Khí Vũ Trụ

Chương 1034 - Rời khỏi Diên Tinh Thần Đình.

“Mẫn Luân đã lấy đi phần lớn Mặc Kim của Vũ Thành, ngươi có lấy Mặc Kim trong nhẫn của Mẫn Luân lại không?” Trên mặt ĐƠn Đinh đầy ý cười hỏi.
Lam Tiểu Bố đáp, “Ta rất muốn lấy đồ trong đó ra, chỉ là chiếc nhẫn kia của Mẫn Luân có cấm chế, trong lúc nhất thời ta còn chưa mở ra được. Lúc này Quân soái có nói với ta là phải đưa Mẫn Luân đi đổi người, ta sợ chậm trễ đại sự của Đạo Quân, cho nên đành phải trả chiếc nhẫn lại cho hắn.”
“Ai, đáng tiếc…” Đơn Đinh ai một tiếng, cũng không biết có phải là không tin lời Lam Tiểu Bố nói hay không.
Lam Tiểu Bố hoàn toàn không thèm để ý, có tin tưởng hắn hay không, hắn cũng sẽ không ở lại cái nơi khỉ gió này nữa.
“Phụ vương…” Đơn Vũ Thành lại định nói gì đó.
Đơn Đinh từ tốn nói, “Đang ở trong quân, cứ gọi là Đạo QUân đi.”
“Vâng.” Đơn Vũ Thành nhanh chóng lấy một chiếc nhẫn ra đưa cho Đơn Đinh.
Đơn Đinh nhận lấy chiếc nhẫn, thần niệm quét qua, trong mắt vô cùng vui mừng, lập tức gật đầu nói, “Không tệ, lần này làm rất tốt.”
Đơn Vũ Thành sửng sốt, chỉ vậy thôi sao? Không còn gì nữa?
Lam Tiểu Bố lại có thể nhìn ra được tâm tư của Đơn Vũ Thành, hắn thầm nghĩ tên Đơn Vũ Thành này thuận mắt hơn Đơn Hạo Viêm nhiều, nếu muốn đi, thuận miệng giúp một câu cũng không sao cả.
Nghĩ đến đây, hắn cười ha ha một tiếng, vỗ vai Đơn Vũ Thành nói, “Chúc mừng, chúc mừng.”
Đơn Vũ Thành khó hiểu nhìn Lam Tiểu Bố, “Lam soái, có gì mà phải chúc mừng? Ta là do ngươi cứu mà.”
Lam Tiểu Bố chỉ vào Đơn Vũ Thành nói, “Đại vương tử không tử tế chút nào cả, Đạo QUân phái ngươi và tam vương tử đến thần tiệm Mặc Hà tìm kiếm Mặc Kim, ai tìm được nhiều hơn thì người đó chính là thần tử, bây giờ ngươi lấy được rất nhiều Mặc Kim quay về, mà Mặc Kim tam vương tử lấy được chắc hẳn đã bị Bách U Thần Đình cướp đi rồi, ngươi chính là thần tử, không chúc mừng ngươi thì chúc mừng ai chứ?”
Đông đảo quân tu sĩ đi theo Đơn Vũ Thành đến đây đều vô cùng mừng rỡ, còn có chuyện này sao? Thống soái của bọn họ trở thành thần tử, bọn hắn đương nhiên chính là nước lên thuyền lên rồi.
Đơn Hạo Viêm nghe thấy vậy, sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt.
Đơn Đinh nhíu mày, hắn đang nghĩ Lam Tiểu Bố nói ra lời này là do tự mình nói, hay Đơn Vũ Thành dạy hắn nói,
Quân Vu lập tức hiểu ra đầu đuôi mọi chuyện, hắn nhanh chóng đi đến hỏi, “Đạo QUân, có chuyện tranh tài này sao?”
Quân Vu khẳng định chuyện này là có, hắn hỏi như vậy, cũng chỉ là muốn đẩy thuyền một cái, khiến Đơn Đinh thừa nhận trước mặt mọi người mà thôi.
Đơn Đinh rất muốn phủ nhận, nhưng chuyện này quả thật là do hắn nói, nếu như hắn phủ nhận, chẳng khác nào đang tự tát vào mặt mình. Mặc dù hắn không thích Đơn Vũ Thành, nhưng dù sao đó cũng là con mình.
Đơn Đinh cười ha ha một tiếng, “Không sai, ta quả thật có từng nói như vậy. Chiếc nhẫn của Hạo Viêm đã bị cướp đi, bây giờ xem ra lần tranh tài này là Vũ Thành thắng. Vũ Thành, vòng kiểm tra thứ nhất này người thắng một bậc. Nhưng mà ngươi phải hiểu rõ, lần này ngươi thắng không liên quan gì đến bản lĩnh của ngươi.”
“Vâng.” Đơn Vũ Thành nhanh chóng bước lên đáp.
Đơn Đinh gật đầu, “Vận may cũng là một loại thực lực, sau khi trở về, ta sẽ tổ chức đại lễ thần đình, lập ngươi làm thần tử của Diên Tinh Thần Đình ta.”
NGhe thấy vậy, Đơn Vũ Thành mừng rỡ như điên, mà Đơn Hạo Viêm đứng bên kia thì siết chặt tay thành nắm đấm. Tuyệt đối không có khả năng, thần tử của Diên Tinh Thần Đình là hắn.
“Lam Tiểu Bố.” Đơn Đinh cũng không có nhiều kích động hay hưng phấn đối với chuyện lập thần tử sắp diễn ra của Diên Tinh Thần Đình, ngược lại là nhìn về phía Lam Tiểu Bố, “Lần này ngươi lập được đại công ngươi muốn được ban thưởng gì, cứ trực tiếp nói cho ta biết.
Lam Tiểu Bố lập tức ôm quyền nói, “Đa tạ Đạo Quân, ban thưởng mà Quân soái đã ban, ta định dẫn theo những người muốn đi theo ta rời khỏi quân tu sĩ Diên Tinh Thần Đình, xin Đạo Quân cho phép.”
“Vì sao? Ngươi đã lập công lớn cho Diên Tinh Thần Đình, đây chính là thời điểm phát triển không ngừng, lúc này lại rời khỏi quân tu sĩ Diên Tinh Thần Đình, chẳng phải lại bắt đầu lại từ đầu hay sao?” Đơn Đinh kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố.
Hắn nghĩ là QUân soái ban thưởng cho Lam Tiểu Bố, chỉ là vì giúp Lam Tiểu Bố an tâm ở lại Bách Ly quân, bởi vì có thể rời đi bất cứ lúc nào, trong lòng đương nhiên sẽ không có quá nhiều lo lắng. Không nghĩ ngay bây giờ Lam Tiểu Bố muốn đi ngay, thế thì sao được?
Lam Tiểu Bố đành phải nói lại lần nữa “Ta hy vọng có thể dẫn theo một vài bằng hữu cùng chung chí hướng ra ngoài xông xáo.”
Một nam tử sau lưng Đơn Đinh đột ngột lên tiếng, “Ngươi phải suy nghĩ thật kỹ đó, nếu như bây giờ ngươi rời khỏi quân tu sĩ, mặc dù là được ban thưởng mà rời đi. Nhưng thân phận đình dân Diên Tinh Thần Đình của ngươi cũng sẽ biến mất, nếu như vậy thì khi người đi lại ở ngoài thần giới sẽ gặp nhiều bất tiện.”
Quân Vu cau mày, rời khỏi quân tu sĩ có liên quan gì đến thân phận đình dân Diên Tinh Thần Đình? Lam Tiểu Bố gia nhập vào quân tu sĩ Diên Tinh Thần Đình, vậy cũng tự động có được thân phận đình dân tạm thời ở Diên Tinh Thần Đình. Bây giờ Lam Tiểu Bố lập được công lao, nhận được ban thưởng, vậy đương nhiên sẽ được tấn cấp thành đình dân vĩnh cửu. Lấy được ban thưởng tấn cấp thành đình dân và ở trong quân tu sĩ lao động ngàn năm để tấn cấp thành đình dân vĩnh cửu là ngang nhau. Nếu như Lam Tiểu Bố rời khỏi quân tu sĩ Diên Tinh Thần Đình, lập tức hủy bỏ thân phận đình dân, vậy thì Lam Tiểu Bố chẳng phải chẳng nhận được ban thưởng nào sao?
Quân Vu đang định tiến lên nói chuyện, Lam Tiểu Bố đã ngăn Quân Vu lại, đối mặt với tu sĩ vừa đứng ra nói chuyện kia đáp lời, “Đa tạ đã nhắc nhở, nhưng mà ta vẫn muốn rời khỏi quân tu sĩ Diên Tinh Thần Đình.”
“Quân soái, ý của ngươi thế nào?” Đơn Đinh nhìn về phía Quân Vu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận