Khí Vũ Trụ

Chương 1284 - Đấu với Thánh Nhân.

Lam Tiểu Bố kinh sợ, ngay cả La Thiên Thương cũng có thể cảm nhận được Lam Tiểu Bố đang sợ hãi. La Thiên Thương thật sự không biết Lam Tiểu Bố đang sơ hãi thật hay là giả. Nhưng cho dù là thật hay giả, đều cho thấy người trước mắt này rất lợi hại.
“Không đúng, tu vi của ngươi không đúng…” Nam tử áo vàng đột nhiên nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố vội vàng nói, “Tiền bối, trước đó ta bị thương, thương thế còn chưa khỏi hắn, cho nên tu vi vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.”
Nam tử áo vàng nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói cũng chỉ gật đầu, Lam Tiểu Bố quả thật là bị thương. Còn vết thương chưa lành, tu vi chưa khôi phục, hắn hoàn toàn không để ý đến. Tu vi Lam Tiểu Bố hoàn toàn khôi phục thì sao chứ?
“Nơi này trước kia là Chân Tinh?” Nam tử áo vàng đi về phía Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố chỉ có thể tránh ra, trong lòng hắn còn cảm thán một tiếng, trước đó không lâu hắn cũng làm như vậy ép Hồ Ngọc Hùng nhường chỗ, bây giờ hắn đã lưu lạc đến mức giống Hồ Ngọc Hùng, nhường chỗ cho người càng mạnh hơn.
Điều duy nhất khác Hồ Ngọc Hùng chính là, Hồ Ngọc Hùng đối mặt với mình không có bất cứ năng lực chống cự nào cả. Nhưng Lam Tiểu Bố tin rằng hắn có thể đối kháng với nam tử áo vàng trước mặt này, thậm chí còn có thể dễ dàng rời khỏi. Bởi vì nam tử áo vàng trước mắt này nhất định đã dùng Quy tắc Phù Lục, áp chế tu vi Thánh Nhân. Nếu không thì một Thánh Nhân nhất định không thể nào xuất hiện ở đại lục Chân Khư được.
Nếu như là ở nơi khác, Lam Tiểu Bố đã sớm không chút do dự mà ra tay. Đối phương có Quy Tắc phù áp chế, hắn còn sợ gì chứ? Nhưng ở nơi này hắn không thể không thỏa hiệp, một khi ra tay, cho dù hắn thắng hay thua, đại lục Chân Khư đều sẽ bị hủy.
“Ngươi là tông chủ của tông môn đệ nhất Chân Tinh, có từng nghe nói đến Diệt Thế Lượng Kiếp hay không?” Nam tử áo vàng nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố.
“Diệt Thế Lượng Kiếp?” Lam Tiểu Bố vẻ mặt mờ mịt, tựa như đây là lần đầu tiên nghe được bốn chữ này. Trong lòng hắn thì lại trầm xuống, người này là vì đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp mà đến sao? Cái đạo vận Diệt Thế Lượng Kiếp kia là thứ có thể hủy diệt cả một tinh cầu, thậm chí hủy diệt cả một giới vực, đối phương là Thánh Nhân, muốn đạo vận này để làm gì?
Khi hắn cảm nhận được nam tử áo vàng này có sát ý, lập tức lên tiếng, “Nhưng mà khi ta tiếp nhận vị trí cung chủ Chân Khư cung, ngược lại có biết đại lục Chân Khư được một món pháp bảo bảo vệ, nói có một đạo đạo vận Hủy Diệt bên ngoài đại lục Chân Khư. Một khi đạo vân Hủy Diệt này thoát khỏi sự trói buộc của pháp bảo, sẽ hủy đi đại lục Chân Khư, tiền bối nói chẳng lẽ chính là cái đạo vận Hủy Diệt này?”
Nam tử áo vàng cười ha ha một tiến, “Chân Khư cung quả nhiên là biết, không sai, ngươi dẫn ta đi xem đạo vận Hủy Diệt đó đi.”
Lam Tiểu Bố vội vàng lắc đầu, “Tiền bối, cái đạo vận Hủy Diệt đó không thể nào cứ đi xem như vậy được. Bởi vì cái đạo vận Hủy Diệt này có một món pháp bảo đỉnh cấp khóa lại, nếu như không mang theo món pháp bảo này, đạo vận hủy Diệt sẽ lập tức bộc phát, biến toàn bộ đại lục Chân Khư thành hư vô.”
“Ngươi biết đó là bảo vật gì không?” Nam tử áo vàng nói chuyện, nhưng trong lòng đã có chút hoài nghi. Nhưng mà sau đó nghĩ đến, chỉ một sâu kiến nho nhỏ ở tinh cầu tu chân, cho dù có lừa hắn thì sao chứ? Hắn trực tiếp sưu hồn là được.
“Có có, món bảo vật này tên là Vô Linh Bàn. Cái Vô Linh Bàn này chỉ có cung chủ các đời của Chân Khư cung mới biết được ở đâu, nhưng lại không thể động đến. Một khi động đến cái Vô Linh Bàn này, đại lục Chân Khư sẽ bị phá hủy. Chân Khư cung ta là tông môn bảo vệ đại lục Chân Khư, mỗi một đời cung chủ sẽ xem việc bảo vệ Vô Linh Bàn là nhiệm vụ quan trọng nhất, truyền thừa về sau.” Có lẽ thấy mình nói khá nhiều rồi, những lời tiếp theo Lam Tiểu Bố nói trôi chảy hơn rất nhiều.
Sau khi Lam Tiểu Bố nói ra Vô Linh Bàn, nam tử áo vàng đã dự định sưu hồn Lam Tiểu Bố. Nhưng mà nghe Lam Tiểu Bố nói đến câu cuối cùng, mỗi một đời tông chủ phải lấy nhiệm vụ bảo vệ Vô Linh Bàn là quan trọng nhất, truyền thừa về sau, hắn đã từ bỏ ý định ra tay.
Hắn lo lắng một khi mình sưu hồn, không cẩn thận giết mất tên cung chủ Chân Khư cung này, lỡ như đến khi lấy Vô Linh Bàn xảy ra vấn đề, vậy thì không còn kịp nữa rồi, ai có thể khẳng định khi lấy Vô Linh Bàn không cần tên cung chủ sâu kiến này tế máu chứ.
Dù sao thì trong mắt hắn, tên cung chủ này cũng chỉ là một người có thể tiện tay giết chết mà thôi. Vậy cứ để sâu kiến này dẫn hắn đi lấy Vô Linh Bàn đã, cuối cùng giết sâu kiến này cũng không muộn.
“Rất tốt, ngươi dẫn đường đi, bây giờ chúng ta lập tức đi lấy Vô Linh Bàn.” Nam tử áo vàng từ tốn nói.
Lam Tiểu Bố thở phào một hơi, hắn không dám nói Vô Linh Bàn không có hắn thì không lấy được, bây giờ hắn nói lời gián tiếp đã có tác dụng, khiến đối phương cảm thấy muốn lấy được Vô Linh Bàn, rất có thể phải cần đến người cung chủ như mình tự đến đó. Cho dù đối phương có tin tưởng lời hắn nói hay không, chỉ cần không sưu hồn hắn tại đại lục Chân Khư, đó chính là chuyện tốt.
“La trưởng lão, trong lúc ta không có ở đây, Chân Khư cung giao lại cho ngươi. Nhớ kỹ lời hứa của ngươi, đừng khiến tu sĩ đại lục Chân Khư thất vọng.” Trước khi đi Lam Tiểu Bố nhìn La Thiên Thương nói một câu.
“Vâng, cung chủ yên tâm.” La Thiên Thương nhanh chóng đáp, trong lòng thì vô cùng kinh hãi.
Hắn không nghĩ là Lam Tiểu Bố nói dối, trưởng lão Đinh Tuyền Truyền đã bị Lam Tiểu Bố giết chết cũng từng nói, Vô Linh Bàn rất có thể chính là chí bảo bảo vệ đại lục Chân Khư. Bây giờ lời Lam Tiểu Bố khiến suy đoán này trở nên rõ ràng hơn, Vô Linh Bàn đang trấn áp đạo vận Hủy Diệt ở bên ngoài đại lục Chân Khư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận