Khí Vũ Trụ

Chương 1049 - Một pho tượng. (2)

Lam Tiểu Bố nói xong, lúc định ra ngoài, Niệm lấy ra một chiếc nhẫn đưa cho Lam Tiểu Bố, “Cái này đưa cho ngươi, bên trong này mặc dù không có tài nguyên tu luyện, nhưng có một ít pháp bảo, có lẽ ngươi sẽ cần dùng đến.”
Lam Tiểu Bố nhận lấy chiếc nhẫn, thần niệm quét qua, lập tức kinh hãi, trong chiếc nhẫn này có đủ loại thần khí, pháp bảo công kích, pháp bảo phòng ngự, thần khí phi hành đều chất từng đống.
Hắn đang lo không có pháp bảo phi hành, mỗi lần ra ngoài đều phải để đám người kia vào trong tiểu thế giới rồi mới lấy Luân Hồi Oa ra. Bây giờ tốt rồi, trong này ngay cả thần khí phi hành cực phẩm cũng có.
“Ha ha, Niệm đạo hữu, ta thật sự rất cần dùng đến. Ngươi giải độc đi, ta đi tìm hiểu nguồn gốc của độc.” Lam Tiểu Bố cười ha ha một tiếng, sau đó cầm một đống thu hoạch rời khỏi nơi này.
Chờ Lam Tiểu Bố vừa ra ngoài, cánh cửa của luyện khí các xuất hiện lúc trước lại khép lại. Trừ Đại Hoang Thần Đình ấn trên người Lam Tiểu Bố ra, sợ là không có người thứ hai có thể đến đây.

Nếu như không phải Niệm nói với mình, Lam Tiểu Bố muốn tìm thấy được cái am đạo cô ở Đại Hoang Thần Giác này, có lẽ phải tốn một ít thời gian. Bên trong mô hình kết cầu mà Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra, am đạo cô này vô cùng bình thường không có gì kỳ lạ, cũng không có chỗ nào đặc biệt.
Nếu Niệm bảo hắn đến xem, vậy nhất định là có nguyên nhân.
Những nơi khác thậm chí còn có một ít cấm chế cấp thấp, nhưng am đạo cô này lại không có cấm chế gì cả, thần niệm của Lam Tiểu Bố thậm chí có thể trực tiếp rà quét toàn bộ am đạo cô.
Cửa am đạo cô khép hờ, Lam Tiểu Bố đẩy một chút là mở ra.
Cửa gỗ phát ra tiếng kẽo kẹt, đã nhiều năm như vậy, cái cửa gỗ bình thường này không hề bị mục nát.
Lam Tiểu Bố bước vào trong am, đập vào mắt là một pho tượng đạo cô tràn đầy tro bụi. Pho tượng này có chút quen thuộc, chỉ là tro bụi quá nhiều. Lam Tiểu Bố đang định phủi hết tro bụi đi, hoàn cảnh không gian xung quanh đột ngột thay đổi, sau đó Lam Tiểu Bố cuối cùng không cảm nhận được đường ra ngoài nữa, cửa am đạo cô đã biến mất.
Giờ phút này, pho tượng ở trước mặt hắn cũng dần trở nên mơ hồ, tựa như dang ở trước mắt, lại như đang ở rất xa.
Trận văn hư không? Lam Tiểu Bố lập tức hiểu ra, đây là trận văn hư không, hơn nữa cái trận văn hư không này còn bố trí ra hư không thần trận vượt quá cấp bốn.
Lập tức tạo dựng mô hình, Lam Tiểu Bố lại để Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng mô hình hư không của vùng không gian này, bản thân mình thì quan sát tình hình xung quanh.
Lúc trước khi hắn để Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng trận môn hư không, Vũ Trụ Duy Mô đã rất khó tạo dựng được. Bây giờ lại khác, chính hắn có thể bố trí ra một cái thần trận hư không cấp một, tu vi cũng theo đó mà tăng lên. Dùng Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra hư không thần trận cấp bốn này, có lẽ vẫn còn được.
Am đạo cô này muốn nhốt hắn lại, còn chưa được đâu.
Dưới chân đều là xương cốt, chồng chất lên cao, có một vài chiếc nhẫn nằm ở một bên.
Lam Tiểu Bố nhặt mấy cái nhẫn lên, thần niệm quét vào, đều là những thứ bình thường, trong một cái nhẫn còn có ấn giám giác chủ của Đại Hoang Thần Giác.
Nếu như mình không ra ngoài được, chỉ sợ cuối cùng cũng sẽ giống như những người này.
Lam Tiểu Bố lại nhìn về phía pho tượng đã trở nên mơ hồ trước mặt, lúc này hắn đã nhìn thấy rõ ràng. Trước đó sỡ dĩ hắn nhìn thấy pho tượng này phủ đầy tro bụi, đó là do trận văn hư không tạo ra.
Cái trận văn hư không này hắn cũng không thể nào phá vỡ được, chỉ có thể chờ Vũ Trụ Duy Mô giúp đỡ.
Niệm cũng không biết nơi này có trận văn hư không, nếu không thì cũng sẽ không bảo hắn đến đây chịu chết.
Sáu ngày sau, Vũ Trụ Duy Mô tạo dựng ra trận văn hư không lối ra am đạo cô này và trận văn hư không phủ bên ngoài pho tượng kia.
Lam Tiểu Bố không vội vã ra ngoài, hắn dứt khoát lấy Thất âm Kích ra, đánh vào một vị trí trên trận văn hư không.
TRận văn thần trận hư không cấp bốn, cho dù Vũ Trụ Duy Mô đã tạo dựng ra mô hình kết cấu, Lam Tiểu Bố cũng chỉ có thể dùng sức mạnh để phá vỡ nó.
Thất âm Kích đánh liên tiếp hơn trăm lần, vùng không gian này tựa như một vỏ trứng gà bị nổ tan, tất cả mọi thứ trước mặt đột nhiên trở nên rõ ràng.
Là đạo cô thật là xinh đẹp…
Lam Tiểu Bố ngây người nhìn pho tượng, cuối cùng hắn cũng hiểu ra vì sao pho tượng này lại quen thuộc. Lãnh Y Thường, cái pho tượng này rõ ràng chính là Lãnh Y Thường.
Không đúng, pho tường này còn thanh lãnh hơn Lãnh Y Thường, hơn nữa gương mặt cũng có chút khác biệt, đôi mắt cũng ôn hòa hơn Lãnh Y Thường một chút.
Chẳng lẽ là người nhà Lãnh Y Thường? Lam Tiểu Bố di đến trước mặt pho tượng kia, nhìn chăm chú lên đôi mắt của pho tượng. Đôi mắt của pho tượng kia vô cùng sống động, lại tràn đầy đau thương và bi thảm, có thể thấy được người tạc tượng có bao nhiêu lợi hại.
Khi thần niệm Lam Tiểu Bố thẩm thấu vào trong ánh mắt pho tượng kia, sau lưng Lam Tiểu Bố đột nhiên lạnh toát. Đây không phải là pho tượng, mà là một người.
Nữ tử này bị người ta nhốt lại rồi đổ Diệt Duyên Thiên Ngân vào, mới biến thành pho tượng.
Thủ đoạn thật độc ác, Diệt Duyên Thiên Ngân cũng là một loại thần linh vật cực kỳ quý giá, loại vật này chỉ tồn tại trong hư không thần giới. Đây là vật liệu lỏng, có thể luyện khí.
Một khi người sống bị Diệt Duyên Thiên Ngân đổ vào, vậy thì xương cốt máu thịt của người sống sẽ bị tan biến đi. Người rót Diệt Duyên Thiên Ngân vào có thể khống chế ngũ quan và da thịt của người sống không thay đổi, giữ nguyên dung mạo lúc đầu. Không chỉ như vậy, linh hồn của người này cũng sẽ bị Diệt Duyên Thiên Ngân giam lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận