Khí Vũ Trụ

Chương 1378 - Thiên Tịch Hà.

“Năm năm sau, cử hành ở Niết Bàn thần thành. Mỗi lần Vô Căn học cung tranh cử vị trí cung chủ, cũng là lúc mà Niết Bàn thần thành náo nhiệt nhất.” Khổ Nhược Thần Vương nói.
Lam Tiểu Bố lập tức nói, “Đã như vậy thì chúng ta trao đổi Thông Tin Châu một chút, năm năm sau ta sẽ đến Niết Bàn thần thành tranh cử vị trí cung chủ Vô Căn học cung.”
“Tông chủ, ngươi muốn đi tranh cử cung chủ sao?” Khổ Nhược Thần Vương khẽ giật mình.
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Đúng vậy, ta nhất định phải tranh cử cung chủ.”
Sau khi biết được Khúc Bồng tu luyện chính là Đại TinH Cầu Thuật, Lam Tiểu Bố luôn cảm thấy hãi hùng khiếp vía. Từ trong lời Đàm Khổ nói, Lam Tiểu Bố biết một trong những phương thức tu luyện của Đai Tinh Cầu Thuật, đó chính là phải cướp đoạt đi quy tắc và vận may của tinh cầu để tăng cường thực lực của bản thân, nói tóm lại loại thủ đoạn tu luyện này chính là hủy diệt tinh cầu.
Điều này khiến Lam Tiểu Bố nhớ đến lượng kiếp, lượng kiếp khiến tinh cầu bị hủy diệt, vận may tiêu tán, tất cả sự sống đều tan biến. Tất cả dấu hiệu này chẳng phải không khác gì có người tu luyện Đại TinH Cầu Thuật hay sao? Nếu như thật sự có một cường giả tối cao, không ngừng tu luyện thông qua phương thức này, cướp đoạt đi đạo tắc, vận may và sinh cơ của tinh cầu, vậy lượng kiếp rõ ràng sẽ xảy ra qua một khoảng thời gian. Độ lớn nhỏ của lượng kiếp, có lẽ sẽ căn cứ vào tiến độ tu luyện của người đó.
Càng nghĩ, Lam Tiểu Bố lại càng cảm thấy đáng sợ.
Người ta là dao thớt ta là thịt cá, có lẽ tâm tình của Lam Tiểu Bố bây giờ là như vậy.
Đối với tiết tháo của những cường giả trong vũ trụ mênh mông kia, Lam Tiểu Bố không tin tưởng một chút này, những người này tu vi càng cao thì tiết tháo lại càng không có.
Khúc Bồng tu luyện Đại Tinh Cầu Thuật, nếu có một người mạnh hơn Khúc Bồng, cũng tu luyện Đại Tinh Cầu Thuật thì sẽ như thế nào? Hoặc là người kia tu luyện công pháp cướp đoạt Vận May của vũ trụ còn đáng sợ hơn cả Đại Tinh Cầu Thuật thì sao?
Trước chưa kể đến có người như vậy hay không, Lam Tiểu Bố đều quyết định phải xử lý Khúc Bồng trước. Xử lý một gia hỏa tu luyện Đại Tinh Cầu Thuật, đừng nói là tốn năm năm, cho dù thêm một trăm cái năm năm nữa, Lam Tiểu Bố sẽ không thay đổi quyết tâm. Tốt nhất là lấy được Đại Tinh Cầu Thuật, phong ấn trong Vũ Trụ Duy Mô của mình mới an tâm.
Khổ Nhược Thần Vương không tiếp tục hỏi nữa, mà nói, “Nếu đã vậy, bây giờ ta lập tức quay về.”
Lam Tiểu Bố nói, “Được, tương lai ta có thể sẽ không dùng gương mặt bây giờ đến Niết Bàn thần thành, sau khi ngươi đến Vô Căn học cung rồi, nếu có tu sĩ Ám Nguyệt Hà đáng tin cậy, ngươi có thể lôi kéo đến. Nhớ kỹ, nhất định phải đáng tin, nếu không thì thà rằng không cần.”
“Vâng, tông chủ yên tâm.” Khổ Nhược Thần Vương nói, hắn biết ý mà Lam Tiểu Bố muốn nói. Một khi thủ đoạn có thể loại bỏ và mô phỏng Ám Nguyệt Lạc bị tiết lộ ra ngoài, vậy Ám Nguyệt Hà tuyệt đối sẽ không bỏ qua chuyện này, bởi vì đây chẳng khác nào đang đào gốc rễ của Ám Nguyệt Hà.
“Vậy chúng ta trao đổi Thông Tin Châu xong thì từ biệt tại đây, còn nữa, nếu không phải gặp được tình huống vạn bất đắc dĩ, không nên tùy tiện gửi tin tức cho ta. Đúng rồi, con Thần Thú Vô Vị kia có khi nào phát hiện được tình hình của hai chúng ta không?” Trước khi rời đi, Lam Tiểu Bố nhớ đến Vô Vị, nếu như Vô Vị biết hắn và Khổ Nhược Thần Vương nói chuyện với nhau, vậy thì không hay cho lắm.
“Sẽ không, Vô Vị là một tồn tại đặc biệt gần với tông chủ KHúc Bồng. Đối với bất cứ ai, nó cũng chỉ ra ngoài một lần. Trước đó khi ở quảng trường Địa Mộng Tháp, nó đã tìm kiếm mùi của ngươi rồi, cho nên sau đó chỉ cần thông qua Ám Nguyệt Lạc của tu sĩ Ám Nguyệt Hà, nó có thể cảm nhận được vị trí. Ví dụ như trước đó ta tìm đến được ngươi, chính là do Vô Vị thông qua Ám Nguyệt Lạc truyền tin tức cho ta.” Khổ Nhược Thần Vương nói.
“Ngươi có từng thấy con Vô Vị này chưa? Dáng vẻ ra sao?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Khổ Nhược Thần Vương lắc đầu, “Chưa từng, ở Ám Nguyệt Hà, chỉ sợ chỉ có tông chủ Khúc Bồng mới nhìn thấy được Vô Vị. Những người khác chỉ biết Vô Vị là Thần Thú, nhưng chưa từng nhìn thấy.”
“Vậy thôi, chúng ta từ biệt tại đây.” Lam Tiểu Bố không nói nhảm, sau khi tạm biệt Khổ Nhược Thần Vương, thì nhanh chóng đi xa. Hắn nhất định phải tìm kiếm chỗ tu luyện mấy năm, sau đó thì sẽ đến Niết Bàn thần thành cạnh tranh vị trí cung chủ Vô Căn học cung.
Con rối? Con rối thì sao chứ? Tông chủ Ám Nguyệt Hà thông qua Ám Nguyệt Lạc khống chế thủ hạ, chuyện này đối với hắn chẳng có chút ý nghĩa nào. Hắn tiến vào Ám Nguyệt Hà chỉ có mục đích duy nhất chính là lôi kéo đông đảo tu sĩ Ám Nguyệt Hà, biến những người này thành lực lượng của mình để đối phó với Khúc Bồng, nếu không thì, thực lực của hắn và Khổ Nhược Thần Vương nhất định không đủ.

Sau khi tách ra với Khổ Nhược Thần Vương, chuyện đầu tiên Lam Tiểu Bố muốn làm chính là tìm một nơi có thể tu luyện. Trên thực tế đối với Lam Tiểu Bố mà nói, Địa Mộng Tháp cũng xem là một chỗ tốt, thậm chí cái nơi mà hắn lấy được Hồng Mông Sinh Tức càng thích hợp để tu luyện.
Nhưng Lam Tiểu Bố không dám đến Địa Mộng Tháp, chỉ cần ở trong Địa Mộng Tháp, hắn sẽ cảm thấy hãi hùng khiếp vía. Chuyện này khiến Lam Tiểu Bố hoài nghi, Đại Mộng Thánh Nhân thật ra đang ở trong Địa Mộng Tháp tu dưỡng. Đáng tiếc thực lực của hắn quá thấp, nếu như bây giờ hắn là Thần Vương cảnh, hắn sẽ nghĩ cách tiến vào nơi sâu nhất trong Địa Mộng Tháp tra một chút, có phải Đại Mộng Thánh Nhân đang ở chỗ này tu dưỡng hay không.
Thiên Tịch Hà, kéo dài trăm vạn dặm, nước sông đục ngầu, thần linh khí cũng cực kỳ thiếu thốn.
Nơi này có rất ít tu sĩ, cho dù là ít, cũng đều đến đây tìm kiếm một loại vật liệu, tên là Tịch Đạo Sa. Bởi vì tiền thân của Thiên Tịch Hà chính là Tịch Diệt Hải, Tịch Diệt Hải có rất nhiều Tịch Đạo Sa, nếu như tìm được Tịch Đạo Sa đỉnh cấp, thậm chí có thể có được cơ hội bước vào cảnh giới Hợp Thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận