội, cái chức chưởng môn này ta đồng ý với ngươi. Chuyện đó, khi nào chúng ta đi?”
Mấy lời nói giả dối kiểu này Lam Tiểu Bố cũng tự cảm thấy xấu hổ thay cho bản thân, năm đó Hồng Vân lão tổ cũng chẳng rạng rỡ là bao.
“Ah…” Phiến Thiên Nguyệt không thể tin nổi nhìn Lam Tiểu Bố, sao người này lại thay đổi nhanh như vậy? Vừa rồi giọng nói quyết tuyệt bao nhiêu, khiến cô ta cảm thấy bản thân mình đã thuyết phục thất bại rồi. Nên mới nói thêm là không cam lòng nhìn Thiên Vân tiên môn cứ thế mà trượt dài, đa phần là do nội tâm không cam lòng mà thôi.
Thế nhưng Lam thành chủ lại nguyện ý, ngay cả sư muội cũng gọi lên rồi, đây là…
Thấy ánh mắt khó hiểu của Phiến Thiên Nguyệt, Lam Tiểu Bố nghiêm mặt nói: “Thiên Nguyệt sư muội, ta cũng tu luyện Kim Ô quyết. Sở dĩ hôm đó giúp đỡ ngươi là vì công pháp mà ta được truyền thừa để tu luyện có quan hệ rất lớn với Hồng Vân tông, thế nên ta mới giúp ngươi, cũng tương đương đang giúp đỡ đồng môn của mình.”
“Thật?” Tính tình Phiến Thiên Nguyệt rất thoải mái ngay thẳng, sao có thể lươn lẹo như Lam Tiểu Bố được. Vì thế khi Lam Tiểu Bố nói ra những lời đó, cô lập tức tin tưởng tám chín phần.
Lam Tiểu Bố không chút do dự nói: “Đó tất nhiên là thật rồi, như vậy đi, ta sẽ truyền phần Kim Ô quyết mà ta lấy được cho ngươi, chờ ngươi tu luyện Kim Ô quyết của ta xong thì ngươi sẽ biết lời ta nói còn thật hơn cả vàng nữa.”
Nói xong Lam Tiểu Bố không hề quan tâm xem Phiến Thiên Nguyệt có nghi ngờ hay không, mà hắn trực tiếp lấy ra một chiếc ngọc giản trống không, sau đó dùng thần niệm để khắc công pháp Luyện Khí Hóa Thần và công pháp Luyện Thần Hoàn Hư của Kim Ô quyết vào trong rồi đưa cho Phiến Thiên Nguyệt.
Phiến Thiên Nguyệt sùng bái nhìn Lam Tiểu Bố, cho dù là sư phụ thì cũng không thể dùng thần niệm khắc vào ngọc giản nhanh như Lam Tiểu Bố được.
Cho tới khi Lam Tiểu Bố đưa ngọc giản tới thì Phiến Thiên Nguyệt mới tỉnh táo, vội vàng nhận lấy ngọc giản rồi dùng thần niệm để kiểm tra.
“Ah…” Đây là lần thứ ba Phiến Thiên Nguyệt kinh ngạc a lên, hôm nay cô thực sự đã kinh ngạc quá nhiều lần rồi.
Lam Tiểu Bố ho khan một cái rồi nói: “Thiên Nguyệt sư muội, người tu tiên chúng ta không quan tâm thiệt hơn, ngươi nhìn ngươi xem, mới ngồi ở chỗ này một lúc đã không ngừng làm lộ ra ưu tư rồi, tương lai người rất dễ bị đối thủ bắt được nhược điểm đấy.”
Còn chưa trở thành chưởng môn mà Lam Tiểu Bố đã hình thành thói quen tự cho mình là chưởng môn sư huynh rồi.
“Nhưng mà sư huynh à, Kim Ô quyết của Thiên Vân môn chúng ta chỉ tới công pháp luyện khí hóa thần mà thôi, còn công pháp Luyện Thần Hoàn Hư là do lão tổ Vọng Tâm Đan bổ sung thêm, bây giờ cũng bị đánh mất rồi, có lẽ là dừng lại ở Hóa Đan. Nhưng công pháp mà sư huynh đưa cho ta còn có thêm cả Luyện Thần cảnh và Hư Thần cảnh…” Nghe thấy Lam Tiểu Bố mở miệng một câu Thiên Nguyệt sư muội, hai câu Thiên Nguyệt sư muội khiến Phiến Thiên Nguyệt không tự giác cũng gọi Lam Tiểu Bố là sư huynh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận