Khí Vũ Trụ

Chương 1714 - Quy củ của nơi này. (2)

“Đa tạ, ta đi vào trước xem một chút đi.” Lam Tiểu Bố cảm tạ một câu, hắn quyết định vào trong cái Hoàng Kim Thánh Đạo thành này xem một chút. Cuồng Thánh Nhân và Thụ Thánh Nhân của đảo Thánh Nhân này xem ra rất rộng lượng, nhiều nơi như vậy mà mặc cho người ta chiếm lấy.
“ĐƯợc, nếu như Đạo Quân muốn tìm ta, có thể đến tìm bất cứ lúc nào.” Mặt mũi Ha Khô Thánh Nhân tràn đầy khách sáo và chân thành, tỏ vẻ như hận không thể bán mạng cho Lam Tiểu Bố.
Trước khi đi Lam Tiểu Bố dường như nhớ ra cái gì đó, quay đầu lại hỏi, “Tu vi mạnh nhất ở nơi này là gì? Có tam chuyển Thánh Nhân không?”
“Tam chuyển Thánh Nhân?” Ha Khô Thánh Nhân kinh ngạc nhìn Lam Tiểu Bố một chút, sau đó nhẹ giọng nói, “Nghe nói Cuồng Thánh Nhân là tứ chuyển Thánh Nhân, Thụ Thánh Nhân là ngũ chuyển Thánh Nhân, ngươi nói xem? TRừ cái này ra, tam chuyển Thánh Nhân không chỉ có một, nhưng mà ngươi không cần lo lắng, không có người nào dám tìm ngươi gây chuyện đâu.”
Cả người Lam Tiểu Bố cảm thấy không ổn, những cường giả này đều tập trung ở đây làm gì chứ? Còn một chuyện nữa, vì sao vận may của Trường SInh giới đã dừng tăng lên, mà vận may ở nơi này lại còn nồng đậm như vậy, quy tắc lại rõ ràng đến thế?
“Đúng rồi, Ha Khô đạo hữu, vì sao nhiều cường giả ở nơi này đều không đến Trường SInh giới?” Lam Tiểu Bố lại hỏi một câu.
Ha Khô cười ha ha, “Trường SInh giới? Cho dù không có đại chiến thánh môn và Thánh ĐÌnh, vận may sớm muộn cũng sẽ dừng tăng lên. ngươi biết nơi này là từ đâu biến thành không? Vũ TRụ Chi Tâm. Ở một giới, có Vũ TRụ Chi Tâm, vậy cái Vũ Trụ Chi Tâm này sẽ trở thành trung tâm tụ tập vận may, đồng thời cũng là bảo địa tu luyện tốt nhất. Có nơi tốt như thế này, ai lại đi Trường SInh giới chịu khổ chứ?”
“Vậy có phải là do có Vũ Trụ Chi Tâm, cho nên vận may ở Trường SInh giới mới ngừng tăng lên?” Lam Tiểu Bố cảm thấy mình dường như đã hiểu ra một chút.
Ha Khô Thánh Nhân gật đầu, “Ngươi nói cũng không sai, có Vũ Trụ Chi Tâm, vận may nhất định sẽ tụ lại Vũ Trụ Chi Tâm. Trong tình huống bình thường, Vũ Trụ Chi Tâm đều là bảo vật trấn áp một giới, cho nên ngươi cũng hiểu đó. Còn Trường SInh giới, nếu như các đại thánh môn và Thánh ĐÌnh không tranh đấu, cũng sẽ từ từ hoàn thiện. Nhưng đại chiến giữa các Thánh Đình, khiến cho kinh lạc giới vực xảy ra vấn đề, vận may đương nhiên không thể chứa được. Mà vận may ở Trường SInh giới không hề giảm bớt, những vận may này đương nhiên sẽ tụ lại tại đảo Thánh Nhân là Vũ Trụ Chi Tâm này.”
Lam Tiểu Bố không có tâm tình tiếp tục trò chuyện cùng Ha Khô Thánh Nhân nữa, bước chân hắn có vẻ nặng nề đi về phía Hoàng Kim Thánh Đạo thành. Giờ phút này trong lòng hắn đang suy nghĩ, Cuồng Thánh Nhân và Thụ Thánh Nhân ở lại nơi này có mục đích gì? Có khi nào muốn dựa vào đặc tính của đảo Thánh Nhân này tụ tập toàn bộ vận may thiên địa của Trường SInh giới? Chờ vận may của Trường SInh giới tụ lại xong, sau đó lại đi tính toán đến Đại Hoang Thần Giới?
Sau khi đi vào cửa thành, không có người ngăn cản. Thậm chí Lam Tiểu Bố còn không cảm nhận được đại trận phòng ngự của Hoàng Kim Thánh Đạo thành, hắn chỉ cảm nhận được có một cái Giám Sát Thần Trận.
Nếu như điều Ha Khô Thánh Nhân nói là sự thật, vậy ý nghĩa tồn tại của cái Giám Sát Thần Trận này đã rõ ràng, ai dám ở đây vi phạm quy định thì sẽ gạt bỏ người đó.
Ngũ chuyển Thánh Nhân, đây là nhân vật trong truyền thuyết, muốn gạt bỏ loại cường giả như Đề Phật hình như cũng không phải chuyện gì khó khăn.
Còn chưa tiến vào đường đi trong Thánh Đạo thành, Lam Tiểu Bố đã nhìn thấy một vòng xoáy thần trận to lớn. Lam Tiểu Bố lấy một đầu Thần Linh Mạch thượng phẩm ra cắm vào, trước mắt lập tức xuất hiện một con đường đi rộng rãi.
Người đi lại trên đường không nhiều, nhưng cũng không tính là ít. Thần niệm Lam Tiểu Bố quét qua một chút, khiếp sợ vô cùng. Nhất chuyển Thánh Nhân và nhị chuyển Thánh Nhân ở những thánh môn lớn ở Trường SInh giới mới có một hai người, ở nơi này trong phạm vi thần niệm hắn chạm đến đã có năm người. Trong đó có ba nhất chuyển Thánh Nhân, hai nhị chuyển Thánh Nhân. Còn lại phần lớn là Ngụy Thánh, Chuẩn Thánh thì tương đối hiếm gặp.
Lam Tiểu Bố vô cùng cạn lời, vậy mà lại xuất hiện ở một nơi như thế này.
“Lam Tiểu Bố, ngươi…” Một giọng nói tức giận vang lên, Lam Tiểu Bố lại nhìn thấy một người quen, Phác Hành Thánh Nhân. Gia hỏa này là một Ngụy Thánh, không biết tại sao lại xuất hiện ở đây.
“A, sao ngươi lại gầy như thế này rồi? Gần đây ăn không ngon ở không tốt sao?” Lam Tiểu Bố không thèm để ý một chút nào, đi đến trước mặt Phác Hành Thánh Nhân, đánh giá một lượt rồi he he nói.
“Trả âm Dương Kính lại cho ta, điều kiện ngươi cứ nói.” Phác Hành nhìn chằm chằm Lam Tiểu Bố, ngực phập phồng không ngừng. Nếu như không phải biết đây là nơi nào, cho dù hắn ta không phải là đối thủ của Lam Tiểu Bố, hắn ta cũng sẽ không nhịn được mà ra tay.
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Ngươi mà dám nói nhảm nữa, coi chừng Bố gia đập chết ngươi đó. Nói đi, vừa rồi ta truy sát Phương Chi Phàn đến đây, Phương Chi Phàn đi đâu rồi?”
Lúc đầu hắn ta định cười lạnh nói với Lam Tiểu Bố, có gan thì ngươi ra tay đi. Nhưng sau khi nghe thấy Lam Tiểu Bố truy sát Phương Chi Phàn mà đến đây, Phác Hành đành phải nghẹn nuốt lời định nói xuống.
Hắn ta cố ép mình bình tĩnh lại, “Không nhìn thấy.”
Nói xong câu đó, Phác Hành Thánh Nhân quay người đi. Đừng nói là hắn ta không dám ra tay với Lam Tiểu Bố, cho dù hắn ta dám ra tay với Lam Tiểu Bố, hắn ta sợ rằng mình cũng chẳng phải là đối thủ của Lam Tiểu Bố, Phương Chi Phàn là người mà ai cũng dám truy sát sao?
Phác Hành nói không nhìn thấy, nhưng bản thân Lam Tiểu Bố đã nhìn thấy Phương Chi Phàn, Phương Chi Phàn đang đi vào một cửa hàng tạp hóa. Lam Tiểu Bố đoán chắc hẳn Phương Chi Phàn cũng nhìn thấy hắn, gia hỏa này không sợ hắn, cũng là do đã biết được quy củ của Hoàng Kim Thánh Đạo thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận