Khí Vũ Trụ

Chương 2573 - Cướp đoạt Vũ Trụ đạo quả.

TỪ giờ trở đi, hắn ta không còn là Thiên Đế của Ma Như thế giới, Sách Khổ Huệ Thăng có truy cầu đại đạo thuộc về mình, chứ không phải ở lại Ma Như thế giới có Đạo Tổ như HÌnh Gia. Còn bây giờ tu vi của HÌnh Gia sụt giảm, Ma Như thế giới sắp sụp đổ, chẳng còn quan hệ với Sách Khổ Huệ Thăng hắn ta nữa.
Tất cả Đạo Tổ có tu vi đạt đến bước đại đạo thứ tám, đều có thể cảm nhận rõ ràng vị trí của đạo quả tám vân, đồng thời có thể mơ hồ cảm ứng được phương vị đại khái của đạo quả chín vân, thậm chí là mười vân. Cho nên sau khi những Đạo Tổ này xông lên, ai ai cũng có mục tiêu của mình.
Lam Tiểu Bố tu luyện đại đạo tự thân, hắn càng cảm nhận được rõ ràng vị trí của Vũ Trụ đạo quả chín vân và mười vân. Mà bởi vì Mạc Vô Kỵ có Trữ Thần lạc, thậm chí hắn còn có thể nhìn thấy được đạo quả chín vân và mười vân. Có thể nói trong khi đang tìm kiếm đạo quả chín vân trở lên, ưu thế của Mạc Vô Kỵ là lớn nhất. Bởi vì Lam Tiểu Bố có được độn thuật Vô Quy Tắc, cho nên tốc độ của hắn là nhanh nhất.
Lam Tiểu Bố nhanh chóng tìm được một Vũ Trụ đạo quả chín vân, đồng thời cảm ứng được Vũ Trụ đạo quả mười vân đang ở cách hắn không xa.
Ngay khi Lam Tiểu Bố nắm lấy Vũ Trụ đạo quả mười vân kia, một đạo lôi thương đột ngột từ hư không đánh tới.
Lam Tiểu Bố chỉ có thể từ bỏ đạo quả này, lấy Trường Sinh Kích ra, vừa ngăn trở đạo lôi thương này, đã nhìn thấy một bóng người màu xám vọt đến, cuốn Vũ Trụ đạo quả mười vân kia đi.
Lam Tiểu Bố không đuổi theo gia hỏa vừa cướp đi Vũ Trụ đạo quả mười vân đi, mà nhìn chằm chằm một tên tu sĩ áo nâu cách đó không xa, “Lôi Vân Hãn, ngươi đã muốn đánh, vậy thì Bố gia tiếp ngươi đánh một trận.”
Mặc dù Lôi Vân Hãn hận không thể lập tức giết chết Lam Tiểu Bố, nhưng cũng không muốn đánh với Lam Tiểu Bố một trận vào lúc này. Vừa rồi hắn ta tính toán Lam Tiểu Bố, là bởi vì một cái đạo quả mười vân, nhưng ai biết hắn ta lại đi may áo cưới cho người khác. Bây giờ đạo quả mười vân không còn, hắn ta sao có thể ở chỗ này lãng phí thời gian với Lam Tiểu Bố?
Không đợi Lam Tiểu Bố ra tay, hắn ta lập tức xông ra ngoài.
Lam Tiểu Bố cũng biết, lúc này ra tay cũng không có lợi, thân hình của hắn cũng lóe lên, chờ hắn dừng lại, đã nắm được một cái Vũ Trụ đạo quả mười vân.
Lam Tiểu Bố rất rõ ràng, đạo quả mười vân tuyệt đối không nhiều, nếu như hắn không nắm chặt thời gian, đợi lát nữa muốn thu thập đạo quả mười vân sẽ càng khó khăn.
“Bỏ đạo quả ra đây.” Một tiếng hừ lạnh vang lên, sau đó có một cái thủ ấn đánh đến Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố sửng sốt, đây là tên ngu ngốc nào vậy? Chẳng lẽ không nhìn thấy một quyền của hắn đã hủy đi thân thể của Hình Gia sao? Vậy mà còn tùy tiện xông lên cướp đoạt Vũ Trụ đạo quả với hắn?
Nhưng mà hắn nhanh chóng cảm nhận được lĩnh vực của đối phương có chút quen thuộc, khi Lam Tiểu Bố lấy trường kích ra, đã hiểu rõ, người ra tay với hắn là ai, đây tuyệt đối chính là Tuyền Tứ.
Nghe nói Tuyền Tứ và Phù Sùng lưỡng bại câu thương, cho nên mới sáng tạo ra bốn tên Thánh Chủ của Chân Diễn Thánh Đạo. Nếu như Phù Sùng không bị giết chết, vậy Tuyền Tứ kia còn sống cũng là chuyện bình thường.
Rầm! Đạo tắc Sát Phạt từ một quyền này của Tuyền Tứ trực tiếp bị kích mang của Lam Tiểu Bố xé rách, Tuyền Tứ cảm nhận được hô hấp trì trệ, sau đó thì nghe thấy tiếng cười lạnh của Lam Tiểu Bố, “Ta nói ngươi là ai chứ, ngươi chắc hẳn còn chưa biết Phù Sùng đã hoàn toàn khôi phục rồi đi.”
Chỉ vừa ra tay, Lam Tiểu Bố đã biết thực lực của Tuyền Tứ còn chưa khôi phục, chỉ là không biết gia hỏa này có phải do Khổng Tâm Kiếm mời đến hay không.
Lúc đầu, nhìn thấy một kích của Lam Tiểu Bố đánh tan lĩnh vực thần thông của mình, trong lòng Tuyền Tứ cũng lạnh lẽo, đang nghĩ Lam Tiểu Bố này từ đâu ra mà không thua kém gì Đạo Tổ, đã nghe đến tin tức của Phù Sùng. Trong lòng hắn ta hoảng hốt, sau đó cảm nhận được sát ý càng đáng sợ hơn bao trùm đến.
Tuyền Tứ cũng không dám ở lại nữa, điên cuồng rút đi. Khiến hắn ta may mắn chính là Lam Tiểu Bố cũng không hề đuổi giết hắn ta. Rõ ràng đối với Lam Tiểu Bố mà nói, bây giờ cướp đoạt Vũ Trụ đạo quả quan trọng hơn. Tuyền Tứ nhìn bóng lưng Lam Tiểu Bố, trong lòng chấn động, hắn ta đang nghĩ, người này rốt cuộc là ai? Sao lại đáng sợ như vậy? Đáng tiếc là, hắn ta vừa mới đoạt xá thành công, có rất nhiều ký ức hắn còn chưa tiếp thu hết.
Mạc Vô Kỵ đã thu thập được đạo quả mười vân thứ năm, còn về đạo quả chín vân, hắn đã lấy được mười hai cái.
Chỉ là đạo quả mười vân và chín vân ở nơi này cũng không có nhiều, qua thời gian dài, Trữ Thần Lạc của hắn vẫn chưa phát hiện ra, không chỉ như vậy, hắn cũng không cảm nhận được đạo quả mười vân và chín vân nữa.
“Giao cái đạo quả mười vân vừa rồi ra đây, đợi lát nữa Đế Lan ra tay với ngươi, ta có thể bảo vệ người một lần.” Một giọng nói đột ngột vang lên bên tai Mạc Vô Kỵ, trong lòng hắn giật mình, vừa rồi hắn lại không phát hiện ra người này là ai.
Mạc Vô Kỵ nhanh chóng hiểu ra vì sao mình lại không phát hiện ra đối phương, gia hỏa này một thân áo xám, ẩn nấp trong hư không, dường như đã hòa thành một thể với hư không, hơn nữa gia hỏa này còn có một bản lĩnh, chính là che giấu hơi thở của mình, dường như không để lộ ra một chút nào.
“Muốn Vũ Trụ đạo quả cũng không vó vấn đề gì cả, chỉ là ngươi là ai vậy?” Mạc Vô Kỵ luôn cảm thấy gia hỏa này không đơn giản. Chỉ là gia hỏa này rõ ràng không phải là Đạo Tổ, cũng không phải là mấy cường giả mà hắn biết.
“Ngươi gọi ta là Dương Thiên là được.” Nam tử áo xám từ tốn nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận