Khí Vũ Trụ

Chương 1382 - Có người đoạt động phủ.

Lam Tiểu Bố đã thấy qua rất nhiều đồ tốt, nhưng vẫn kinh sợ vì cảnh trượng trước mắt. Hỗn Độn Ngưng Đạo Châu hắn nhìn thấy có mười mấy viên, ĐOạn Giới Tinh Kim hắn cũng thấy có mấy khối, còn có một vài thứ, ngay cả tên hắn cũng không biết.
KHi hắn khai sáng ra Đại Hoang tiên tông, có tìm được một khối Hỗn Độn Thiết Mẫu. Nhưng mà muốn rèn đúc được pháp bảo tốt nhất, chỉ dựa vào Hỗn Độn Thiết Mẫu thôi vẫn không được. Nơi này chẳng những có Hỗn Độn Ngưng Đạo Châu, còn có Đoạn Giới Kim Tinh và Hư Không Chỉ Thủy. Những thứ này đều có thể dùng để luyện chế pháp bảo, chỉ tiếc là trình độ luyện khí của hắn quá kém, cho dù lấy được đầy đủ hết mọi thứ, hắn cũng không thể nào luyện chế ra được pháp bảo.
Ở Vô Căn Thần giới tuyệt đối không thể nào xuất hiện những bảo vật này, cho dù là Hỗn Độn chi khí, hay là những thần tài đỉnh cấp do Hỗn Độn chi khí ngưng luyện ra này, cũng là thứ có từ thời khai thiên tích địa mới có thể xuất hiện.
Lam Tiểu Bố đã đọc ghi chú sơ lược về Vô Căn Thần giới, hắn biết tiền thân của Vô Căn Thần giới chẳng những có Thần Vực mà còn có Thần giới. Ở giữa Thần Vực và Thần tộc có một vùng hư không Hỗn Độn, vùng hư không Hỗn Độn này cứ qua một khoảng thời gian sẽ xuất hiện Thần Vực Sào. Thần Vực Sào là từ Hỗn Độn sinh ra, trong đó nhất định có rất nhiều bảo vật Hỗn Độn, có Hỗn Độn chi khí cũng là bình thường.
Xem ra chỗ của hắn chính là Thần Vực Sào do Hỗn Độn sinh ra, chỉ là khi lượng kiếp đến, không hủy diệt nơi này đi. Nơi này giữ lại một lượng lớn Hỗn Độn chi khí, bởi vì có Hỗn Độn chi khí, đương nhiên sẽ tạo thành một cái cấm chế ngăn cách.
Sau này bởi vì thời gian từ từ trôi qua, cái cấm chế ngăn cách này không thể nào ngăn cản được Hỗn Độn chi khí thẩm thấu ra ngoài, Hỗn Độn chi khí đã từ từ tràn ra khỏi tầng cấm chế. Lúc hắn tu luyện, cuốn lấy thần linh khí quá mạnh, cho nên mới cuốn Hỗn Độn chi khí đến.
Có thể nói, cho dù hôm nay hắn không đến, qua thời gian dài, Hỗn Độn chi khí ở nơi này cũng sẽ có người phát hiện ra.
Lam Tiểu Bố thầm nghĩ, có Khí Vận Chi Thụ, vận may của hắn thật sự không nói thành lời. Loại chuyện tốt này mà hắn cũng có thể động đến.
Thế nhưng ở nơi này có nhiều Hỗn Độn chi khí như vậy, làm sao hắn mới có thể lấy đi được?
TRực tiếp bỏ vào trong Vũ Trụ Duy Mô? Vậy rõ ràng không được, sau khi bỏ Hỗn Độn chi khí vào trong Vũ Trụ Duy Mô, chẳng mấy chốc nó sẽ tiêu tán bên trong Vũ Trụ Duy Mô, có thu thập lại, thì cũng không còn là Hỗn Độn chi khí nữa rồi.
Ngược lại hắn có một cái Tử Hồ Lô, nhưng mà bên trong tử Hồ Lô này còn hơn phân nửa Hồng Mông Sinh Tức, cũng không thể đựng Hỗn Độn chi khí.
Sau khi tìm một hồi ở trong Vũ Trụ Duy Mô, Lam Tiểu Bố không khỏi cảm thán, trên người hắn có nhiều bảo vật, thế nhưng không có một món bảo vật nào có thể chứa đựng Hỗn Độn chi khí.
Tiếp tục phong ấn nơi này lại, sau đó tìm kiếm pháp bảo đựng Hỗn Độn chi khí? Chưa nói trước được hắn có thể tìm được hay không, cho dù hắn tìm được, Hỗn Độn chi khí ở nơi này cũng sẽ bị người khác phát hiện ra.
Trước đó là cấm chế tự nhiên, Hỗn Độn chi khí vốn đã bắt đầu thẩm thấu ra bên ngoài rồi, vì hắn đi đến đây, lại trực tiếp phá vỡ cấm chế tự nhiên, bây giờ cấm chế bên ngoài là do hắn bố trí ra, hắn cũng chỉ là một Thần Trận đại sư cấp bốn mà thôi. Ngay cả cấm chế tự nhiên cũng không thể ngăn cản Hỗn Độn chi khí tràn ra ngoài, thần trận cấp bốn mà hắn bố trí ra có thể kiên trì được mấy tháng đã là không tệ rồi.
Do dự một hồi, Lam Tiểu Bố quyết định tự mình luyện chế một bảo vật không gian để đựng Hỗn Độn chi khí ở nơi này.
Trình độ luyện khí của hắn quả thật thấp, nhưng mà hắn cũng có thể luyện chế ra được thần khí cấp thấp. Dùng những thứ khác để luyện chế thần khí cấp thấp thì đương nhiên không thể nào đựng được Hỗn Độn chi khí, nếu như dùng Hỗn Độn Ngưng Đạo Châu và Hư Không Chỉ Thủy để luyện chế Thần khí cấp thấp, vậy chẳng phải là được rồi sao?
Ba tháng sau, Lam Tiểu Bố đã luyện chế ra một cái hồ lô, hồ lô này đen thui, không có chút mỹ cảm nào. Chủ yếu là bởi vì mặc dù Lam Tiểu Bố đã tấn cấp Thái Sơ Hằng Hỏa của mình lên thần diễm, nhưng mà hòa tan Hỗn ĐỘn Ngưng Đạo Châu vẫn có chút gian nan. Dùng thời gian mấy tháng, chủ yếu đều là để hòa tan Hỗn Độn Ngưng Đạo Châu.
Mặc dù hắn luyện chế ra một cái hồ lô, nhưng thật ra chỉ đơn giản là dung hợp Hỗn Độn Ngưng Đạo Châu với Hư Không Chỉ Thủy, sau đó khắc họa ra một ít trận văn quy tắc mà thôi. Cũng may qua ba tháng này, hắn cuối cùng cũng miễn cưỡng hòa tan được Ngưng ĐẠo Châu, đồng thời dung hợp Ngưng Đạo Châu cùng Hư Không Chỉ Thủy, tạo thành một cái hồ lô đơn giản.
Còn những cái khác, hắn vẫn không thể nào làm được.
Chuyện này không có ảnh hưởng gì lớn đối với Lam Tiểu Bố, hắn chỉ cần cái hồ lô đen này có thể đựng Hỗn Độn chi khí là được.
Hồ lô đen có thể đựng được Hỗn Độn chi khí bao lâu, Lam Tiểu Bố cũng không để ý, nếu thật sự không thể nào đựng được, Hỗn Độn chi khí cũng sẽ bị tản vào trong Vũ Trụ Duy Mô mà thôi.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố đã quay về động phủ của mình, Khí Vận Chi Thụ trong thức hải sau khi được Hỗn Độn chi khí tẩm bổ, đã nhanh chóng trưởng thành.
Có Hỗn Độn chi khí và thần linh khí sung túc xung quanh, chỉ trong một tháng, Lam Tiểu Bố đã bước vào Thần Quân tầng bốn. Nửa năm sau, Lam Tiểu Bố đã bước vào Thần Quân tầng năm…
Điều này khiến Lam Tiểu Bố càng điên cuồng tu luyện, với tiến độ này, năm năm sau hắn thật sự có cơ hội bước vào cảnh giới Thế Giới Thần.
Ngay khi Lam Tiểu Bố đang chuẩn bị đột phá lên Thần Quân tầng sáu, tầng cấm chế hộ trận bên ngoài cùng của động phủ bị đánh nát. Tầng cấm chế bên ngoài cùng kia không phải do hắn bố trí ra mà là thứ động phủ vốn có, chỉ là thần trận cấp một.
Bạn cần đăng nhập để bình luận