Khí Vũ Trụ

Chương 2611 - Chỗ nhầm lẫn. (2)

“Chúng ta cũng đi thôi.” Mạc Vô Kỵ khắc đạo niệm của mình vào trong Thất Giới Thạch, Thất Giới Thạch cũng biến thành một hư ảnh, xông vào hư không mênh mông.

Lam Tiểu Bố đứng trên Thất Giới Thạch, nhìn phương vị đã được đánh dấu trên ngọc giản, trong lòng cũng vô cùng khâm phục Đinh Trọng Trần. Mặc kệ Đinh Trọng Trần rời khỏi đại vũ trụ đến đây đã hao tốn bao nhiêu thời gian và tâm huyết, cái ngọc giản phương vị này thật sự rất rõ ràng.
Chẳng những là phương vị được đánh dấu rõ ràng, thậm chí chỗ nào có vòng xoáy hư không, chỗ nào có hư không sai chỗ, chỗ nào xuất hiện thiên thạch bay loạn trong hư không, đều được đánh dấu vô cùng rõ ràng.
Dựa theo thời gian đánh dấu trong ngọc giản, Lam Tiểu Bố đoán dùng Thất Giới Thạch của hắn, không đến 200 năm thì sẽ trở lại đại vũ trụ.
Lam Tiểu Bố cũng cảm thán không thôi, Đinh Trọng Trần từ đại vũ trụ đi ra ngoài bao nhiêu năm tồi Lam Tiểu Bố không biết, có lẽ cũng mấy ngàn năm mà thôi. Bây giờ mặc dù tốc độ của hắn nhanh hơn, cũng chỉ chưa đến 200 năm đã có thể quay lại đại vũ trụ. Bởi vậy có thể thấy được, nếu như không có hắn và Mạc Vô Kỵ nhúng tay vào, cho dù trên đường đi Đinh Trọng Trần không gặp phải vấn đề gì, nhưng có thể tìm được một đại vũ trụ khác trong Hồng Mông Hỗn Độn, có lẽ không đến hàng trăm, hàng ngàn vạn năm thì cũng khó có thể làm được.
Hàng trăm hàng ngàn vạn năm ở trong hư không vô tận mà không gặp phải chuyện gì, chỉ sợ khả năng này cũng không lớn lắm. Cho nên mới nói, Đinh Trọng Trần muốn tìm được một đại vũ trụ mới trong Hồng Mông Hỗn ĐỘn, hầu như là chuyện không có khả năng.
Bây giờ có Thất Giới Thạch, có Khai Thiên Phiên chỉ dẫn, một vài thời điểm thậm chí có thể vượt qua giới vực, chắc hẳn có thể giảm thời gian lại. Nhưng cho dù là như vậy, số năm này cũng phải lấy vạn để tính toán.
Lam Tiểu Bố nhíu mày, hắn cảm thấy chuyện này có chút không thực tế. Không đúng, chắc hẳn có chuyện gì đó hắn chưa nghĩ đến.
Đúng rồi, Tòng Ngang, Tòng Ngang vì có thể đến đại vũ trụ mới, sau đó ở trong đại vũ trụ mới, để lại quy tắc thiên địa của Đại Vũ Trụ Thuật, cho nên mới đi theo Đinh Trọng Trần tìm kiếm đại vũ trụ mới. Cho dù Tòng Ngang không cảm thấy thời gian này dài, chỉ cần hắn ta không ngốc, cũng biết được Đinh Trọng Trần không thể làm được chuyện này.
Đã như vậy, vì sao Tòng Ngang còn đi theo bên cạnh Đinh Trọng Trần, còn kiên định cho rằng Đinh Trọng Trần có thể tìm được đại vũ trụ mới?
Lam Tiểu Bố nghĩ đến đây, đột nhiên gõ đầu mình một cái, hắn và Mạc Vô Kỵ đã bị Tòng Ngang dắt mũi rồi. Đinh Trọng Trần nói, Hồng Quân lão tổ nói cho hắn ta biết, chỉ cần có thể tìm được một Hồng Mông Hỗn Độn khác, là có cơ hội mở ra thế giới đại vũ trụ hoàn toàn mới.
Đối với Đinh Trọng Trần mà nói, cái này rõ ràng đã hình thành nên tư duy cố định, ai nói Hồng Mông Hỗn Độn nhất định phải đến một phía khác của đại vũ trụ mới có thể mở được? Hạo Hãn mênh mông vô tận, tộc Thiên Mông có thể tìm được đại vũ trụ ở Hồng Mông Hỗn Độn, đồng thời mở ra Đại Thiên thế giới như đại vũ trụ thích hợp để sinh tồn, vì sao Nhân tộc không thể tìm đến Hồng Mông Hỗn ĐỘn mới, sau đó mở ra Đại Thiên thế giới mới chứ? Dựa vào đâu mà nhất định phải lấy đại vũ trụ của tộc Thiên Mông làm cơ sở đi tìm một Hồng Mông Hỗn Độn khác?
Lam Tiểu Bố không quay về, hắn khẳng định Mạc Vô Kỵ cũng có thể kịp thời phản ứng được.

Đúng như Lam Tiểu Bố nghĩ, Mạc Vô Kỵ khống chế Thất Giới Thạch đưa bọn người Đinh Trọng Trần đi mấy ngày, Mạc Vô Kỵ đã cảm nhận được không thích hợp. Khai Thiên Phiên chỉ hướng phương vị Hỗn ĐỘn cũng không phải chỉ có một phương hướng, cho nên cứ mỗi lần Đinh Trọng Trần đều cảm thấy cần phải thay đổi phương vị.
“Đinh đạo hữu, có phải trên người ngươi có bảo vật nào khác không?” Mạc Vô Kỵ đột nhiên hỏi.
Đinh Trọng Trần đang trợ giúp chỉ dẫn phương hướng gật đầu, sau đó lấy một cái tinh bàn ra nói, “Đây là Khai Thiên Chí Bảo của Tinh Phồn thế giới ta, Hỗn Độn Tinh Bàn.
“Hỗn Độn Tinh Bàn này có tác dụng gì?” Mạc Vô Kỵ khẽ nhíu mày, hắn cảm thấy mình hình như đã bị Đinh Trọng Trần ảnh hưởng khiến phán đoán sai lệnh rồi.
Đinh Trọng Trần giải thích, “Cái Hỗn ĐỘn Tinh Bàn này có khởi nguyên từ đại vũ trụ, xuất hiện khi khai mở Tinh Phồn thế giới, chỉ cần cầm lấy tinh bàn, chúng ta sẽ không đi chệch đại vũ trụ quá xa. Nói cách khác, chỉ cần trên tinh bàn có một tuyến đường vị diện, chúng ta vẫn có thể đi dọc bên ngoài đại vũ trụ mà di chuyển.”
Mạc Vô Kỵ cạn lời nhìn Đinh Trọng Trần, “ĐInh đạo hữu, ngươi cảm thấy đại vũ trụ có lớn không?”
Đinh Trọng Trần nghi ngờ nói, “Đại vũ trụ đương nhiên là lớn chứ? Sao vậy?”
Mạc Vô Kỵ thở dài, “Nếu như di chuyển theo tinh bàn của ngươi, mặc kệ sau này chúng ta có còn tuyến đường vị diện của đại vũ trụ hay không, nhưng ta khẳng định xem như có tuyến đường vị diện, chúng ta muốn đi vòng qua đại vũ trụ, cho dù có Thất Giới Thạch, chỉ sợ không hơn ngàn vạn năm cũng không được. Ta nói cái ngàn vạn năm này là lời nói ước tính thôi, nếu như lâu hơn một chút, trăm triệu năm cũng không phải là không có khả năng.”
Đinh Trọng Trần sửng sốt, trăm triệu năm? Trăm triệu năm này, cái gì cũng lạnh rồi, chỉ sợ Nhân tộc đã sớm không còn tồn tại nữa. Đừng nói là trăm triệu năm, hắn ta rời khỏi đại vũ trụ mới bao nhiêu năm, người bên cạnh đã không còn lại một phần mười.
“Từ giờ trở đi, ngươi không cần chỉ dẫn phương hướng nữa. Ta dựa theo Khai Thiên Phiên tìm kiếm Hồng Mông Hỗn Độn để khống chế Thất Giới Thạch, chúng ta không cần lấy đại vũ trụ làm vật tham chiếu nữa. Ai nói thế giới mà chúng ta lựa chọn sinh tồn, nhất định phải lấy đại vũ trụ làm cơ sở? Chúng ta chỉ cần tìm được Hồng Mông Hỗn Độn chân chính là được, ta nghĩ lúc trước khi tộc Thiên Mông tìm kiếm được đại vũ trụ, bọn hắn cũng không có bất cứ chỉ dẫn tham khảo nào cả.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận