Khí Vũ Trụ

Chương 336: Là ta chủ động đến. (1)

Ánh mắt Tần Thải Tích lóe lên tia tức giận, “Hạ Kim Dật đã giết tỷ tỷ ta, sư phụ ta cũng chỉ dạy dỗ hắn một chút thôi. Thế nhưng sư phụ của Hạ Kim Dật, cũng chính là Thái Hòa Liên Bân, phong chủ Vũ Lôn phong của Tây Côn Lôn phái đã chạy đến Nhất Tiên cung ngay trong đêm, đồ sát tất cả mọi người trong Nhất Tiên cung, bao gồm cả sư phụ Yến Tiêu của ta và tông chủ Phùng Tinh của Nhất Tiên cung.”
Thật là hung ác, Lam Tiểu Bố vô cùng khinh bỉ phong cách làm việc của Tây Côn Lôn phái, nhưng hắn biết loại chuyện như thế này xảy ra rất nhiều ở Nguyên Châu, năm đó Thiên Vân Tiên Môn không phải cũng bị người ta tiêu diệt như vậy sao? Còn cả Chân Tiên lâu đã lấy được “THập Nhị Chân Ngôn Thư” nữa.
“Sư phụ đã đưa cho ta một tấm độn phù duy nhất, ta mới có thể giữ lại được một mạng. Những năm qua, ta luôn hối hả ngược xuôi, muốn tìm lại lý lẽ cho tông môn của ta, thế nhưng ta đã quá ngây thơ rồi. Sau đó ta nghe được chuyện về tiền bối, vẫn luôn muốn gặp được tiền bối, nhờ tiền bối ra tay lấy lại công bằng cho Nhất Tiên cung ta.” Tần Thải Tích vừa nói vừa quỳ xuống.
Lam Tiểu Bố ngăn Tần Thải Tích đang định quỳ xuống hỏi, “Làm sao ngươi biết ta ở đây?”
Vành mắt Tần Thải Tích đỏ bừng nói, “Là một thầy tướng, hắn tính cho ta một quẻ, nói rằng nếu muốn báo thù, thì cứ ở đây chờ Lam thành chủ.”
Lại là thầy tướng? Lam Tiểu Bố ngẫm lại lúc trước khi Quế Vô Thủ tiêu diệt phường thị Mưu bắc, thiên hạ thật sự có tiên sư lợi hại như vậy sao?
Lam Tiểu Bố bỗng nhiên nghĩ đến việc, nếu như thầy tướng kia có thể tính toán ra được mọi chuyện, vậy thì nhất cử nhất động của hắn đều nằm trong sự giám sát của người này sao?
Cho dù đối phương có ý tốt hay ý xấu, trong lòng Lam Tiểu Bố đều dâng lên cảnh giác, đồng thời cũng cảm thấy nguy hiểm.
Đây là ở Nguyên Châu, nếu như đến vũ trụ Đại Hoang, dưới sự tính toán của những vị Thánh Nhân kia, chỉ sợ ngay cả việc ban đêm hắn ngủ mấy canh giờ, tu luyện mấy canh giờ, đều sẽ bị người khác nắm rõ như lòng bàn tay.
Trừ khi hắn có thể che giấu thiên cơ, nhưng cho dù có làm như vậy, Thánh Nhân cũng vẫn sẽ biết được có người đang che giấu thiên cơ. Nếu như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ dẫn đường đến chỗ hắn.
Trong lòng Lam Tiểu Bố hạ quyết tâm, chờ đến lúc thích hợp, hắn sẽ che giấu hết tất cả hơi thở và thực lực của mình. Hắn sẽ khiến người khác không thể tính toán ra được hơi thở của mình, cho dù Thánh Nhân cũng đừng hòng xem được thực lực của hắn. Người khác không làm được, nhưng hắn lại có cơ hội làm được, chỉ cần Vũ Trụ Duy Mô có đủ cấp bậc là được.
Vũ Trụ Duy Mô nhất định đã được tạo ra trước khi Thánh Nhân sinh ra, có thể che đậy mắt nhìn của Thánh Nhân hay không, trong lòng Lam Tiểu Bố cũng không rõ lắm.
Nếu như người khác biết hắn có Vũ Trụ Duy Mô, Lam Tiểu Bố cũng không chắc mấy vị Thánh Nhân kia có làm gì hắn hay không.
Tam Tiêu chết như thế nào? Đó chính là do Nguyên Thủy Thánh Nhân đích thân ra tay giết chết. Nếu như Thánh Nhân không đối phó với một người có được chí bảo Vũ Trụ Duy Mô như hắn, đến bản thân Lam Tiểu Bố cũng không tin.
Thấy Lam Tiểu Bố ìm lặng, trong lòng Tần Thải Tích như rơi vào hầm băng, nàng biết lần này chỉ sợ cũng giống như những lần trước, không thể nào cầu xin được người khác làm chủ giúp nàng. Nàng cúi người hành lễ với Lam Tiểu Bố, sau đó chậm rãi quay người.
Theo kinh nghiệm nhiều năm sinh tồn của nàng, nếu như đối phương đã không muốn ra mặt vì nàng, vậy thì không cần phải cầu xin tiếp nữa, nếu không chỉ có thể khiến người ta chán ghét mà thôi.
“Thù này ta báo giúp ngươi, cứ bảo ngươi là đệ tử của Mưu Bắc tiên thành ta đi…”
Lam Tiểu Bố còn chưa nói hết câu, Tần Thải Tích đã quỳ rạp xuống đất, “Đa tạ sư phụ đã thu nhận đệ tử, đệ tử nhất định sẽ không bôi nhọ uy danh của sư phụ.”
Lam Tiểu Bố trợn mắt há mồm, hắn không định thu đệ tử. Chính hắn cũng thuộc dạng nửa vời, sao có thể thu đệ tử được? Hắn nói đệ tử, chỉ là đang lấy cớ báo thù thôi.
Nhưng hắn không đồng ý thì rõ ràng Tần Thải Tích cũng không chịu đứng lên, Lam Tiểu Bố thầm than một tiếng, hắn cũng biết Tần Thải Tích đã không còn đường nào để đi nữa. Nếu đổi lại là hắn, chỉ sợ hắn cũng sẽ nắm chặt không buông cơ hội nhỏ nhoi này.
“Ngươi đứng lên đi, nếu đã nói ra miệng rồi, vậy thì ngươi cứ làm đệ tử ký danh của ta đi, chờ đến khi chuyện ở Tây Côn Lôn phái kết thúc thì nói tiếp.” Lam Tiểu Bố nói.
Tần Thải Tích kích động, mặt đỏ lên, nàng run rẩy đứng dây, “Vâng ,đa tạ sư phụ.”
Cơ duyên có đôi khi sẽ xuất hiện ngay tại lằn ranh, chỉ là ngươi có thể nắm chặt hay không. Nàng nắm chặt, cho dù chỉ là một đệ tử ký danh, tương lai nàng cũng sẽ không còn là người không có nhà để về nữa rồi.

Trong đại điện nghị sự của Tây Côn Lôn phái vô cùng yên tĩnh, bởi vì vấn đề thật giả của “Đệ Nhị Đạo Điển” quá mức quỷ dị. Cho dù có phải là Cửu Châu Sơn cố ý gây chuyện hay là sau khi “Đệ Nhị Đạo Điển” đến Cửu Châu Sơn đã biến từ thật thành giấy trắng, chuyện này rõ ràng không có hồi kết.
Mộc Dương Chiết đánh lén tông chủ của Tây Côn Lôn phái, đây là tát vào mặt của Tây Côn Lôn phái, nhất định còn có chuẩn bị ở phía sau. Giờ phút này tất cả mọi người trong đại điện đều đang thầm khinh bỉ, Cửu Châu Sơn ngươi lợi hại như vậy, tại sao không đến Mưu Bắc tiên thành tìm Lam Tiểu Bố đi? Người ta đã giết mấy vị Nhân Tiên của ngươi đấy. Tây Côn Lôn phái ta cho dù có đưa bản “Đệ Nhị Đạo Điển” giả cho Cửu Châu Sơn ngươi thì cũng nên đi Mưu Bắc tiên thành liều mạng trước rồi nói tiếp.
Ngay khi mọi người còn chưa nghĩ ra nguyên nhân tại sao, hộ trận của tông môn đột nhiên rung chuyển kịch liệt.
Có người công kích đại trận tông môn? Trác Thải Lâu biến sắc, lập tức đứng lên, sau đó nhanh chóng xông đến hộ trận tông môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận