Khí Vũ Trụ

Chương 302: Mộc Dương Chiết nóng nảy (2)

Cùng là Nhân Tiên, nhưng so với Mộc Dương Chiết, Phong Hàn và Tiết Nghiệt quả thật là rác rưởi.
Mộc Dương Chiết lập tức phát hiện ra Lam Tiểu Bố không có lĩnh vực, giờ phút này đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này, Lưu Diễm Lăng hóa thành từng vòng lưu ly hỏa diễm, từ trong trung tâm vòng tròn của những vòng lưu ly hỏa diễm cường hãn này bắn ra một lưỡi đao hừng hực hỏa mang, đạo hỏa mang này mang theo sát ý khiến người ta sợ hãi, chỉ vừa bắn ra đã biến thành hai đạo cộng thêm hai đạo lưu ly hỏa mang biến thành bốn đạo.
Khi hỏa mang biến thành 64 đạo, dường như đã khóa chặt mọi đường lùi của Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố biết hắn không thể để cho lưu ly hỏa mang này tiếp tục phát triển, nếu không khi những đạo hỏa mang này đến trước người hắn sẽ biến thành vạn đạo…
Hư Không Chân Huyền Thương cuốn theo vô số thương mang đập ra ngoài, đồng thời có mấy đạo Thần Hồn Thứ phóng về phía Mộc Dương Chiết.
Trong lòng Mộc Dương Chiết cười lạnh, giờ phút này hắn khẳng định Lam Tiểu Bố không phải là Nhân Tiên mà là Hư Thần Cảnh. Một Hư Thần cảnh dựa vào vài môn thần thông mà dọa người khác, nhưng làm sao có thể dọa được Mộc Dương Chiết hắn. Cho rằng Lưu Diễm Lăng của hắn chỉ có lưu ly hỏa mang thôi sao?
Lam Tiểu Bố vừa mới rời khỏi mấy trượng, từng vòng hỏa diễm lập tức đánh vào lưng hắn.
Hư Không Chân Huyền Thương cũng cuốn lấy từng đạo hỏa mang, sát ý và hỏa mang nổ tung, tựa như muốn xé rách khoảng không gian này thành một cái động lớn.
Bành bành bành, phía sau Lam Tiểu Bố bị ngọn lửa oanh trúng. Mộc Dương Chiết thấy rõ, hắn biết Lam Tiểu Bố xong đời rồi. CHỉ cần bị Lưu Ly Hỏa Diễm Quyển đánh trúng, lập tức sẽ khiến hắn bị thiêu rụi trong hàng triệu vạn hỏa mang. Hắn đã đánh giá cao Lam Tiểu Bố rồi, hóa ra chi là đang phô trương thanh thế thôi.
Nhưng Mộc Dương Chiết nhanh chóng cảm thấy không đúng, thông thường khi Lưu Ly Hỏa Diễm QUyển của hắn đánh trúng đối thủ, bởi vì lưu ly hỏa diễm sẽ thiêu đốt da thịt của đối thủ, chân nguyên của đối thủ sẽ ngay lập tức bị giam cầm, sau đó hỏa mang của hắn sẽ không ngừng xé rách cơ thể và Nguyên Thần của đối thủ.
Nhưng vừa rồi hắn nhìn thấy rõ ràng là Hỏa diễm quyển của mình đã đập trúng Lam Tiểu Bố, nhưng Lam Tiểu Bố hình như chỉ bị thương không nặng không nhẹ mà thôi, hơn nữa Hư Không Chân Huyền Thương lại càng ngày càng mạnh. Còn chuyện thiêu hủy da thịt của đối phương, tựa hư không xảy ra.
Đây nhất định là luyện thể nhục thân đỉnh cấp, Mộc Dương Chiết vừa nghĩ đến đây, hắn đã cảm nhận được từng đạo sát ý đáng sợ, rõ ràng đang muốn tấn công vào thức hải của hắn.
Mộc Dương Chiết nào dám tiếp tục phân tách hỏa mang ra nữa, thần niệm nhanh chóng ngăn cản Thần Hồn Thứ đánh lén Nguyên Thần của hắn.
Cho dù có như vậy, vẫn có một đạo Thần Hồn Thứ xé mở phòng ngự của Mộc Dương Chiết, đánh vào Nguyên Thần của hắn, Mộc Dương Chiết kêu lên một tiếng đau đớn, vỗ vào thắt lưng, một con rết to lớn vô cùng dữ tợn vọt ra, mở miệng máu thật lớn cắn về phía Lam Tiểu Bố.
Lúc đầu khi Lam Tiểu Bố thấy Thần Hồn Thứ của mình có thể ngăn cản hỏa mang Lưu Diễm Lăng của Mộc Dương Chiết phân tách ra, đang dự định thi triển Thất âm Sát xử lý Mộc Dương Chiết, dù sao bây giờ không phải chỉ có một mình hắn chiến đấu, còn có hai người khác giúp đỡ. Không ngờ lại xuất hiện một con yêu thú buồn nôn như vậy, yêu thú này chẳng những buồn nôn mà thực lực rõ ràng còn mạnh hơn cả Cổ Đạo mấy cấp bậc.
Hư Không Chân Huyền Thương bị cưỡng ép thu hồi lại, cuốn theo lực lượng chân nguyên cuồng bạo đánh bay con rết lớn này.
“Răng rắc!” Con rết lớn này lại cắn vào Hư Không Chân Huyền Thương, lực lượng cuồng bạo từ mũi thương tràn đến, giờ phút này Lam Tiểu Bố mới cảm thấy thần thông của mình quá ít, hơn nữa sát chiêu cũng không nhiều.
Một đạo Thiên Xung Trảm đánh về phía con rết lớn kia, cùng lúc đó, Lam Tiểu Bố cưỡng ép thiêu đốt chân nguyên, đoạt lấy Hư Không Chân Huyền Thương. Con rết lớn kia bị Thiên Xung Trảm chém trúng, trong thời gian ngắn bị ngốc đi, Hư Không Chân Huyền Thương trong tay Lam Tiểu Bố không chút do dự đánh ra, đâm vào đỉnh đầu con rết lớn.
Mắt thấy Hư Không Chân Huyền Thương của Lam Tiểu Bố sắp đâm thủng đầu con rết lớn. Lưu Diễm Lăng của Mộc Dương Chiết nhanh chóng đánh đến, đánh trúng vào Hư Không Chân Huyền Thương của Lam Tiểu Bố. Nguyên khí mạnh mẽ nổ tung, không gian đung đưa kịch liệt. Cho dù là Lam Tiểu Bố hay là Mộc Dương Chiết, giờ phút này đều phun một ngụm máu ra ngoài.
Mộc Dương Chiết giúp yêu thú của hắn ngăn cản một kích tất sát, thế nhưng sát thế còn sót lại từ một thương này vẫn đánh lên người con rết kia.
Phốc! Một luồng máu đen nổ tung, con rết kia rít lên thảm thiết, xoay người bỏ chạy.
Giờ phút này chân chuyên của Lam Tiểu Bố điên cuồng vận chuyển, yêu thú của đối phương đã bị trọng thương, hắn cho dù có liều mạng cũng phải xử lý được Mộc Dương Chiết, hắn đang chuẩn bị đợi Mộc Dương Chiết bị phản phệ. Trên người hắn còn có rất nhiều đồ tốt, cộng thêm chuyện đã hoàn thành quá trình rèn luyện phàm thể, hắn không tin hắn liều mạng cũng không thể làm gì được Mộc Dương Chiết.
Nơi này vẫn là sân nhà của hắn, Tỏa Thần Ất Nguyên Giảo Sát Trận của hắn cho đến bây giờ vẫn còn chưa phát động đâu. Sỡ dĩ không phát động, là do Lam Tiểu Bố lo lắng Lý Mạc Tử và Đoán Thần Thuật sẽ hiểu lầm hắn.
Âm thanh sát phạt trên Hư Không Chân Huyền Thương bùng nổ, Lam Tiểu Bố dự định sử dụng Thất âm Sát. So hung ác, Lam Tiểu Bố hắn chưa bao giờ sợ ai.
Nhưng Lam Tiểu Bố nhanh chóng phát hiện ra, Mộc Dương Chiết không để ý đến hắn, mà là bắt đầu lùi về sau. Đây là ý gì? Lam Tiểu Bố biết rõ, vừa rồi giao thủ, hắn thậm chí còn bị thất thế. Mộc Dương Chiết chỉ có yêu thú bị trọng thương, còn hắn thì thật sự bị trọng thương.
Lam Tiểu Bố lập tức phát hiện Trâu Tránh đang bị Lý Mạc Tử đè đánh, cho dù Trâu Tránh có nhiều pháp bảo đi nữa, thủ đoạn cũng không ít, nhưng có thể là do đao ý của Lý Mạc Tử lĩnh ngộ cực kỳ sâu. Mỗi một đao đánh ra, Trâu Tránh phải dốc hết tinh thần để ứng phó, chỉ cần sơ ý một chút thì sẽ bị xử lý ngay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận