Khí Vũ Trụ

Chương 843: Côn Khư Hải. (2)

Dựa theo lộ trình mà tính toán, bây giờ Khúc Phi chắc hẳn còn chưa đến Ngũ Vũ Tiên giới.
Thần niệm Lam Tiểu Bố quét lên Thông Tin Châu, tin tức trong đó khiến Lam Tiểu Bố chấn động vô cùng, “Khúc Phi nói nàng vừa mới nhận được tin tức, trước kia Lạc Thải Tư đã đến Côn Khư Hải. Đồng thời Lạc Thải Tư còn nói nếu như nàng không có chỗ để đi, có thể sẽ chạy trốn đến Côn Khư Hải. Dựa theo ý của Lạc Thải Tư, tuyệt đối không có người nào dám gây chuyện ở Côn Khư Hải.”
Lam Tiểu Bố lập tức phát tin tức cho Khúc Phi, “Côn Khư Hải ở đâu?”
Khúc Phi nhanh chóng trả lời, Lạc Thải Tư cũng không nói cho nàng biết Côn Khư Hải ở đâu, hơn nữa sau này khi nàng phát tin tức cho Lạc Thải Tư đều như muối bỏ biển, không có chút tin tức đáp lại, lúc này nàng mói vội vàng nói vấn đề này cho Lam Tiểu Bố.
Lam Tiểu Bố lại quay về trong Vũ Trụ Duy Mô, Thải Thương đã khắc cách tiến vào Thần giới ở trong Tịch Diệt chi địa lên một miếng ngọc giản. Thấy Lam Tiểu Bố đến, hắn kính cẩn đưa ngọc giản cho Lam Tiểu Bố.
Đây là địa bàn của Lam Tiểu Bố, hắn cũng không dám chọc giận Lam Tiểu Bố, nếu không thì chuyện Thái Sơ Hằng Hỏa thiêu đốt hồn phách cũng không phải là chuyện đùa.
“Thải Thương, hỏi ngươi một chuyện, Côn Khư Hải là nơi nào?” Giọng điệu Lam Tiểu Bố lạnh nhạt hỏi,
Trong lòng hắn có chút lo lắng bất an, nhưng không nói nói sự lo lắng này ra cho Thải Thương.
Thải Thương là ai, hắn nghe giọng điệu của Lam Tiểu Bố, đã biết chuyện này cực kỳ quan trọng với Lam Tiểu Bố. Nhưng mà thật sự hắn cũng không biết Côn Khư Hải ở đâu, nếu không thì hắn có thể lấy chuyện này áp chế Lam Tiểu Bố một chút.
“Ta không biết Côn Khư Hải nằm ở đâu, nhưng ta có nghe nói đến Côn Khư Hải rồi. Trước kia ta từng đi đến Nguyệt Linh Tiên Vực, có một lần tham gia hội đấu giá, khi bán đấu giá một viên Độn Thủy Châu, người chủ trì bán đấu giá nói, viên Độn Thủy Châu này là từ Côn Khư Hải.”
Nguyệt Linh Tiên Vực? Đó không phải là tiên vực của Ngũ Thiên Thành sao?
“Ngươi tham gia hội đấu giá ở tiên thành nào, là do ai tổ chức?” Lam Tiểu Bố nhanh chóng hỏi thăm.
Lần này Thải Thương không giấu diếm gì, “Là ở Song Nguyệt tiên thành, đây là tiên đình của Nguyệt Linh Tiên Vực. Thương hội lớn nhất ở Nguyệt Linh Tiên Vực là Song NGuyệt thương hội, lúc đó hội đấu giá ta tham gia là do Song Nguyệt thương hội tổ chức. Bây giờ đã qua rất nhiều năm, Song Nguyệt thương hội có còn ở đó hay không ta cũng không biết.”
Lam Tiểu Bố trực tiếp phong ấn Thải Thương lại rồi rời khỏi Vũ Trụ Duy Mô, hắn biết đến Nguyệt Linh Tiên Vực như thế nào. Lúc trước Ngũ Thiên Thành đã công bố phương vị của Nguyệt Linh Tiên Vực, một khi lượng kiếp đến, bất kỳ người nào cũng có thể đến Nguyệt Linh Tiên Vực tránh nạn.
Có thể nói hơn một trăm tiên vực tham gia bí cảnh Hỗn Độn, người Lam Tiểu Bố thưởng thức nhất chính là Ngũ Thiên Thành.
Kích phát Luân Hồi Oa đến tốc độ cực hạn, Lam Tiểu Bố muốn nhanh chóng đến Nguyệt Linh Tiên Vực. Chỉ cần hỏi ra được Côn Khư Hải ở đâu, hắn sẽ lập tức đến Côn Khư Hải.
Hai tháng sau, Luân Hồi Oa đã dừng lại tại một quảng trường hư không mênh mông.
Nhìn cái quảng trường hư không này, Lam Tiểu Bố đã biết Ngũ Thiên Thành làm tiên đình vương cũng không tệ. Cái quảng trường hư không này chia thành quảng trường trong và quảng trường ngoài, quảng trường ngoài nằm ở bên ngoài hộ trận Tiên vực, quảng trường trong thì nằm trong hộ trận tiên vực.
Không chỉ như vậy, cho dù là quảng trường trong hay quảng trường ngoài, đều có rất nhiều thương lâu và quầy hàng. Chỉ một chiêu này thôi, đã có thể hấp dẫn nhiều tu sĩ hư không đến.
Lam Tiểu Bố không có tâm trạng đi dạo cửa hàng trên quảng trường, đi thẳng đến lối vào.
“Trước khi tiến vào Nguyệt Linh Tiên Vực nhất định phải là ngọc phù thân phận, để lại một đạo ấn ký.” Một tên thủ vệ ngăn Lam Tiểu Bố lại.
Lam Tiểu Bố không chút do dự, dứt khoát để lại ấn ký của mình. Để lại ấn ký, đó là nói cho tu sĩ tiến vào tiên vực biết, ở trong tiên vực không được làm loạn, nếu không thì cho dù có trốn bao xa, có ấn ký thì vẫn có thể tìm ra được.
Tiên đình của Nguyệt Linh Tiên Vực tọa lạc ở Song Nguyệt tiên thành, cho nên Song Nguyệt tiên thành chính là tiên thành phồn hoa nhất ở Nguyệt Linh Tiên Vực. Sau khi Lam Tiểu Bố tiến vào Nguyệt Linh Tiên Vực xong, không chút chần chừ tiến về Song Nguyệt tiên thành.
Đứng ngoài cửa thành Song Nguyệt tiên thành, Lam Tiểu Bố cảm thấy bầu không khí có chút kỳ lạ. Tu sĩ đi ra đi vào tiên thành này hình như cực kỳ nghiêm túc, hơn nữa nhiều người đều đi lại vội vàng. Ở cửa thành, ít nhất có hơn mười hồ vệ đứng hai bên cửa thành.
Ngũ Thiên Thành quản lý tiên đình của mình nghiêm ngặt thế sao? Theo lý mà nói, tiên thành được phòng hộ nghiêm ngặt thế này không phải là tiên thành phồn hoa nhất mới đúng. Phần lớn tu sĩ đều không thích hoàn cảnh thế này.
Không đúng, ánh mắt Lam Tiểu Bố nhìn về phía tường thành của Song Nguyệt tiên thành, ở nơi đó đang có một nữ tử bị dùng đinh xuyên hồn treo lên. Nữ tử kia rõ ràng vẫn chưa chết, máu còn đang nhỏ giọt xuống dưới,
Lam Tiểu Bố nhíu mày, theo lý mà nói Ngũ Thiên Thành sẽ không làm chuyện này mới đúng. Cách làm người của Ngũ Thiên Thành thế nào hắn cũng biết, cho dù có thù, nhiều nhất là giết đi thôi, chứ không đóng đinh kẻ thù lên tường thành như thế này. Trừ khi có mối thù cực kỳ lớn, chuyện này hình như cũng không phù hợp với tính cách của Ngũ Thiên Thành.
Lam Tiểu Bố suy nghĩ một chút, đi đến chặn một tu sĩ vừa mới ra khỏi thành lại, “Vị bằng hữu này, ta vừa mới đến Song Nguyệt tiên thành, xin hỏi một chút, nữ tử bị đóng đinh trên tường kia là ai vậy?”
Nghe thấy Lam Tiểu Bố hỏi thăm nữ tử đang bị đóng đinh trên tường thành, tên tu sĩ này tựa như không nghe thấy lời Lam Tiểu Bố nói, vòng qua người Lam Tiểu Bố muốn bước đi thật nhanh.
Lam Tiểu Bố lại chặn lại, lấy ra một cái bình ngọc. “Đây là mấy viên La Ngọc Đan, chỉ cần ngươi nói cho ta biết, bình La Ngọc Đan này sẽ là của ngươi.”
Tên nam tử trước mắt này có tu vi Đại La Kim Tiên. La Ngọc Đan đối với hắn là tiên đan tu luyện thích hợp nhất. Lam Tiểu Bố không tin, một bình La Ngọc Đan mà còn không nghe được chút tin tức nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận