Khí Vũ Trụ

Chương 1211 - Thật sự có người dám hủy Thập Thần Điện. (2)

Nhưng mà nửa tháng sau, có một số ít tu sĩ tin rằng không có người nào đến nữa, hơn nữa Thập Thần Điện bị phá hủy cũng không có chuyện gì, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí đến gần Thập Thần Điện.
“Nếu không thì chúng ta cũng đánh nát cái thần trận này, vào xem có thứ gì tốt hay không?” Có người nhìn Lam Tiểu Bố rời đi còn bố trí một cái thần trận thì cẩn thận nói một câu.
“Đây là Thập Thần Điện, ngươi không sợ chết thì cứ động đến đi.”
“Lam thành chủ không phải cũng đã động đến rồi sao?”
“Ha ha, ngươi cũng dám so với Lam thành chủ sao? Người ta còn có thể giết được một đình trụ thần đình đó. Ngươi giết một người cho chúng ta xem đi.”
“Ta cảm thấy không nên động tới thì tốt hơn, lúc Lam thành chủ đi còn phục hồi hộ trận lại như cũ, nói rõ nơi này hắn sẽ còn tới nữa.”
“Ta không tin tà, các ngươi không động thì để ta, tránh ra.” Khi giọng nói này vừa dứt, một cường giả Thiên Thần trung kỳ tách đám người ra, trực tiếp lấy pháp bảo ra đánh lên hộ trận Thập Thần Điện.
Hộ trận bên ngoài Thập Thần Điện đã bị Lam Tiểu Bố đánh nát một lần, chỉ là trước khi Lam Tiểu Bố đi đã tu bổ lại hộ trận này mà thôi.
Oanh! Răng rắc! Chỉ một chút, hộ trận Lam Tiểu Bố bố trí đã xuất hiện vết nứt.
Lam Tiểu Bố chỉ tùy ý bổ trí một cái thần trận cấp một mà thôi, hắn cũng không ngờ sẽ có người đến công kích. Trên thực tế cho dù có nghĩ đến, hắn cũng sẽ không thèm để ý. Trong mắt hắn, Thập Thần Điện chính là một thứ rác rưởi, bất kỳ người nào cũng có thể công kích.
Nhìn thấy có người mở đầu, tu sĩ to gan trong đám người lần lượt lấy pháp bảo ra đánh lên.
Thập Thần Điện đó, lúc trước chính là nơi có vị trí cao nhất ở Thần giới, lỡ như ở đây còn có một số thứ không lọt vào mắt Lam Tiểu Bố, bọn hắn nhặt được cũng phát tài rồi.
“Răng rắc!” Mấy chục pháp bảo đồng thời đánh vào hộ trận, đừng bảo là hộ trận Lam Tiểu Bố chỉ tùy tiện bố trí, cho dù là tốn hao tinh lực để bố trí ra, nhiều người đồng thời công kích như vậy, hộ trận này cũng không thể nào kiên trì nổi. CHỉ hai lần ngắn ngủi, hộ trận đã hoàn toàn vỡ vụn.
“Thần linh khí thật là nồng đậm…” Hộ trận vừa vỡ, đám người đã lập tức cảm nhận được thần linh khí nồng đậm từ trong Thập Thần Điện tản ra.
“Không đúng, tầng một và tầng hai đã không còn, sau tầng ba trở lên vẫn còn…” Có người phát hiện từ tầng ba trở lên của Thập Thần Điện không hề bị chút tổn hại nào.
Chỉ là còn không chờ được câu trả lời, một giọng nói nghiêm trang ẩn chứa đầy sát khí lạnh lẽo đã truyền đến, “Thật to gan, có phải cảm thấy rằng mấy lão già chúng ta không có ở đây, cho nên dám ra tay với Thập Thần Điện rồi? Bản đế còn chưa bao giờ thấy một bầy kiến hôi gan to bằng trời như vậy.”
Tất cả mọi người đột nhiên quay đầu, sau đó bọn họ lập tức nhìn thấy một nam tử vóc dáng gầy gò từ hư không bước xuống. Người này còn chưa chạm xuống mặt đất, không gian tựa như đọng lại, trở nên vô cùng lạnh lẽo.
“Phương Đế…” Trong đám người có người nhận ra đó là ai, chỉ nói được hai chữ, giọng nói đã vô cùng run rẩy, cuối cùng không thể phát ra được tiếng nào.
Phương Đế? Phần lớn tu sĩ còn đang đứng ngoài Thập Thần Điện đều hoảng sợ toàn thân run lên. Bọn hắn không ngờ rằng, Phương Đế sẽ trở về, hơn nữa vừa về đã đến Chúng Thần Chi Địa.
Nếu như nói trong mười đại Đạo Quâng, Đạo Quân nào có tính giết chóc năng nhất, vậy đó nhất định chính là Phương Đế trước mắt này. Nếu như nói Đạo Quân nào có thù tất báo, vậy thì nhất định cũng là Phương Đế trước mắt. Mà bàn về thực lực, Phương Đế trong mười đại Đạo Quân tuyệt đối có thể xếp trong ba vị trí đầu.
Người vừa đến chính là Đạo Quân của Kính Phương Thần Đình, Phương Đế Mẫn Tây Tiêu. Mẫn Tây Tiêu có chút không dám tin nhìn Thập Thần Điện, bởi vì giờ phút này Thập Thần Điện đã không còn tầng thứ nhất và tầng thứ hai nữa. Hắn thật sự không ngờ được, còn có người to gan dám hủy Thập Thần Điện.
Chỉ qua mấy giây sau, lúc này Mẫn Tây Tiêu mới cười lớn, “Ha ha…”
Thế nhưng trong tiếng cười lại chẳng có chút ý cười nào, chỉ có sát khí nồng đậm đến cực hạn.
Tiếng cười còn chưa dứt, vùng không gian này đã bị sát ý của hắn khóa lại, cho dù là cường giả Thần Quân, giờ phút này cũng cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, tử vong đang treo ngay trên đỉnh đầu.
Hối hận đã không còn kịp nữa rồi, ai có thể ngờ được khi bọn hắn đánh vào Thập Thần Điện, Phương Đế lại đột nhiên trở về chứ? KHông phải nói Đạo Quân Thần giới chỉ có mình Yến Đế trở về thôi sao?
“Ngươi qua đây, nói một chút xem vì sao lại dám công kích Thập Thần Điện?” Mẫn Tây Tiêu chỉ chỉ một tên Thiên Thần cảnh hậu kỳ.
Tên Thiên Thần cảnh hậu kỳ này run rẩy nói không thành lời, “Ta, ta…”
Hắn hiểu rất rõ Phương Đế tàn nhẫn và đáng sợ như thế nào, hắn cũng biết rất rõ, cho dù bản thân mình nói như thế nào, hôm nay cũng chỉ có một con đường chết.
Không chờ hắn nói đến chữ ta thứ ba, Mẫn Tây Tiêu đã ném một ngọn lửa qua. Mấy trượng xung quanh tên Thiên Thần này đều bị biển lửa bao phủ, chẳng những là hắn, ngay cả những tu sĩ đứng gần hắn một chút, giờ phút này cũng đều kêu rên trong biển lửa.
Mẫn Tây Tiêu tựa như không nhìn thấy, lại chỉ một tên Thần Quân sơ kỳ khác. “Ngươi lại đây nói một chút.”
Thần Quân này sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, hắn biết mình xong rồi. Tất cả mọi chuyện bây giờ hối hận đã không còn kịp rồi, cho dù hắn không ra tay phá vỡ cấm chế bên ngoài Thập Thần Điện, hắn cũng biết chuyện này không có chút ý nghĩa nào cả.
“Phương Đế tại thượng, tầng thứ nhất và tầng thứ hai của Thập Thần Điện không phải do bọn hắn phá vỡ, mà là thành chủ Lam Tiểu Bố của Đại Hoang Thần Đạo thành phá vỡ. Còn ta, chưa bao giờ động đến một thứ nào của Thập Thần Điện.” Thần Quân này biết rõ chắc chắn phải chết, nhưng cũng không thể không trả lời vấn đề của Phương Đế.
“Đại Hoang Thần Đạo thành? Lam Tiểu Bố?” Sát ý trong mắt Mẫn Tây Tiêu hầu như ngưng lại thành thực chất. hắn đã hiểu ra, Đại Hoang Thần Đạo thành chính là Đại Hoang Thần Giác, Lam Tiểu Bố chính là sâu kiến đã giúp Đơn Đinh, cuối cùng trốn đến Quy Hành Thần Đình, sau đó may mắn được Thúc Vãng Tiêu che chở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận