Khí Vũ Trụ

Chương 2667 - Làm gì mà chọc đến ta. (2)

Tất cả mọi người đều có chút kinh ngạc, Lam Tiểu Bố đang chữa thương trong kết giới, toàn bộ quá trình đều có thần niệm và lĩnh vực của bọn hắn giám sát. Có thể nói, cho dù là thực lực của Lam Tiểu Bố có mạnh đến đâu, cũng không thể im hơi lặng tiếng mà bỏ chạy trong phạm vi thần niệm của bọn hắn.
Trên thực tế, không thấy Lam Tiểu Bố đâu cả, cái này khiến tất cả mọi người có cảm giác quái dị. Theo bọn hắn nghĩ, bất cứ thủ đoạn dịch hình hay ẩn nấp, bọn hắn đều có thể cảm nhận được, bởi vì sẽ có dao động đạo tắc. Huống chi, còn bị cái tinh cầu kia của Hoàn nghiền ép?
Chỉ có Hôi Trực là trong mắt ánh lên tia mỉa mai, nếu như Lam Tiểu Bố không thể làm ra chuyện im hơi lặng tiếng biến mất trước mặt mọi người này, Hôi Trực hắn cũng sẽ không bị đánh lén, sau đó bị hủy đi một tay. Dù sao thì hắn ta cũng là Đạo Tổ một phương, đạo tắc Đại Mộng cũng chưa từng chịu thiệt khi đối địch, Lam Tiểu Bố có thể đánh lén hắn ta, loại thủ đoạn ẩn nấp này sao có thể bình thường được?
Hoàn cũng giật mình, hắn ta cũng không cảm nhận được Lam Tiểu Bố. Cái này không đúng, bị tinh cầu của hắn ta nghiền ép, mọi ấn nấp đều là hư ảo.
Nhưng mà chỉ trong chớp mắt, hắn ta đã cảm nhận được, khi tinh cầu của mình nghiền ép xuống có một tia sóng quy tắc dao động, khóe miệng Hoàn lộ ra một tia trào phúng, muốn tránh né hắn ta à, đừng có nằm mơ.
Chỉ là Hoàn vừa mới nghĩ đến đây, đã nghe thấy một tiếng hét thảm vang lên, thân ảnh Lam Tiểu Bố lập tức xuất hiện trước mặt mọi người, chỉ là Khuê Tích Sam còn đang canh giữ ở phía ngoài đã bị một thanh trường kích đâm xuyên qua trán, ghim vào trong hư không.
“Ngươi nói xem làm gì mà lại chọc đến ta thế?” Lam Tiểu Bố nắm chặt Trường Sinh Kích, nhìn Khuê Tích Sam còn không cam lòng thở dài một tiếng rồi nói.Khóe miệng Khuê Tích Sam chảy máu, cả người đều bị đạo tắc Sát Phạt của Lam Tiểu Bố khóa lại, sinh cơ của hắn ta đang nằm trên thanh trường kích của Lam Tiểu Bố.
Nếu như có thể mua được hối hận, Khuê Tích Sam tình nguyện dốc hết cả gia tài ra để mua một lần.
Lam Tiểu Bố chỉ là một tu sĩ bước đại đạo thứ bảy mà thôi, vì sao lại nghịch thiên như vậy? Lúc này, hắn ta cũng hiểu rõ vì sao Hôi Trực lại không muốn đối nghịch với Lam Tiểu Bố, không phải là vì Hôi Trực bị thương, cũng không phải vì Hôi Trực không muốn nhiều chuyện, mà là bởi vì Lam Tiểu Bố thật sự quá mạnh.
Cảm nhận được sinh cơ của mình sắp tán loạn, Khuê Tích Sam giãy dụa nói, “Lam huynh, nếu như đồng ý tha cho ta lần này, cái mạng này của ta sẽ giao cho Lam huynh.”
Hắn ta biết rõ, đừng nhìn thấy Hoàn và Đồ Liêu còn đứng đấy, có lẽ Hoàn có thể ngăn chặn được Lam Tiểu Bố, nhưng mà muốn bắt được Lam Tiểu Bố thì chính là nằm mơ. Hơn nữa Hoàn hoàn toàn không để ý đến sinh tử của Khuê Tích Sam hắn ta. Bây giờ người có thể cứu hắn ta chỉ có Lam Tiểu Bố, chỉ cần Lam Tiểu Bố không động sát cơ, nhiều nhất hắn ta chỉ cần tu dưỡng trăm vạn năm là có thể khôi phục lại.
Lam Tiểu Bố không để ý đến Khuê Tích Sam, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Hoàn. Sở dĩ cho đến bây giờ vẫn chưa giết Khuê Tích Sam, đó là vì hắn không bỏ được thế giới của gia hỏa này. Nhưng Hoàn đứng bên cạnh nhìn chằm chằm như vậy, hắn lo khi mình mở thế giới của Khuê Tích Sam ra thì sẽ bị đánh lén.
Hoàn cũng không ra tay, hắn ta không ngờ thủ đoạn ẩn nấp của Lam Tiểu Bố lại đáng sợ như vậy. Có thể khẳng định, thủ đoạn bỏ chạy của Lam Tiểu Bố cũng rất mạnh. Loại thủ đoạn ẩn nấp này, cho dù hắn ta có ra tay, cũng chẳng thể giữ Lam Tiểu Bố lại được. Trừ khi Hôi Trực dùng Vô Khư Tiễn khóa Lam Tiểu Bố lại, nhưng trên thực tế Hôi Trực sẽ không ra tay. Cái này khiến Hoàn vô cùng khinh bỉ Hôi Trực, đáng đời gia hỏa này bị tính kế rồi bị thương, ngay cả ra tay đối phó với người đã tính toán mình cũng không dám, đại đạo của gia hỏa này cũng chỉ như thế mà thôi.
“Thả KHuê đạo hữu ra, ta sẽ cho ngươi một nhân tình…” Giọng điệu của Hoàn nhẹ nhàng, nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố nói ra từng chữ. Còn cái tinh cầu tinh hạch kia của hắn ta, giờ phút này đang lơ lửng trên đỉnh đầu hắn ta.
Tay Lam Tiểu Bố đột nhiên lắc một cái, từng đạo quy tắc Không Gian huyền ảo khóa lấy Khuê Tích Sam, khí thế sát phạt nổ tung.
Bởi vì lời nói vừa rồi của Hoàn, trong lòng Khuê Tích Sam đã dâng lên một tia hy vọng, nhưng lúc này lại vô cùng hoảng sơ, hắn ta cảm nhận được thế giới của mình đang bị xé rách từng chút một. Hắn ta biết rõ, Lam Tiểu Bố muốn giết hắn ta.
“Thật can đảm…” Hoàn gầm lên giận dữ, tinh cầu tinh hạch lại đánh ra một lần nữa, cùng lúc đó, vòng xoáy gợn sóng trên trán hắn ta cũng đột ngột tăng vọt, lĩnh vực Đại Trụ của hắn ta lập tức ập về phía Lam Tiểu Bố.
Thật sự là hắn ta không quan tâm đến mạng nhỏ của Khuê Tích Sam, nhưng mà sau khi hắn ta nói ra lời này, Lam Tiểu Bố còn muốn mở thế giới của Khuê Tích Sam ra, cái này chẳng khác nào đang đánh vào mặt hắn ta. Hoàn hắn ta chính là nhân vật đệ nhất ở đại vũ trụ, sao lại dám đánh vào mặt hắn ta?
Cùng lúc đó, Đồ Liêu cũng ra tay. Hắn ta biết nếu như không thừa dịp lúc Hoàn ra tay mà ra tay, hắn ta sẽ không còn cơ hội nữa.
Lam Tiểu Bố hừ một tiếng, “Trường Nhất đạo hữu, giúp ta một việc, xử lý tên Thiên Mông Quái này.”
Trường Nhất cười ha ha một tiếng, nhanh chóng lấy pháp bảo của mình ra đánh về phía Đồ Liêu, “Tộc Thiên Mông diệt đi Hưu Đà thế giới của ta, giết trăm triệu vạn tu sĩ Nhân tộc trong thế giới của ta, ta vốn muốn giết tên khốn khiếp này. Loại chuyện này không phải là đang giúp Lam huynh, mà là ta giúp chính mình.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận