Khí Vũ Trụ

Chương 1114 - Vọng Sương thần trấn.

Lam Tiểu Bố đương nhiên sẽ không đến Bi Lâm Thần Vực ngay bây giờ, hắn thông qua Hành Vũ cảm tạ đạo quân Thúc Vãng Tiêu và KHuông Quyết xong thì nói cho Hành Vũ biết bây giờ hắn không có thời gian đi đến đó.
NHìn thấy thái độ của Lam Tiểu Bố vô cùng kiên quyết, Hành Vũ cũng chỉ có thể cáo từ.
“Lam giác chủ, ta thật sự không muốn hại ngươi và Ngu Xúc, Liễu Ly, ta là thật sự muốn giúp các nàng một tay.” Hành Vũ vừa đi, Xư Lý Duẫn đã vội vàng nói.
Lam Tiểu Bố nhìn Xư Lý Duẫn, “Nói đi, ngươi quen biết với Ngu Xúc và Liễu Ly như thế nào, còn nữa, tại sao lại giúp nàng?”
Lam Tiểu Bố đoán ra được Xư Lý Duẫn là người của Đại Uyên Thần Môn, hoàn toàn là suy đoán, bởi vì khả năng tiếp xúc của người Đại Uyên Thần Môn với Ngu Xúc và Liễu Ly. Hắn không ngờ Xư Lý Duẫn thật sự là người của Đại Uyên Thần Môn. Bởi vì hắn không cảm nhận được sát ý của Xư Lý Duẫn, cho nên mới luôn không ra tay. Nếu không thì sao có thể để Xư Lý Duẫn an ổn đến bây giờ?
Xư Lý Duẫn hít một hơi rồi nói, “Lam giác chủ, lúc trước sở dĩ ta quen biết Ngu Xúc và Liễu Ly, là do ta chính là một trong những người truy sát các nàng. KHi Ngu Xúc và Liễu Ly vừa mới đến thần giới, là do thần ấn Nghê Quang Thần Bàn khóa lại. Nhưng mà Ngu Xúc rất có bản lĩnh, nàng chẳng những che đi được ấn ký của Đại Uyên Thần Môn, còn dẫn theo Liễu Ly chạy trốn khỏi đợt truy sát đầu tiên, cũng là lần vây giết nguy hiểm nhất.”
“Vậy sao ngươi có thể phát hiện ra các nàng?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Xư Lý Duẫn không hề giấu diếm, “Trong lúc vô tình ta đã phát hiện ra Ngu Xúc và Liễu Ly xuất hiện ở vạn KHông KHư, lúc đó ta cũng không biết các nàng chính là tội phạm mà Đại Uyên Thần Môn muốn bắt. Chỉ là tu vi của các nàng thật sự quá thấp, dám xuất hiện ở Vạn Không KHư, chuyện này khiến ta có chút kinh ngạc. Sau đó có một lần các nàng bị một con yêu thú ở Vạn Không KHư truy sát, ta ra tay giúp các nàng, một hai lần thì quen biết nhau.”
Lam Tiểu Bố hiểu được, mặc dù Ngu Xúc và Liễu Ly đều biết thần thông dịch hình, nhưng tu vi lại quá kém, Xư Lý Duẫn cứu được các nàng, vậy thì khả năng phát hiện ra các nàng sẽ lớn hơn.
Quả nhiên Xư Lý Duẫn nói tiếp, “Bởi vì tu vi của các nàng quá kém, ta cũng là có lòng tốt, dẫn các nàng đi theo ta đi ra ngoài, cũng có thể kiếm một chút thần tinh để tu luyện. Sau đó ta phát hiện tu vi của hai người bọn họ tiến bộ quá lớn, chỉ với chút tài nguyên tu luyện mà hai người đã nhanh chóng tu luyện đến tiên đế. Ta bắt đầu hoài nghi tư chất của hai người, ta dự định dẫn hai người đến Đại Uyên Thần Môn, bởi vì tư chất của các nàng nhất định sẽ được tông môn coi trọng bồi dưỡng.
Nhưng sau khi các nàng nghe đến Đại Uyên Thần Môn, ta lại nhìn thấy trong mắt hai nàng hiện lên tia sợ hãi. Sau này quả nhiên các nàng trốn ta mà chạy trốn, ta ngăn cản các nàng, chất vấn các nàng rằng mọi người là bằng hữu với nhau, cho dù có muốn đi thì cũng phải chào hỏi một câu. Cứ như vậy, ta mới biết được các nàng là Ngu Xúc và Liễu Ly.”
“Nếu biết, tại sao còn giúp các nàng?” Giọng điệu của Lam Tiểu Bố dịu đi một chút, hắn hỏi cái này, là bởi vì biết rõ Xư Lý Duẫn đã giúp Ngu Xúc và Liễu Ly, cũng tương đương với việc đẩy bản thân mình vào vực sâu. Một khi bị phát hiện Xư Lý Duẫn sẽ mãi mãi không thể xoay người.
Xư Lý Duẫn tiếp tục nói, “Tất cả mọi người đã quen biết nhau rất lâu, dù sao thì cũng có chút tình cảm, hơn nữa sau khi ta nhìn thấy gương mặt của Ngu Xúc, ta phát hiện ra không thể nào quên được nàng. Mặc dù ta biết, ta không xứng với Ngu Xúc, nhưng ta không thể nào thuyết phục được chính mình. Ta bèn nói cho các nàng biết, ở lại Vạn Không KHư cũng chỉ có một con đường chết, hôm nay ta có thể phát hiện ra các nàng, tương lai những người còn lại của Đại Uyên Thần Môn cũng có thể phát hiện ra các nàng. Nếu như muốn trốn khỏi Vạn Không KHư, chỉ có thể đến Vọng Sương Mạc Hải.
Sau dó ta dẫn theo các nàng đến Vọng Sương Mạc Hải, ta vốn định đi cùng các nàng vào đó. Nhưng mà Liễu Ly nói, ta không cần đi vào mạo hiểm, dù sao thì sau khi vào trong đó tỷ lệ vẫn lạc vẫn quá cao. Ta không vào trong, còn có thể chờ đợi ngươi. Liễu Ly vô cùng tin tưởng ngươi, nàng cảm thấy tương lai nếu như ngươi có thể đến thần giới, vậy phải để cho ngươi biết nàng đi chỗ nào. Sau khi ta biết được ngươi lấy được hạng nhất trong cuộc tuyển chọn Quy Hành Thần Đình, ta cảm thấy có lẽ ngươi có năng lực cứu được các nàng, lúc này mới tới xin giúp đỡ.”
Lam Tiểu Bố nghe thấy lời Xư Lý Duẫn nói, trong lòng thầm than. KHi hắn nhìn thấy Ngu Xúc, tu vi của Ngu Xúc còn rất thấp, ánh mắt lại rất cao. Xư Lý Duẫn thích Ngu Xúc, đoán chừng chỉ là từ một phía. Hắn vỗ vỗ Xư Lý Duẫn, “Xư Lý huynh, bởi vì người mà Ngu Xúc và Liễu Ly đắc tội có chút cường đại, cho nên ta không thể không cẩn thận. Ngươi có thể giúp đỡ các nàng như vậy, đa tạ ngươi. Đại Hoang Thần Giác ngươi cũng đã đi đến rồi, ta tin nơi này trong tương lai thần linh khí sẽ không kém gì Đại Uyên Thần Môn. Đại Uyên Thần Môn kia, sợ là ngươi không thể trở về được rồi, sau này cứ ở Đại Hoang Thần Giác tu luyện đi. Lần này cứu người, ngươi không cần đi, mình ta đi là được.”
Lam Tiểu Bố đã hiểu sự chân thành trong giọng nói của Xư Lý Duẫn, hắn tin những cái này mới là chân tướng của sự thật.
“KHông nên không nên, ta nhất định phải đến dó.” Xư Lý Duẫn vội vàng nói.
Hắn cũng cảm thấy tu vi của Lam Tiểu Bố hơi kém, mới chỉ là dục thần cảnh, mà hắn dã là thiên thần cảnh rồi.
“Không, ngươi đi không giúp được gì, ngược lại sẽ khiến Đại Uyên Thần Môn chú ý đến chúng ta.” Lam Tiểu Bố thành khẩn nói.
Xư Lý Duẫn là thiên thần cảnh, thật sự không giúp đỡ được gì. Hơn nữa Xư Lý Duẫn cũng không biết rốt cuộc Ngu Xúc và Liễu Ly ở đâu trong Vọng Sương Mạc Hải, cho nên hắn mới bảo Xư Lý Duẫn không cần đi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận