Khí Vũ Trụ

Chương 1800 - Giác Ấm Sát đối với Vãng Sinh Sát. (2)

“Ha ha ha…” Vô Lượng cười lớn, “Vô Lượng ta đã trải qua vô số năm tháng, cũng được nhìn thấy một vài thiên tài vũ trụ, nhưng loại người phách lối như ngươi, vẫn là lần đầu tiên ta nhìn thấy. Đã như vậy thì để ta xem một chút, ngươi rốt cuộc có bản lĩnh như thế nào.”
Luân Hồi Thánh Nhân càng nhìn càng thấy không thích hợp, sau khi nghe thấy lời này của Vô Lượng, hắn ta lập tức hiểu ra, nhanh chóng truyền âm cho Lam Tiểu Bố, “Nhanh chóng ra tay đi, bây giờ đang là lúc hắn suy yếu nhất, hắn đang tạo dựng đạo tắc Kiến Luân trong Lục Đạo. Cho nên nói không chừng ngay cả một phần mười thực lực hắn cũng không thể thi triển ra, nếu như bây giờ chúng ta không ra tay…”
Luân Hồi Thánh Nhân còn chưa nói hết, Vô Lượng đã lạnh lùng nhìn lướt qua Luân Hồi Thánh Nhân, “Lúc trước ta nên giết chết tên sâu kiến ngươi, không ngờ còn có thể tìm được người trợ giúp mà quay về đây. Không sao, cho dù ta còn đang xây dựng đạo tắc Kiến Luân, muốn giết ngươi cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.”
Luân Hồi Thánh Nhân bị câu nói này hù dọa lui về sau một bước, hắn ta tỉnh táo lại, đừng nói bây giờ hắn ta là ngũ chuyển Thánh Nhân, cho dù hắn ta bước vào lục chuyển, thậm chí là thất chuyển Thánh Nhân, truyền âm ở nơi này, cũng không gạt được Vô Lượng. Bởi vì đối phương đã bắt đầu xây dựng lên thông đạo Luân Hồi, trong không gian này khắp nơi đều là mảnh vỡ Pháp tắc Luân Hồi của người khác.
Sau khi Lam Tiểu Bố nghe thấy vậy, khí thế quanh người tăng vọt, Trường Sinh Kích ngâm lên một tiếng oanh minh. Từng đạo khí thế bi thương kéo dài trong không gian của Lam Tiểu Bố, rõ ràng nơi này là Lục Đạo Niết Bàn, nhưng có thể khiến Vô Lượng và Luân Hồi Thánh Nhân cảm nhận được một loại thu ý rất nồng.
“Vậy thì để ta nhìn xem, ngươi làm thế nào giết chết được hai sâu kiến như chúng ta.” Lúc Lam Tiểu Bố nói chuyện, ý cảnh thu ý lại càng nồng đậm hơn, toàn bộ không gian tựa như cũng đang diễn hóa, hóa thành một thế giới chân thật, không còn là thông đạo Luân Hồi tối tăm mờ mịt nữa.
Thế giới này từ tối tăm mờ mịt dần biến thành cuối thu thê lương, từ xám trắng trở nên có càng nhiều màu sắc hơn.
Cảm nhận được đạo tắc Kiến Luân của mình từ rõ ràng lại dần dần trở nên mơ hồ, sắc mặt Vô Lượng thay đổi. Hắn ta khẳng định lý giải của Lam Tiểu Bố về đạo tắc Luân Hồi vô cùng thâm hậu, nếu không thì sẽ không thể thi triển được loại thần thông có ý cảnh như vậy. Một khi chờ thần thông ý cảnh này của Lam Tiểu Bố thi triển ra, vậy đạo tắc Kiến Luân của hắn ta sẽ hoàn toàn mơ hồ. Muốn cảm ngộ được đạo tắc Kiến Luân một lần nữa, không biết phải mất bao lâu nữa.
“Khoan đã, nếu như ngươi tiếp tục ra tay, nhiều nhất là ta liều mạng không cảm ngộ đạo tắc Kiến Luân nữa, cũng sẽ giết chết hai người các ngươi. Ta tình nguyện tạm thời tặng nơi này lại cho các ngươi tu luyện một khoảng thời gian, nhưng mà ngươi nhất định phải đưa đạo quyển Luân Hồi cho ta mượn đọc một khoảng thời gian. Nếu không thì ta thà rằng hủy đi đạo tắc Kiến Luân của mình, cũng phải giết chết các ngươi.” Vô Lượng không dám để Lam Tiểu Bố có thời gian tiếp tục ấp ủ thần thông, hắn ta đã nhìn ra, Lam Tiểu Bố hình như không sợ uy hiếp của hắn ta. Không biết gia hỏa này có lai lịch gì, biết tên của hắn ta, chẳng lẽ chưa từng nghe nói đến quá khứ của hắn ta sao?
Hắn ta khẳng định Lam Tiểu Bố đã từng xem đạo quyển Luân Hồi, nếu không thì sẽ không biết đạo tắc Kiến Luân sợ nhất chính là đạo vận gì. Kiến Luân là cơ sở thành lập thông đạo Luân Hồi, cái này toàn bộ đều là lực lượng âm Dương, thuộc về đạo tắc âm Minh, khi cảm ngộ, tuyệt đối không thể có bất cứ sinh cơ nào. Ý thu tuy bi thương, nhưng cũng có sinh cơ, đó là đạo tắc Nhân Gian.
Lam Tiểu Bố từ tốn nói, “Muốn ta lấy đạo quyển Luân Hồi ra, còn để cho ngươi rời đi, ha ha, ngươi cho rằng ngươi là ai thế? Cửu chuyển Thánh Nhân thì lợi hại lắm sao? Hôm nay ta muốn xem một chút ghê gớm đến đâu.”
Lúc nói chuyện ý thu lại càng bi thương, sắc thái không gian cũng càng ngày chân thực.
Vô Lượng hít một hơi thật sâu, có gắng khiến giọng điệu của mình thật bình tĩnh nói, “Cửu chuyển Thánh Nhân có ghê gớm hay không, không phải do ta nói. Nếu như ngươi dám ra tay, ngươi sẽ biết. Một khi ra tay, ta nhất định có thể giết chết các ngươi, cái ta mất chỉ là đạo tắc Kiến Luân mà thôi. Cùng lắm thì ta tốn thêm một vài năm nữa, tạo dựng đạo tắc Kiến Luân một lần nữa.”:
“Tạo dựng đạo tắc Kiến Luân một lần nữa, vậy ngươi muốn đi luân hồi một lần nữa sao?” Luân Hồi Thánh Nhân đứng bên cạnh mỉa mai nói.
Hắn ta tu luyện chính là đại đạo Luân Hồi, đương nhiên biết rất rõ, khi cảm ngộ đạo tắc Kiến Luân, một khi bị phá vỡ, muốn tạo dựng lại một lần nữa, nhất định phải đi luân hồi, nếu không thì không thể nào xây dựng được đạo tắc Kiến Luân. Chuyện này trong mắt hắn ta, là một đạo cảm ngộ khó khăn nhất trong đạo tắc Lục Đạo, thậm chí còn khó hơn đạo tắc Luân Hồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận