Khí Vũ Trụ

Chương 1841 - Thiên Cương Nhân Quả.

Lúc này Lam Tiểu Bố đã nghĩ ra, gia hỏa này đã từng tu luyện Thiên Cương Biến, hoặc là lấy Thiên Cương Biến để chứng đạo tứ chuyển Thánh Nhân.
Bởi vì nguyên quyển Thiên Cương Biến đang nằm trên người mình, cho nên đối phương lấy Thiên Cương Biến chứng đạo, Lam Tiểu Bố có thể nhìn ra được.
Lấy Thiên Cương Biến chứng đạo, không cần phải nói Lam Tiểu Bố cũng biết lai lịch của đối phương, tám chín mười phần chính là Thiên Cương Thánh Nhân. Thiên Cương trận bàn của Thiên Cương Thánh Nhân còn nằm trên người hắn, nhưng mà bây giờ Tần Tự Hề đã giúp hắn bảo quản.
Nam tử hung ác kia sau khi nói xong câu đó đã sải bước bước vào trong Luân Hồi Oa của Lam Tiểu Bố. Khi nam tử trung niên này bước vào Luân Hồi Oa của Lam Tiểu Bố, tên nho sĩ kia cũng bước vào Luân Hồi Oa.
Dám trực tiếp lên pháp bảo phi hành của đối phương, hai người này đúng là không thèm đặt Lam Tiểu Bố vào trong mắt.
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Hai vị thật sự là kẻ tài cao mà gan cũng lớn, ta cũng không dám tùy tiện lên pháp bảo phi hành của người khác đâu.”
Nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, nam tử trung niên hung ác và nho sĩ kia nhìn nhau một chút, sau đó cười ha ha. Đây là trò cười buồn cười nhất mà bọn họ từng nghe thấy, lại dám nói hai tam chuyển Thánh Nhân trở lên là tài cao gan lớn, dám tùy tiện vào pháp bảo phi hành của người khác.
Nho sĩ kia nín cười nói, “Nói thế thì ngươi cũng là một cao nhân sao? Chúng ta tiến vào trong pháp bảo phi hành của cao nhân ngươi à? Không biết cao nhân bây giờ tu vi như thế nào? ĐÚng rồi, ta phải nói cho ngươi biết, nơi này thuộc về Bán Thần giới, ngươi biết Bán Thần giới là sao không? Đó chính là tất cả mọi người ở nơi này, tu vi cao nhất cũng không thể vượt qua Bán Thần. ĐƯơng nhiên, chúng ta là ngoại lệ.”
Bọn họ quả thật là ngoại lệ, bởi vì bọn họ chạy trối chết rồi trốn đến nơi này.
“Bán Thần giới?” Lam Tiểu Bố thật sự chưa từng nghe nói đến Bán Thần giới.
“Ngươi ta bây giờ đã nửa bước vào Chân Thần cảnh rồi.” Nam tử trung niên hung ác từ tốn nói.
TRong cảm nhận của bọn hắn, tu vi Lam Tiểu Bố thật sự cùng cấp với quy tắc cao nhất của vùng giới vực này. Sự thật cũng là như vậy, nếu như nơi này là Tiên giới, tu vi của Lam Tiểu Bố chính là Tiên Đế viên mãn, nơi này là Thần giới, vậy tu vi của Lam Tiểu Bố chính là cảnh giới Thánh Nhân. Nơi này là Bán Thần giới, vậy trong mắt bọn họ tu vi của Lam Tiểu Bố chính là Bán Thần cảnh.
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Vậy thì ngươi đoán sai thật rồi, hơn nửa năm trước, ta là Luyện Thần cảnh. Bây giờ nha, cũng không phải tu vi mà ngươi đã nói, hơn nữa còn mạnh hơn so với các ngươi một chút.”
Lam Tiểu Bố nói chính là sự thật, nhưng mà cho dù là nho sĩ hay nam tử trung niên hung ác kia đều không để ở trong lòng. So với bọn họ mạnh hơn một chút, có lẽ tên sâu kiến trước mắt này không biết cái gì gọi là chứng đạo Thánh Nhân rồi?
Nhưng mà lời tiếp theo của Lam Tiểu Bố, lại khiến hai người lùi lại mười mấy bước, đứng ở bên mép Luân Hồi Oa. “Nếu như ta đoán không sai, tên có bộ mặt hung ác ngươi, chắc là Thiên Cương Thánh Nhân nhỉ? Còn về ngươi, nhìn giống như một tên thư sinh nghèo, ta thật sự chưa từng nghe nói qua.”
“Ngươi rốt cuộc là ai? Sao lại biết được lai lịch của ta?” TRong mắt Thiên Cương Thánh Nhân lộ ra chút cảnh giác, chỉ là sau đó hắn ta nhanh chóng phát hiện ra, bản thân mình không thể nào rời khỏi Luân Hồi Oa. Cái cấm chế trên Luân Hồi Oa này, vậy mà hắn không thể xé rách được. HÌnh như còn có trận văn hư không khóa lại, tuyệt đối không đơn giản chỉ là thần trận cấp chín.
Nho sĩ cũng không còn dáng vẻ lạnh nhạt như trước đó nữa, vẻ mặt vô cùng kinh sợ nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố. Lam Tiểu Bố có thể gọi ra được cái tên Thiên Cương Thánh Nhân, còn để cho bọn hắn tiến vào, thậm chí còn không chút hoang mang, nói rõ người ta hoàn toàn không sợ Thiên Cương Thánh Nhân.
“Ta tên là Lam Tiểu Bố, năm đó còn dạy cho ngươi một ít thần thông…”
Lam Tiểu Bố còn chưa dứt lời, Thiên Cương Thánh Nhân đã tỉnh ngộ ra, người trước mắt chính là thanh niên năm đó đã lấy đi Thiên Cương trận bàn của hắn ta. Nếu như quả thật là như vậy, thực lực của Lam Tiểu Bố phải còn rất thấp mới đúng chứ?
Đoán được thực lực của Lam Tiểu Bố có thể còn rất thấp, Thiên Cương Thánh Nhân muốn lập tức ra tay, nhưng hắn ta do dự mãi mà không dám. Bởi vì nơi này không phải là địa bàn của hắn ta, là địa bàn của Lam Tiểu Bố. Trước đó nghĩ rằng Lam Tiểu Bố là một sâu kiến có vận may tương đối tốt, vào thì cứ vào, bây giờ xem ra, Lam Tiểu Bố không phải là sâu kiến trong tưởng tượng của bọn hắn.
Nho sĩ đột nhiên sải bước ra, vung tay cuốn lên vô số khí thế đại đạo mênh mông đánh về phía Lam Tiểu Bố. Trong lòng Lam Tiểu Bố lập tức có một loại cảm giác, đó chính là hắn không thể ra tay, nếu không sẽ gây ra nhân quả rất lớn.
Đáng tiếc là, loại cảm giác này lập tức bị Khí Vận Chi Thụ đè ép, chỉ chớp mắt đã tiêu tán. Lam Tiểu Bố đứng ngay tại chỗ không hề di chuyển, chỉ đấm ra một quyền.
Không gian thay đổi, gió thu phất qua. Rõ ràng chỉ là một cơn gió nhẹ lướt qua mặt, nhưng lĩnh vực của nho sĩ này lại lập tức bị phá nát. Nho sĩ lập tức há mồm phun ea một ngụm máu, bị một quyền của Lam Tiểu Bố đánh bay, đập vào cấm chế của Luân Hồi Oa, rơi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận