Khí Vũ Trụ

Chương 1735 - Bằng hữu duy nhất của hai vị đảo chủ.

Lam Tiểu Bố không có ý định đi, hắn cũng biết mình không thể nào đi nổi. Đừng thấy bây giờ không có ai tìm hắn, chỉ cần hắn dám đi, sẽ có một đám người cản hắn lại.
Chỉ bước mấy bước vào hư không, Lam Tiểu Bố đã đến trung tâm chỗ đánh nhau.
Cuồng Thánh Nhân và tên tuổi của hắn ta hình như có chút không phù hợp lắm, chỉ mới qua khoảng thời gian ngắn, mái tóc bù xù của hắn ta đã bị đánh thành tro. Trên người đều là bọt máu, xương ngực gãy đứt hầu như có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Thụ Thánh Nhân cũng không còn dáng vẻ bình tĩnh như trước đó, trên làn da nhăn nheo kia đều là vết thương. Dòng máu màu xanh lục dính đầy thân thể, một cánh tay trông có vẻ khá yếu ớt, có lẽ là bị người chém đứt, mới vừa nối liền lại.
KHí thế hai người này đều vô cùng suy sút, nhưng Lam Tiểu Bố vẫn có thể cảm nhận đượcc lực lượng của Vũ Trụ Chi Tâm, có thể thấy được hai tên này định ra kế sách, nhưng ngay cả một góc của Vũ Trụ Chi Tâm vẫn chưa thể sờ đến được.
Hai tên này cũng là nhân tài, dùng đảo Thánh Nhân thu hút Thánh Nhân đến, tụ tập đạo vận Thánh Nhân để gỡ lấy Vũ Trụ Chi Tâm. Thánh Nhân đượcc thu hút đến cũng không ít, kết quả lại thu hút đến Thánh Nhân có thể dễ dàng nghiền ép bọn hắn. Chỉ cần hơi có đầu óc một chút thì sẽ không làm như vậy. Hoặc là hai tên này cảm thấy thực lực của mình đủ mạnh, đáng tiếc với lực lượng như vậy, chỉ ngắn ngủi chưa đến nửa nén hương đã bị người ta đánh thành dáng vẻ này rồi.
“Các vị đạo hữu, lần này là huynh đệ ta có chút quá đáng. HUynh đệ ta tình nguyện nhường đảo Thánh Nhân ra, nể tình huynh đệ ta đã lao lực vì mọi người nhiều năm như vậy, mong mọi người dừng tay.” Thụ Thánh Nhân chắp tay nói, lúc nói chuyện đã lặng lẽ lấy một cái trận bàn ra. Rõ ràng đây cũng là trận bàn Thánh Đạo cao cấp hơn thần trận.
Đây là một cái trận bàn phòng ngự, chắc hẳn là lo lắng có người đột nhiên tập kích bọn hắn.
Lam Tiểu Bố nhìn một chút, người ra tay chắc là Khổ Thái, đầu đà, Luân Hồi Thánh Nhân và hai tên tam chuyển Thánh Nhân. Cuồng Thánh Nhân và Thụ Thánh Nhân mặc dù có uy danh rất lớn, một tứ chuyển Thánh Nhân và một ngũ chuyển Thánh Nhân, nhưng trước mặt mấy người này hoàn toàn không đủ nhìn. Không kiên trì được đến nửa nén hương, cũng có thể thông cảm được. Thậm chí có thể nói, cho đến bây giờ vẫn chưa bị giết đã xem như là may mắn rồi.
Còn về những người còn lại có ra tay hay không, Lam Tiểu Bố đoán, chắc hẳn là có ra tay, nhưng mà những người còn lại chỉ tùy tiện đánh ra vài cái pháp bảo hoặc là chút thần thông mà thôi.
Cuồng Thánh Nhân và Thụ Thánh Nhân đối phó với một mình Khổ Thái đã cố hết sức rồi, bây giờ có nhiều người vây công như vậy, cho dù chỉ tiện tay đánh ra một cái thần thông, hai vị Thánh Nhân đảo chủ này cũng không chịu nổi.
“Mở thế giới ra, để cho chúng ta lấy một ít thứ, sau đó thả hai vị rời khỏi đảo Thánh Nhân.” Đầu đà thản nhiên nói.
Sau khi nói xong, đầu đà lại quay sang nói với những tu sĩ xung quanh, “NHất chuyển Thánh Nhân trở lên ở lại, những người còn lại lập tức rời đi.”
Những người vây xem ở nơi này mặc dù nhiều, nhưng mà phần lớn đều là Chuẩn Thánh và Ngụy Thánh, nhất chuyển Thánh Nhân tương đối ít. Nhưng cho dù có ít, Lam Tiểu Bố thấy người ở lại cũng có hơn năm mươi người.
Cũng có một vài nhất chuyển, thậm chí là nhị chuyển Thánh Nhân, cũng không ở lại, sau khi đầu đà kia nói xong thì những người này cũng đi theo số Chuẩn Thánh và Ngụy Thánh kia rời đi.
“Các vị, hai người này tự nhận mình là chủ nhân của đảo Thánh Nhân, chúng ta cũng không thèm để ý, cứ tùy tiện bọn hắn là được. Nhưng mà hôm nay bọn hắn đã phạm đến ranh giới cuối cùng của chúng ta, lại muốn cướp đi Vũ Trụ Chi Tâm của đảo Thánh Nhân, cho nên chúng ta không thể để mặc cho bọn chúng tiếp tục như vậy nữa. Mặc dù hai người này đã bị chúng ta khống chế, nhưng mà thế giới của bọn chúng vẫn còn chưa bị mở ra. Nếu đồng ý cùng với ta ra tay với hai người này, đứng ra liên thủ phong tỏa không gian, không muốn thì bây giờ rời đi.” Đầu đà từ tốn nói, giọng nói mặc dù rất bình thản, nhưng loại sát ý lạnh lùng kia đã bao phủ cả vùng không gian này.
Nghe thấy lời đầu đà nói, Lam Tiểu Bố đã biết, gia hỏa này cũng không chắc chắn mình có thể mở thế giới của hai vị Thánh Nhân đảo chủ này ra. Cho nên muốn dùng chiến thuật nhiều người, nhiều Thánh Nhân như vậy liên thủ phong tỏa không gian. Hai Thánh Nhân đảo chủ này cho dù có muốn phản kháng, sợ cũng không thể nào khóa thế giới của mình lại được.
Không đợi có người nói chuyện, Lam Tiểu Bố đã ha ha một tiếng nói, “Cuồng Thánh Nhân và Thụ Thánh Nhân mặc dù muốn lấy đi Vũ Trụ Chi Tâm, nhưng lùi một bước mà nói, ai lại không muốn lấy Vũ Trụ Chi Tâm? Chỉ là hai người này biến ý nghĩ của mình thành hành động mà thôi. Nghe nói đảo Thánh Nhân cũng là do bọn họ phát hiện ra trước tiên, bọn hắn có ý nghĩ như vậy cũng xem như là bình thường mà. Nếu Vũ Trụ Chi Tâm không bị chạm đến, vậy ta nghĩ đuổi bọn hắn đi cũng là chuyện thường. Dù sao thì hai ngời này cho đến nay vẫn có chút cồng hiến cho đảo Thánh Nhân này, cưỡng ép mở thế giới của bọn hắn ra, cái này có chút quá đáng rồi. Người mà, cũng nên coi trọng đạo đức nhân quả một chút, không phải cứ thực lực của ngươi mạnh là có thể muốn làm gì thì làm cái đó được.”
Nói thật lòng, Lam Tiểu Bố không quan tâm đến chuyện Cuồng Thánh Nhân và Thụ Thánh Nhân có bị giết hay không. Hai tên này rõ ràng cũng không phải kẻ tốt lành gì, giết hay không có liên quan gì đến hắn chứ.
Nhưng mà trong lòng Lam Tiểu Bố hiểu rõ, hai tên này mới có cơ hội trở thành đồng minh với hắn.
ĐỢi lát nữa đầu đà và Luân Hồi Thánh Nhân kia nhất định sẽ tìm Lam Tiểu Bố hắn gây chuyện, nếu như vậy thì hắn sẽ tìm mấy đồng minh trước đã.
“Có phải ngươi cảm thấy mình chứng đạo nhất chuyển Thánh Nhân rồi thì giỏi lắm phải không?” Đầu đà lạnh lùng nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, thật sự hắn ta rất muốn xử lý Lam Tiểu Bố, nhưng mà không phải bây giờ, bây giờ hắn ta muốn xử lý hai tên Thánh Nhân đảo chủ này trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận