Khí Vũ Trụ

Chương 1747 - Chiến đấu mấy giây.

Lam Tiểu Bố không dùng thần thông Dịch Hình trong Thiên Cương Biến, thứ hắn dùng chính là thần thông Giả Hình trong Địa Sát Biến. Đừng nói là bản thân thần thông Giả Hình đã chênh lệch với thần thông Thai Dịch Hóa HÌnh trong Thiên Cương Biến đến mấy cấp bậc, cộng thêm Lam Tiểu Bố còn cố ý không dùng thần thông Giả Hình thật hoàn thiện, loại thủ đoạn này ở trong mắt Khổ Thái đương nhiên là vô cùng rẻ mạt.
Mặc dù Khổ Thái đối với thần thông Giả HÌnh của Lam Tiểu Bố không đặt vào trong mắt, nhưng Lam Tiểu Bố lại vô cùng khiếp sợ về thủ đoạn ẩn nấp bằng đạo tắc Hắc Ám của Khổ Thái.
Phải biết rằng bây giờ không phải là hắn chẳng có chút hiểu biết gì về quy tắc Hắc Ám, ngay khi hắn đã có chút hiểu rõ về quy tắc Hắc Ám, nếu như không phải trước đó hắn biết Khổ Thái đi theo bên cạnh mình, trong lúc nhất thời hắn thật sự không phát hiện ra được.
Loại thủ đoạn này nếu như mà đánh lén hắn, vậy thì rất có thể sẽ thành công.
Thủ đoạn ẩn nấp bằng đạo tắc Hắc Ám của Khổ Thái khiến trong lòng Lam Tiểu Bố lại càng cảnh giác, lần này sau khi xử lý Bố Cự xong, hắn nhất định phải mò rõ quy tắc Hắc Ám. Không chỉ như vậy, hắn cũng muốn tu luyện thủ đoạn khống chế quy tắc Hắc Ám.
Lam Tiểu Bố dịch hình thành một chấp sự bảo vệ đảo Thánh Nhân bình thường, giả bộ như đang tuần tra mà tiếp cận đến động phủ của Bố Cự. Giờ phút này thần niệm của Lam Tiểu Bố đã sớm cảm nhận được Hiển HÌnh Thần Trận ở bên ngoài, nói cách khác, giờ phút này hắn đã hoàn toàn bại lộ trong tầm mắt của Bố Cự.
KHổ Thái thấy Lam Tiểu Bố chọn dịch hình, cũng có chút cạn lời. Nàng hoài nghi có phải mình đã xem trọng Lam Tiểu Bố quá rồi hay không, ngươi tùy tiện dịch hình thành ai thì cũng tốt hơn dịch hình thành một tên chấp sự tuần tra của đảo Thánh Nhân rất nhiều. Hai vị đảo chủ Thánh Nhân của đảo Thánh Nhân đã chạy trốn, ngươi dịch hình thành chấp sự đảo Thánh Nhân, chẳng phải là đang nói cho người khác biết ngươi là giả à?
Nhưng mà KHổ Thái lười nhắc nhở Lam Tiểu Bố, mặc dù nàng đồng ý hợp tác với Lam Tiểu Bố, nhưng chỉ là vì thực hiện lời thề mà thôi. Còn chuyện Lam Tiểu Bố sống hay chết, không có liên quan gì đến nàng. Nếu như giết chết Bố Cự, Lam Tiểu Bố cũng bị trọng thương sắp vẫn lạc, nàng cũng không để ý mà bắt Lam Tiểu Bố đi, xem thử có thể mở thế giới của Lam Tiểu Bố ra hay không.
Hơn nữa theo Khổ Thái, khả năng Lam Tiểu Bố bị trọng thương chiếm hơn chín phần.
Nguyên nhân là vì Lam Tiểu Bố quá tự đại, thực lực của Lam Tiểu Bố quả thật không yếu, thế nhưng ở ngoài sáng biết Bố Cự và Luân Hồi Thánh Nhân sẽ nhận ra hắn, đồng thời sẽ đánh lén hắn, mà còn dám dịch hình đến đây, không phải muốn chết thì là gì?
Nàng khẳng định khi Bố Cự và Luân Hồi Thánh Nhân đánh lén Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố tuyệt đối không thể hoàn toàn tránh né.
Ngươi biết người khác muốn đánh lén ngươi, vậy thì nhất định có thể tránh thoát sao? Thế thì cũng phải xem là người nào đánh lén ngươi.
Ngược lại, nàng càng hy vọng Lam Tiểu Bố bị đánh lén trúng. Bởi vì sau khi Lam Tiểu Bố bị đánh lén, nàng mới có cơ hội lớn hơn để giết chết Bố Cự, bởi vì lúc đó toàn bộ lực chú ý của Bố Cự đều đặt ở trên người Lam Tiểu Bố, huống chi Lam Tiểu Bố bị trọng thương đối với nàng chỉ có tốt.
Lam Tiểu Bố cẩn thận mai phục bên ngoài hộ trận của Bố Cự, đồng thời ném từng lá trận kỳ ra. Một lúc lâu sau, hộ trận của Bố Cự bị Lam Tiểu Bố xé ra một lổ hổng, Lam Tiểu Bố lách mình tiến vào trong hộ trận của Bố Cự.
Lam Tiểu Bố biết rất rõ, khi hắn ra tay, nhất định sẽ có ba người ngó chừng hắn. Trừ Khổ Thái trong bóng tối ra, Bố Cự và Luân Hồi Thánh Nhân chắc chắn đang trốn ở một bên chờ đánh lén hắn.
Khác với suy nghĩ của Khổ Thái, Lam Tiểu Bố hoàn toàn không nghĩ đến chuyện khi Bố Cự và Luân Hồi Thánh Nhân ra tay sẽ né tránh. Hai tên này ra tay đánh lén, tuyệt đối sẽ là một kích lôi đình, Lam Tiểu Bố hắn sẽ không tự đại đến mức có thể phản kích hoặc né tránh khi hai người này ra tay.
Bố Cự và Luân Hồi Thánh Nhân là nhân vật gì? Nếu như ra tay với hắn, tuyệt đối sẽ dùng lĩnh vực trói chặt hắn trước. Cho nên hắn chỉ cần ngay khi giác quan thứ sáu cảm nhận được sự uy hiếp, không cần quản đối phương có ra tay hay không, hắn đều sẽ lập tức chạy trốn. Hắn có thần thông thuấn di, thuấn di trong cự ly ngắn, cho dù Bố Cự là thất chuyển Thánh Nhân cũng không thể nào uy hiếp được hắn.
Sau khi tiến vào hộ trận của Bố Cự, Lam Tiểu Bố để lộ ấn ký của Luân Hồi Thánh Nhân ra.
Khiến Lam Tiểu Bố kinh ngạc là Khổ Thái, thần niệm của hắn vẫn luôn chú ý đến lỗ hổng trên hộ trận mà mình đã mở ra, hắn khẳng định mình không nhìn thấy Khổ Thái tiến vào, nhưng hết lần này đến lần khác lại có thể cảm nhận được Khổ Thái đang đứng chờ hắn cách đó không xa. Đạo tắc Hắc Ám thật sự quá đáng sợ.

“Luân Hồi đạo hữu, Lam Tiểu Bố này có ý gì? Tại sao lại dịch hình thành chấp sự đảo Thánh Nhân mà chúng ta có thể nhận ra ngay như vậy?” Bố Cự núp trong bóng tối không cảm thấy kỳ quái khi Lam Tiểu Bố dịch hình mà đén, mà cảm thấy kỳ lạ vì sao Lam Tiểu Bố lại dịch hình thành chấp sự đảo Thánh Nhân? Đây là chuyện não tàn đến mức nào.
Luân Hồi Thánh Nhân cười ha ha, “Không cần lo lắng, hắn biết ngươi nhất định sẽ nhận ra hắn, cho nên lười giấu diếm. Nói không chừng chính là muốn thông qua cách này để ngươi buông lỏng cảnh giác, chờ ta đến đánh lén ngươi.”
Bố Cự cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, hắn ta bỏ đi tạp niệm, cứ đánh lén Lam Tiểu Bố trước rồi giết.

Đến vị trí cách động phủ Bố Cự khoảng mười trượng, Lam Tiểu Bố đột nhiên cảm thấy lông tóc dựng dứng, một loại uy hiếp tử vong ập đến. Lam Tiểu Bố không chút do dự thuấn di, nhưng một khắc sau hắn đã thay đổi chủ ý, nhanh chóng thi triển thần thông Ngũ hành ĐẠi Độn trong Thiên Cương Biến, dựa vào quy tắc thuộc tính Thổ bỏ chạy.
Oanh! Răng rắc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận