Khí Vũ Trụ

Chương 1334 - Tâm ở phía trước đạo ở phía sau.

Khi đạo vận quanh người Lam Tiểu Bố càng lúc càng rõ ràng, vận may vô tận bao trùm đến.
Thế nhưng trong tình huống vận may vô cùng vô tận bao trùm này, Lam Tiểu Bố lại không thể nào dựng dục ra đại đạo của bản thân một lần nữa.
Đạo vận càng ngày càng rõ ràng, là do Lam Tiểu Bố phải dục đạo, vô cùng vô tận vận may cuốn đến, là cấu trúc kiến tạo nên đại đạo của Lam Tiểu Bố. tất cả đều có, nhưng đại đạo của hắn lại bắt đầu đình trệ.
Giờ phút này Lam Tiểu Bố đã hiểu ra chuyện gì, trước đó hắn bỏ đi truy cầu trường sinh, một lần nữa thai nghén ra quy tắc thiên địa, chuẩn bị chứng đạo bản thân.
Nhưng đạo của bản thân hắn chính là trường sinh, mà hắn lại bỏ đi truy cầu trường sinh, đạo nông của bản thân hắn có mâu thuẫn, vậy thì hắn làm thế nào mà thai nghén đại đạo được?
Nếu cứ tiếp tục như vậy, đạo vận của hắn sẽ sụp đổ, thân thể của hắn cũng sẽ sụp đổ theo đạo vận, hoàn toàn tiêu tán trong vũ trụ Hạo Hãn này.
Không đúng, thứ hắn bỏ đi là Trường Sinh đại đạo trước kia, bỏ qua là vì Trường Sinh đại đạo, có thể từ bỏ tất cả các loại đại đạo chi tâm, chứ không phải là không cần trường sinh. Lúc trước Trường Sinh đại đạo của hắn là vì trường sinh mà trường sinh, bởi vì gặp được Mục Khuynh Đình, giúp hắn hiểu ra, đại đạo của mình là sai lầm, hiểu rõ đại đạo của mình đã đi vào một cái ngõ hẹp.
Trường Sinh đại đạo không phải là phải buộc tất cả thứ khác phải nhường đường, sinh mệnh có rất nhiều thứ không thể từ bỏ cũng như không thể nào từ bỏ được. Một khi từ bỏ, người chẳng phải sẽ trở thành một cái máy móc? Hắn có máu có thịt, có yêu hận tình thù, có thể nếm được ngọt bùi đắng cay.
Tâm ở phía trước, đạo ở phía sau.
Đây mới thật sự là đại đạo
Lam Tiểu Bố vừa hiểu ra đạo lý này, đã cảm thấy vận may trong hư không đã tụ tập đến cực hạn. Không chỉ như vậy, sinh vật trên Địa Cầu cũng bắt đầu khô héo, tựa như lúc nào cũng có thể biến mất.
Lam Tiểu Bố kinh hãi, đây là vì hắn quét hết vận may của Địa Cầu? Cứ tiếp tục như vậy, Địa Cầu sẽ vì hắn mà sụp đổ. Hắn nào có thể cướp đi vận may và sinh cơ của Địa Cầu? CHẳng những không thể cướp đi, hắn còn phải đưa sinh cơ và vận may quay về Địa Cầu.
“Thiên địa sở dĩ trường cửu vì không có tư tâm, tư kỷ, lấy không mà sinh, có thể trường sinh…”
Trời và đất không sinh tồn vì chính nó mà vận hành tự nhiên, cho nên có thể sinh tồn lâu dài. Hắn cũng phải như vậy, hắn không thể vì trường sinh mà cướp đi số vận may còn lại, huống chỉ còn là hành tinh mẹ?
Tâm ở phía trước, đạo ở phía sau, đây chính là TRường Sinh đại đạo hắn vừa ngộ ra. Không, từ giờ trở đi, hắn không còn là truy cầu Trường Sinh đại đạo. Hắn cũng không thể chứng đạo giống như những người còn lại, cướp mất đi mọi vận may trên Địa Cầu. Nếu như có nhận được, hắn nhất định phải cho đi.
Hắn muốn ngưng luyện ra vận may thuộc về mình, dùng vận may của chính mình xây dựng lên Trường Sinh Đạo. Nếu có một ngày, vận may của hắn không thể nào xây dựng lên Trường Sinh Đạo, vậy hắn sẽ bỏ qua trường sinh.
Từ hôm nay trở đi, tất cả đại đạo của hắn đều là tâm ở phía trước, những thứ còn lại ở phía sau.
“Đạo của Lam Tiểu Bố ta, lấy bản thân ta ngưng tụ vận may!”
“Đạo của Lam Tiểu Bố ta, lấy vận may thai nghén thành đạo tắc!”
“Đạo của Lam Tiểu Bố ta, tâm ở phía trước, đạo ở phía sau!”
“Khí vận chi đạo, thành!”
Ban đầu tu luyện rõ ràng là Trường Sinh đại đạo, bây giờ dựng dục ra lại là vận may bản thân ngưng tụ thành, lấy vận may ngưng luyện đạo tắc, xây dựng lên Khí Vận Chi Đạo. Thế nhưng Lam Tiểu Bố không có chút hối hận nào, đạo ngôn phát ra, đạo tâm lại càng thêm kiên cố.
Oanh! Vô tận vận may không còn tiếp tục kéo đến nữa, mà là bắt đầu lấy Lam Tiểu Bố làm trung tâm, được ngưng luyện ra, sau đó từ từ khuếch tán.
Giờ phút này, Lam Tiểu Bố có thể cảm nhận được đại đạo của mình đã có hình thức ban đầu, đạo vận không ngừng dựng dục ra đạo tắc Khí Vận của bản thân, thật giống như một cây non đang nảy mầm, mang theo sinh cơ bừng bừng.
Lam Tiểu Bố đã từng Dục Thần, nhưng chưa bao giờ cảm nhận trực quan như hiện tại. Đây tuyệt đối không phải đơn giản là xây dựng đạo một lần nữa, mà là có quan hệ với đạo ngôn của hắn.
Một chồi non màu vàng nhạt xuất hiện sâu trong thức hải Lam Tiểu Bố, chồi non kia giống như vừa mới nảy mầm, vận may vờn quanh, mang theo hơi thở đạo tắc vĩnh sinh.
Cùng lúc đó, Địa Cầu đang bắt đầu sụp đổ, tựa như một lần nữa được đổ đầy sinh cơ vô tận, vận may cũng không ngừng chảy vào.
Nguyên khí thiên địa bắt đầu bộc phát, thảm thực vật sắp khô héo lại bắt đầu nảy nở, càng nhiều loài cây bắt đầu cải biến, thậm chí có một phần biến dị thành linh thảo…
Rầm rầm rầm ! Nương theo tiếng sấm sét ầm vang, từng tia sấm sét đánh xuống, Lam Tiểu Bố không nhúc nhích, mặc cho lôi kiếp đánh lên người mình.
Mặc dù hắn không rõ vì sao mình đang ở vị diện cấp thấp mà lại có lôi kiếp Dục Thần, nhưng hắn sẽ không để cho những lôi kiếp này ảnh hưởng đến Địa Cầu. Đây là lôi kiếp Dục Thần của hắn, Địa Cầu không thể chịu nổi.
Từng đầu Thần Linh mạch cực phẩm được Lam Tiểu Bố lấy ra, thần linh khí lập tức hình thành nên Thần Nguyên vờn quanh người Lam Tiểu Bố. Tu vi Lam Tiểu Bố cũng điên cuồng dâng lên vào lúc này, Dục Thần cảnh, Thiên Thần cảnh, Thần Quân cảnh,...
Khi Lam Tiểu Bố bước vào Thần Quân tầng hai, tu vi của hắn mới ngừng tăng lên.
Lam Tiểu Bố xòe tay ra, một đạo văn huyền ảo xuất hiện trong hư không, dưới đạo văn này, thời gian hình như cũng dừng lại, không gian thời gian đều nằm trong tay hắn.
“Cám ơn ngươi, Quan Hoan đại ca.” Lam Tiểu Bố hít vào một hơi, nhìn về phía hư không mênh mông nói một câu.
Khi hắn trảm đi quy tắc Thời Gian cảm ngộ được ở quảng trường Thiên Nhai, trảm đi cảnh giới Thần Quân.
Lúc này, sau khi dục đạo một lần nữa, trong khoảng thời gian ngắn khôi phục tu vi của mình, đi đến cảnh giới Thần Quân, hơn nữa còn là Thần Quân tầng hai. Không chỉ như vậy, quy tắc Thời gian mà hắn tạo ra đã sớm không còn liên quan gì đến quy tắc Thời Gian ở quảng trường Thiên Nhai nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận