Khí Vũ Trụ

Chương 1548 - Người phách lối ở quảng trường bí cảnh. (2)

Đạo cô này cản hắn, chính là muốn mạng của hắn.
Đạo cô mỉa mai nhìn Lam Tiểu Bố một chút, “Nguyệt Tuyền Thánh Am Quý Ngọc Cô, vì sao không thể cản ngươi lại?”
“Quý sư tỷ, chuyện này không liên quan đến thánh am của chúng ta...” Một đạo cô nhìn có tuổi nhỏ hơn đứng sau lưng Quý Ngọc Cô, cản thận từng li từng tí truyền âm nói.
Quý Ngọc Cô trừng mắt nhìn đạo cô nhỏ tuổi này, “Ngươi không hiểu cái gì hết, đừng có nói nhiều.”
“A, rất tốt.” Lam Tiểu Bố chỉ nói ba chữ, đột nhiên lấy ra một cây trường thương, trường thương cuốn theo một mảnh thương mang quét đến.
Quý Ngọc Cô cảm thấy một luồng sát thế kinh khủng bao trùm đến, hơi thở tử vong nghiền ép đè nén, sắc mặt nàng biến đối, đây tuyệt đối là cường giả mạnh hơn nàng mấy đẳng cấp, bởi vì nàng không có chút năng lực phản kháng nào.
Chỉ là suy nghĩ của nàng chỉ đến đây mà thôi, trường thương của Lam Tiểu Bố đã xuyên qua mi tâm của nàng, giét chết nàng ngay lập tức. Trường thương lắc một cái, thi thể Quý Ngọc Cô như một tấm vải rách bị Lam Tiểu Bố ném ra xa hơn mười trượng. Những tu sĩ đứng ở đằng xa quan sát đều lũ lượt lùi lại, lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy có người dám ra tay ở quảng trường bí cảnh Cuồng Khuyết, phái biết là ra tay ở nơi này, cho dù thực lực ngươi mạnh thế nào, đều chỉ có một con đường chết.
Sắc mặt Toàn Húc lập tức trở nên tái nhợt, hắn lập tức muốn lui lại, chỉ là lĩnh vực của Lam Tiểu Bố đã sớm khóa hắn lại.
“Tiền bối, vãn bối... Vãn bối sai rồi, vãn bối là đệ tử thân truyền của trưởng lão Toàn Đình của Vạn Đạo Thánh Môn... Mong tiền bối hãy tha mạng...” Toàn Húc chợt nhớ đến một câu, gọi là ra ngoài lăn lộn cần phải trả giá.
Nếu như có thể trốn, hắn đã sớm chạy trốn rồi, nhưng sau khi bị khóa lại, hắn đâu thể nào chạy thoát được?
“Ai, lúc đầu đã định để cho ngươi sống lâu thêm mấy ngày, ngươi tại sao phải nghĩ quẩn như vậy chứ? Ha ha, Vạn Đạo Thánh Môn đáng sợ lắm à? Ở trong mắt Thái Hàn Thánh Sơn ta, cũng chỉ như vậy mà thôi...” Giọng nói Lam Tiểu Bố vừa dứt, sát ý đáng sợ đã xoắn nát vùng không gian này.
Tất cả mọi người chỉ có thể nhìn thấy Toàn Húc biến thành một đám sương máu, sau đó không còn gì nữa.
“Thật can đảm!” Một tiếng quát lớn truyền đế, hai bóng người một trái một phải xuất hiện ở vị trí của Lam Tiểu Bố. Tất cả mọi người đều biết, chấp sự của bí cảnh Cuồng Khuyết đến. Chỉ là bọn hắn đến hơi chậm một chút, Lam Tiểu Bố đã sớm vọt vào bên trong bí cảnh Cuồng Khuyết rồi.
Lam Tiểu Bố giết hai người, vứt lại một đống chuyện, nhưng chuyện ở trên quảng trường bí cảnh Cuồng Khuyết vẫn chưa kết thúc. Có người đến đây giết đệ tử thân truyền của trưởng lão Vạn Đạo Thánh Môn chưa hết, còn giết đạo cô của Nguyệt Tuyền Thánh Am.
Nguyệt Tuyền Thánh Am mặc dù không tính là thánh môn đỉnh cấp, ở trong Trường Sinh giới vẫn có một địa vị nhất định, đệ tử thánh môn bị chém giết trước mặt mọi người, tuyệt đối sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy.
“Lập tức truy nã người này...” Một tên chấp sự vừa nói xong một câu đã im bặt ngay, hắn vừa nhận được một truyền âm. Truyền âm này rất đơn giản, đó chính là tu sĩ giết người đến từ Thái Hàn Thánh Sơn.
Bí cảnh Cuồng Khuyết rất trâu bò, thậm chí sau lưng còn có mấy đại thánh môn. Ở Trường Sinh giới, phần lớn tông môn, đều sẽ kiêng kị bí cảnh Cuồng Khuyết. Nhưng mà có một vài thánh môn không sợ, trong số thánh môn không sợ này, tuyệt đối có Thái Hàn Thánh Sơn.
“Báo chuyện này lên đi, chúng ta không thể nào xử lý được đâu.” Một chấp sự khác cũng nhận được truyền âm, hắn nhỏ giọng nói.
Cho đến giờ phút này, tiểu đạo cô ở sau lưng Nguyệt Tuyền Thánh Am Quý Ngọc Cô mới tỉnh ngộ ra, sư tỷ của nàng đã bị giết, nàng bổ nhào đến trước thi thể của Quý Ngọc Cô khóc lớn. Một hồi lâu sau, có người khác nhắc nhở, nàng mới lấy Thông Tin Châu ra phát một đạo tin tức cho tông môn.
...
Sau khi Lam Tiểu Bố bước vào trận môn hư không của bí cảnh Cuồng Khuyết, phát hiện mình đã đứng trên một cái Hư Không Cự Thạch to lớn. Cái Hư Không Cự Thạch này có chu vi khoảng một dặm, bên trên còn có một cửa hàng tạp hóa. Ở rìa của cái Hư Không Cự Thạch này, có hai cái trận môn hư không. Một cái trận môn hư không là trận môn Lam Tiểu Bố vừa đi vào, một cái trận môn khác Lam Tiểu Bố đoán là trận môn rời khỏi bí cảnh Cuồng Khuyết.
Đứng ở trên Hư Không Cự Thạch này, Lam Tiểu Bố cũng không lập tức đi ngay, hắn muốn nhìn xem rốt cuộc là có ai đuổi theo hắn không, hắn sẽ giết thêm một hai người rồi mới đi.
Nhưng hắn ở trên Hư Không Cự Thạch này chờ nửa nén hương, cũng không có người nào tới, Lam Tiểu Bố biết được, tên chấp sự ở bí cảnh Cuồng Khuyết đã bị tên tuổi của Thái Hàn Thánh Sơn hù dọa, vậy mà không dám đuổi theo đến, đúng là không thú vị gì cả.
Nửa nén hương qua đi, Lam Tiểu Bố không chờ tiếp nữa, ngay cả pháp bảo phi hành hắn cũng lười lấy ra, bước ra khỏi Hư Không Cự Thạch, trong nháy mắt đã biến mất trong hư không mênh mông của bí cảnh Cuồng Khuyết.
Sau khi Lam Tiểu Bố rời đi gần nửa nén hương, lúc này mới có hai tu sĩ mặc trang phục chấp sự của bí cảnh Cuồng Khuyết xuất hiện trên Hư Không Cự Thạch.
Lam Tiểu Bố đến thì không có người nào chào hỏi, nhưng khi hai tên chấp sự của bí cảnh Cuồng Khuyết này đến, tiểu nhị trong cửa hàng tạp hóa lại nhanh chóng chạy ra chào hỏi.
“Người này rời đi lúc nào, phương hướng bên nào?” Một tên chấp sự lấy chân dung Lưu Tinh mà Lam Tiểu Bố dịch hình thành ra.
Một tiểu nhị nhanh chóng chỉ về một hướng rồi đáp, “Sau khi hắn đến đây thì chờ khoảng nửa nén hương, lúc này mới đi về hướng kia.”
Hai tên chấp sự liếc mắt nhìn nhau, trong mắt có chút may mắn, may là mình không vôi vã vào trong. Nếu như vôi vàng vào đây, vậy nhất định sẽ bị tên điên này xử lý. Gia hỏa này quá phách lối, ở quảng trường bí cảnh Cuồng Khuyết sau khi giết người xong, còn ở nơi này chờ chấp sự bí cảnh Cuồng Khuyết đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận