Khí Vũ Trụ

Chương 909: Đại Côn Hải Cảnh. (2)

Không thể không thừa nhận Lạc Thải Tư nói rất đúng, lúc trước khi không có hắn, Lạc Thải Tư không phải cũng một mình xông xáo trong hư không, đã vô số lần sinh tồn trên bờ vực sinh tử sao? Những nguy hiểm này đã giúp Lạc Thải Tư nhanh chóng trưởng thành. KHông nói Lạc Thải Tư, Lam Tiểu Bố hắn không phải cũng như vậy sao? Những năm qua xông xáo khắp nơi, không chỉ đơn giản là tăng mỗi tu vi.
“ĐƯợc, nhưng chúng ta cũng cần phải chuẩn bị một chút.’ Lam Tiểu Bố cuối cùng vẫn đồng ý với yêu cầu của Lạc Thải Tư.
Đây không phải là chuyện nhỏ, chuyện lượng kiếp, hắn không dám chủ quan một chút nào..
Bố trí truyền tống trận bên cạnh Hư Không Chiểu Nê Hà là chuyện nhất định phải làm, loại Hư Không truyền tống trận này, chỉ có ba người hắn, Lạc Thải Tư và Cổ Đạo là có thể dùng. Loại hư không truyền tống trận này rất thuận tiện, nhưng cũng rất nguy hiểm, trong quá trình truyền tống nếu không cẩn thận sẽ bị vết nứt hư không cuốn đi hoặc bị xé nát.
Một khi lượng kiếp đến sớm, cho dù có bị hư không truyền tống trận xé thành bã vụn, hắn cũng không thể không truyền tống đến đây, chuẩn bị phá hư Lượng Kiếp Chuyển Di đại trận.
Trừ Hư không truyền tống trận ra, Lam Tiểu Bố còn luyện chế mười cái Thần Thông Cầu cho Lạc Thải Tư. Mặc dù những Thần Thông Cầu này không đáng sợ bằng thần thông do chính hắn thi triển, nhưng đối phó với tiên đế thì vẫn có thể.
Cộng thêm chuyện Lạc Thải Tư biết Thiên Cương Tam Thập Lục Biến, chỉ cần có thể chạy thoát thì rất khó mà đuổi kịp.

Lam Tiểu Bố đưa Phong Loan cho Lạc Thải Tư, hắn còn đưa Lạc Thải Tư đến Côn Khư tiên thị, ở Côn Khư tiên thị có truyền tống trận đi thẳng đến Đại Côn Tiên Cung.
Lam Tiểu Bố không đến Đại Côn Tiên Cung, sau khi đưa Lạc Thải Tư đến Côn Khư tiên thị, đầu tiên hắn bố trí một cái truyền tống trận ở Côn KHư tiên thị, sau đó thông qua truyền tống trận này đi thẳng đến bên ngoài Tịch Thần cốc.
Lúc trước phong ấn Tịch Thần cốc, hắn đã bố trí một cái Hư KHông truyền tống trận bên ngoài Tịch Thần cốc. Lúc truyền tống hư không, Lam Tiểu Bố vẫn luôn đề cao cảnh giác, một khi bị không gian đảo lộn càn quét, hắn sẽ lập tức tiến vào trong Vũ Trụ Duy Mô.
Dựa vào truyền tống hư không, Lam Tiểu Bố không lo lắng mình sẽ bị không gian xé rách, hắn chỉ lo mình sẽ bị cuốn vào một giới vực khác, sau đó không tìm thấy được đường trở về.

Trên quảng trường phía ngoài Đại Côn Tiên Cung, giờ phút này đều đã kín hết người. Đại Côn Hải Cảnh sắp mở ra, toàn bộ Côn Khư Hải nghe thấy tin tức này đều lập tức hành động.
Năm đó khi Đại Côn Hải Cảnh vẫn chưa truyền ra chuyện Thần Nguyên, bí cảnh này vẫn thu hút rất nhiều người chú ý đến, bây giờ lại truyền ra chuyện thần nguyên, cho dù có rất nhiều người không thể vào Đại Côn Hải Cảnh, cũng muốn đến lây dính một chút thần khí. Lỡ như vận may không tệ, có thể tiến vào Đại Côn Hải Cảnh thì sao?
“Nhiều người như vậy à.” Phong Loan vừa đáp xuống quảng trường, Cổ Đạo đã kinh ngạc thốt lên, sau đó lập tức nâng cao tinh thần.
Náo nhiệt thì tốt, nó thích nhất náo nhiệt.
Phong Loan vừa đáp xuống, vô số ánh mắt đã nhìn về phía Phong Loan. Món pháp bảo này tuyệt đối không tầm thường, rất có thể chính là tiên khí phi hành cực phẩm cao cấp.
Sau khi cất Phong Loan đi, ánh mắt bị thu hút đến không những giảm đi mà càng ngày càng nhiều. Lạc Thải Tư sau khi ở chung với Lam Tiểu Bố, lại tu luyện Trường Sinh Quyết, còn tu luyện qua công pháp luyện thể Bất tử Quyết, dung mạo lại càng thêm thanh tú thoát tục. Nàng đứng ở nơi này, lại ẩn chứa khí chất xuất trần không tầm thường.
Một vài người của những thế lực lớn ở Côn Khư Hải lập tức sáng mắt lên, lũ lượt kéo đến.
Chỉ là còn chưa đợi những người này đi đến, Già Quân Không đã nhanh chóng xuất hiện đón, “Lạc tiên tử, Lam Đại Đế đã nói với ta, ta đang ở đây chờ ngươi.”
“Đa tạ Già đảo chủ.” Lạc Thải Tư vội vàng ôm quyền cảm tạ.
“Nam tử kia là ai thế?” Trong đám người có người nhỏ giọng hỏi thăm.
“Là Già Quân Không của Côn Tiền đảo, năm đó con trai hắn Già Tân Vũ cũng tham gia Đại Côn Hải Cảnh.”
“Ta còn tưởng là ai chứ? Già Quân Không à, ha ha, chỉ là một đảo chủ nho nhỏ…”
Hoàn toàn chính xác, thanh danh của Già Quân Không ở Côn Khư Hải thật sự không là gì cả, nơi này tùy tiện tìm một thế lực nào cũng không coi trọng Côn Tiền đảo của hắn.
Sau khi biết Lạc Thải Tư là do Già Quân Không bảo vệ, mấy tên nam tử đang do dự lại tiến lên một lần nữa. Trong đó có một nam tử áo tím hai mắt sáng bừng bừng, hắn muốn chính là loại nữ nhân như Lạc Thải Tư này.
“Ha ha…” Một tiếng cười to truyền đến, “Lạc tiên tử đường xa đến đây, Nguyên mỗ nghênh đón chậm trễ, xin hay tha lỗi.”
Tất cả mọi người sau khi nghe thấy giọng nói này, lại nhìn thấy người bước đến, đều nhanh chóng ngừng bước chân lại. Cái nam tử áo tím kia cũng nhanh chóng dừng lại, trong mắt tràn đầu khó hiểu. Có người nào đáng để đại cung chủ Nguyên Bố của Đại Côn Tiên Cung tự mình nghênh đón thế kia? Còn xin lỗi vì đã đến trễ. Lạc tiên tử này là thần thánh phương nào? Không phải nàng chỉ vừa mới đến nơi này sao?
“Thiếu đảo chủ, ta tra ra được Lạc tiên tử kia chính là Lạc Thải Tư, đạo lữ của Lam Tiểu Bố…” Một nam tử đầu đầy mồ hôi vội vã bước đến bên cạnh nam tử áo tím, sắc mặt hắn hơi trắng bệch, lúc nói chuyện giọng nói có chút run rẩy.
Sau khi nghe thấy là đạo lữ của Lam Tiểu Bố, sắc mặt của nam tử áo tím lập tức trắng bệch, hắn suýt chút nữa đã ném luôn mạng nhỏ của mình rồi.
Khâu Mạch của Vô Lượng phường thị Côn Khư Hải chết như thế nào? Là do ông nội Khâu Thải của hắn tự tay giết chết, cũng bởi vì tiểu nhi trong tức lâu của hắn ngăn cản Lạc Thải Tư ra ngoài. Cho dù Khâu Mạch đã tự mình đến xin lỗi, kết quả vẫn khó thoát khỏi cái chết. Mình bị điên rồi sao? Lại còn muốn đến trêu chọc Lạc Thải Tư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận