Khí Vũ Trụ

Chương 2516 - Đồng hương gặp đồng hương.

Lam Tiểu Bố gật đầu, ở trong Hỗn ĐỘn mà muốn tìm được phương vị lúc trước mình đã đi qua, tuyệt đối không hề dễ dàng. Sở dĩ Mạc Vô Kỵ có thể tìm được nơi này, là bởi vì nơi này có một cái ao Hỗn Độn Quy Tắc Tương, mà Mạc Vô Kỵ đã từng ở chỗ này tu luyện, hắn ta dựa vào hương khí của Hỗn Độn Quy Tắc Tương mà tìm đến.
Đừng nói là bản thân Thạch Trường Hành và Thất Trụ Thiên đã bị trọng thương, cho dù hai người không bị thương, muốn tìm được nơi này, quả thật cũng không dễ dàng gì.
“Có Hỗn Độn Thời Gian Kết, nhiều Hỗn Độn Quy Tắc Tương như vậy. Thời gian vạn năm, ta tin rằng chắc hẳn có cơ hội bước vào bước thứ bảy, ở chỗ ta còn có một đầu đạo mạch cực phẩm.” Lam Tiểu Bố nói chuyện, đồng thời cầm một đầu đạo mạch cực phẩm ra cắm vào.
“Cái này thì ta không thiếu.” Mạc Vô Kỵ cũng ném ra một đầu đạo mạch cực phẩm, bế quan ở nơi này, hai đầu đạo mạch cực phẩm là đủ rồi, mà trên người Mạc Vô Kỵ vẫn còn bốn đầu đạo mạch cực phẩm.
Lam Tiểu Bố nhìn đạo mạch cực phẩm của Mạc Vô Kỵ, kinh ngạc hỏi, “Ngươi có phải còn có một cái tên khác là Tinh Hà Mạc?”
Lam Tiểu Bố có thể nhìn thấy lệnh truy nã người này ở khắp nơi, Tinh Hà Mạc giết chết Dận Nguyên, cướp đi đạo mạch cực phẩm trên người Dận Nguyên.
Mạc Vô Kỵ nghe thấy Lam Tiểu Bố hỏi vậy, lập tức cười ha ha một tiếng, “Không sai, đứa con trai Dận Nguyên kia của Hỏa là do ta xử lý. Tên tiểu tử này ỷ vào mình là con của Thiên Đế, vô cùng phô trương, còn muốn cướp đồ của ta, kết quả bị ta phản sát.”
Nghe thấy Mạc Vô Kỵ nói, Lam Tiểu Bố cũng cười ha ha, “Ngươi biết không, tên Khúc Bồng mà ta xử lý ở Táng Đạo đại nguyên kia, cũng là con trai của Hỏa. Gia hỏa này không nhận ra ngươi, nếu không chỉ sợ sẽ liều mạng với ngươi.”
“Chắc hẳn là không, hắn không phải đã biết ngươi giết Khúc Bồng sao? Cũng chẳng thấy hắn liều mạng, hắn lý trí vô cùng.” Tề Mạn Vi ở bên cạnh nói.
Lam Tiểu Bố lắc đầu, “Đó là vì Khúc Bồng chỉ là con riêng, không truyền thừa đại đạo của hắn. Mà Dận Nguyên thì khẳng định là truyền thừa đại đạo của hắn, nhưng mà ta đoán sớm muộn gì hắn cũng sẽ điều tra ra được.”
Mạc Vô Kỵ hừ một tiếng, “Điều tra ra được thì sao chứ? Lúc đó chúng ta cũng đã là bước đại đạo thứ bảy rồi. Hai chúng ta là bước đại đạo thứ bảy, vậy thì sẽ có cơ hội xử lý Đế Lan. Ta hoài nghi tên Đế Lan kia là bước đại đạo thứ tám, tuyệt đối không đến bước đại đạo thứ chín, nếu không thì những Đạo Tổ khác ở trước mặt hắn ngay cả phản kháng cũng không có tư cách.
Nhưng mà bước đại đạo thứ tám của hắn ta khá trôi chảy, chắc hẳn là mạnh hơn những Đạo Tổ còn lại. Chỉ là sau khi đại hội Vĩnh Sinh mở ra, trừ Đế Lan ra, còn có những Đạo Tổ khác. Những Đạo Tổ này nếu như liên thủ, chúng ta có đến bước đại đạo thứ bảy, cũng chỉ có thể chạy trốn.”
“Chưa chắc, nghe nói Đạo Tổ của Đại Hoang thế giới là Hồng Quân lão tổ, không biết Hồng Quân lão tổ có đến đại hội Vĩnh Sinh hay không. Nếu như đến, chắc chắn sẽ không để mặt hàng như Đế Lan kia làm gì thì làm.” Mạc Vô Kỵ nói.
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Tốt xấu gì thì ta cũng là đồng hương của Hồng Quân lão tổ, cho dù không giúp ta thì cũng sẽ không xuống tay với ta.”
“Ngươi và Hồng Quân lão tổ là đồng hương? Ngươi biết Địa Cầu?” Mạc Vô Kỵ kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố, hắn chưa bao giờ hỏi thăm đến lai lịch của Lam Tiểu Bố. Vũ trụ mênh mông, mọi người nói chuyện rất hợp ý, lý tưởng cũng giống nhau, đã là vô cùng hiếm gặp. Hắn cảm thấy lý tưởng của Lam Tiểu Bố và hắn giống nhau, hơn nữa không phải là cái loại mà động một tí là tiêu diệt cả một tinh cầu để tăng thực lực của mình. Hoặc có thể nói là trong mắt Lam Tiểu Bố, sinh mệnh quan trọng hơn một chút. Không chi như thế, Lam Tiểu Bố còn rất trọng tình, giữ chữ tín.
Lam Tiểu Bố trừng to mắt nhì Mạc Vô Kỵ, hắn và Mạc Vô Kỵ suy nghĩ giống nhau, bởi vì có lý tưởng giống Mạc Vô Kỵ, đều không phải là loại người giết người vô tội lung tung, hơn nữa rất coi trọng sinh mạng, đồng thời tôn trọng quyền lợi sinh tồn của mỗi người. Bây giờ nghĩ lại, Mạc Vô Kỵ cũng đến từ Địa Cầu?
“Ngươi cũng đến từ Địa Cầu?” Lam Tiểu Bố lập tức hỏi.
Hai người nhìn nhau cười một tiếng, sau đó cười ha ha.
“Ta hiểu rồi, bên ngoài Địa Cầu nhất định có tầng quy tắc Thời Gian. Chẳng qua là lúc đó khi ta quay lại Địa Cầu, thực lực quá thấp, hoàn toàn không nhìn thấu cái quy tắc Thời Gian này mà thôi.” Mạc Vô Kỵ giật mình nói. Đừng nói là lúc đó, cho dù là hắn đã bước vào Tạo Hóa Thánh Nhân, cũng không thể nào cảm nhận được tầng quy tắc Thời Gian.
Hắn và Lam Tiểu Bố đều đến từ Địa Cầu, nhưng hai người dường như chưa từng nghe nói đến đối phương, rõ ràng là vì tầng quy tắc Thời Gian khiến thời gian bọn hắn xuất hiện hoàn toàn khác biệt.
Tề Mạn Vi cũng mừng rỡ vô cùng, Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ vẫn luôn có mối quan hệ tốt, nàng chỉ biết là hai người này có lý tưởng giống nhau. Hơn nữa sau khi trở thành bằng hữu, hai người cũng chẳng phòng bị gì nhau. Không ngờ bọn hắn lại đến từ cùng một nơi, thật sự muốn đến cái nơi tên là Địa Cầu kia một chút, nơi này nhất định là một tinh cầu không thể tùy ý giết chóc.
“Khó trách ta luôn cảm thấy ngươi có chút thân thiết, hóa ra là vậy.” Mạc Vô Kỵ mừng rỡ vô cùng.
“Nói thế thì chúng ta có thể đi kéo quan hệ với Hồng Quân lão tổ một chút, ngươi nói xem hắn có công nhận chúng ta là đồng hương không?” Lam Tiểu Bố cười nói.
Mạc Vô Kỵ lắc đầu, “Chưa chắc, ĐỊa Cầu tuyệt đối là một phương giới vực bị che giấu đi, chỉ là lúc trước khi ta quay lại Địa Cầu tu vi quá thấp, cho nên không nhìn ra. Mà Hồng Quân lão tổ, mặc dù trên Địa Cầu có truyền thuyết về người này, nhưng hắn ta cũng không sinh tồn ở Địa Cầu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận