Khí Vũ Trụ

Chương 2563 - Đạo âm Vũ TRụ.

Lam Tiểu Bố biết rất rõ, Mạc Vô Kỵ có Trữ Thần Lạc, thần niệm có thể thẩm thấu đến nơi mà người khác không thể làm dược, bây giờ thần niệm của Mạc Vô Kỵ cũng không thể thẩm thấu được, có thể thấy được cái cấm chế này lợi hại như thế nào.
TRong hư không hội trường đại hội Vĩnh Sinh vẫn còn đang cướp đoạt chỗ ngồi, cho dù chỗ ngồi của đám người Mạc Vô Kỵ được xem là tốt nhất, nhưng mà không có ai dám đến đây cướp đoạt. Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố là ai? Dám giết cả cường giả bát tinh của Duy Củ thế giới, dám đối kháng với Đạo Tổ đó.
“Lão Thạch đến.” Mạc Vô Kỵ nhìn thấy Thạch Trường Hành dẫn theo Thạch Uyển Dung bước vào hội trường, cho dù vị trí bên cạnh Mạc Vô Kỵ đã sớm bị người khác chiếm lấy, nhưng mà Thạch Trường Hành chỉ cần vung tay gạt một chút, đã trống đi hai vị trí, hắn ta dẫn theo Thạch Uyển Dung ngồi vào chỗ đó.
Hai tu sĩ bị hất văng ra sau khi nhìn thấy Thạch Trường Hành thì đâu còn dám cướp về nữa? Có lẽ bọn hắn nên cảm thấy may mắn vì Thạch Trường Hành đã không giết bọn hắn.
“Lão Thạch, ngươi đến hơi trễ rồi.” Lam Tiểu Bố lên tiếng chào.
Thạch Trường Hành hừ một tiếng, “Ngươi cho rằng những Đạo Tổ kia là thứ tốt à? Ta bị Khổng Tâm Kiếm làm chẫm trễ thời gian, đợi lát nữa khi ra tay, các ngươi nhất định phải cẩn thận gia hỏa này, hắn dẫn theo ít nhất là bốn cường giả bước đại đạo thứ tám.”
Còn một câu nữa Thạch Trường Hành không hề nói ra, hắn ta tốn thời gian bố trí một cái truyền tống trận. Nếu như đến lúc đó bên phía Lam Tiểu Bố thật sự không địch lại được, cho dù như thế nào, cũng phải đưa Thạch Uyển Dung rời khỏi nơi này trước.
Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ liếc nhìn nhau, trong lòng âm thầm cảnh giác, gia hỏa Khổng Tâm Kiếm này rốt cuộc tìm ở đâu ra nhiều bước đại đạo thứ tám như vậy? Trừ Phù Sùng ra, chẳng lẽ còn có Đạo Tổ Dương Thiên của Đại Hoang thế giới?
Lúc này đám Đạo Tổ Đế Lan đã đi vào trong hội trường đại hội Vĩnh Sinh, mà chuyện đánh nhau trong đại hội Vĩnh Sinh cũng ngừng lại. Thần niệm Lam Tiểu Bố quét qua một chút, hội trường chứa được vạn người, bây giờ chỉ còn khoảng tám ngàn người. Hoa sen trong hội trường này, giống như biết có bao nhiêu người vậy, không nhiều hơn cũng không thiếu một cái nào.
Đài sen ở giữa kia, có chu vi khoảng trăm trượng.
Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đều cho rằng những Đạo Tổ này sẽ ngồi ở trên đài sen to lớn ở giữa hội trường đại hội Vĩnh Sinh kia, nhưng bọn hắn không ngờ là, những Đạo Tổ kia chỉ tùy tiện tìm một chỗ rồi ngồi xuống.
Hội trường đại hội Vĩnh Sinh trong nháy mắt đã yên tĩnh lại, hội trường hư không lớn như vậy, có chút quá mức yên tĩnh.
Ngay khi Lam Tiểu Bố đang định hỏi thăm Thạch Trường Hành, sao Đế Lan không đứng ra nói chuyện, một luồng đạo âm linh hoạt kỳ ảo đến cực hạn đột nhiên vang lên, đạo âm này sạch sẽ chẳng có chút tạp chất nào, mỗi một âm thanh rót vào tai, giống như gột rửa toàn bộ linh hồn một lần. Khiến người ta không nhịn được muốn nhắm mắt lại, tiếp tục lắng nghe đạo âm này, để đạo âm thanh lọc đi mọi dơ bẩn và tạp chất trong người.
Lam Tiểu Bố cũng không nhịn được mà nhắm mắt lại, chẳng những là Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ. Tất cả mọi người đều nhắm mắt lại, lắng nghe đạo âm tinh khiết đến cực hạn này.
Trên người tất cả tu sĩ đều không ngừng có luồng khí màu xám bị đẩy ra ngoài, mỗi người đều được đạo âm này thanh tẩy, ngay cả mấy Đạo Tổ cũng không ngoại lệ.
Cũng không biết qua bao lâu, Lam Tiểu Bố mở mắt ra, phát hiện Mạc Vô Kỵ cũng vừa mở mắt ra. Giờ phút này ở đại hội Vĩnh Sinh, rất nhiều tu sĩ vẫn còn đang đắm chìm trong quá trình đạo âm thanh tẩy.
Chuyện gì xảy ra? Cho dù là Mạc Vô Kỵ hay Lam Tiểu Bố đều có chút khó hiểu.
“Đây không phải là cố ý, nếu như ta đoán không sai, đây là Vĩnh Sinh Đạo âm của Vũ Trụ Thụ, thuộc về đạo tắc Vĩnh Sinh do vũ trụ Hạo Hãn mang lại.” Mạc Vô Kỵ truyền âm cho Lam Tiểu Bố.
“Làm sao mà ngươi biết được?” Lam Tiểu Bố nghi ngờ hỏi một câu.
Mạc Vô Kỵ nói, “Bởi vì ta có một cái Vũ Trụ đạo quả, cái Vũ Trụ đạo quả này mặc dù ta chưa dùng đến, nhưng ta đã cảm nhận được đạo tắc trong Vũ Trụ đạo quả này. Những dóa hoa sen mà chúng ta đang ngồi, chắc hẳn cũng là một góc thế giới của Vũ Trụ Thụ.”
Lam Tiểu Bố cũng hiểu ra, khó trách Đế Lan lại nắm chắc trong lần đại hội Vĩnh Sinh này có thể ép Vũ Trụ Thụ xuất hiện. Đây là ăn cháo đá bát mà.
Rõ ràng là lấy được chỗ tốt của Vũ Trụ Thụ, kết quả lại muốn tính toán Vũ Trụ Thụ, thậm chí còn muốn lấy Vũ Trụ Thụ đi. Bọn gia hỏa này quả nhiên không phải thứ gì tốt. Loại tồn tại như Vũ Trụ Thụ này, đã không thể nào dùng linh thực để phân biệt, đây là thứ cao cấp nhất duy trì Hạo Hãn.
Mạch lạc của một phương vũ trụ. Lấy đi Vũ Trụ Thụ, không khác gì hủy đi đại vũ trụ.
“Vô Kỵ, nếu như là Vũ Trụ Thụ, ngươi và ta cũng nên nhân cơ hội này cảm nhận khí thế vũ trụ đại đạo một chút, đồng thời tăng tu vi lên.” Lam Tiểu Bố nói xong thì nhắm mắt lại một lần nữa.
Mạc Vô Kỵ cũng nhắm mắt lại, chỉ cần không bị mấy Đạo Tổ Đế Lan ám hại, cái này là món ăn khai vị tại đại hội Vĩnh Sinh. Đạo âm vũ trụ từ Vũ Trụ Thụ, không chỉ gột rửa đi dơ bẩn, còn có thể thanh lọc thần hồn, mở rộng tiềm lực đại đạo, tăng thêm tư chất đại đạo.
Thời gian cứ từ từ trôi qua, toàn bộ An Lạc Thiên Thành dường như vô cùng yên tĩnh. Không chỉ là bên trong hội trường đại hội Vĩnh Sinh vô cùng yên tĩnh,mà ở hội trường phụ của đại hội Vĩnh Sinh, còn cả toàn bộ An Lạc Thiên Thành, đều có đạo âm tràn ra ngoài. So sánh với ở trong hội trường đại hội Vĩnh Sinh, mặc dù kém hơn rất nhiều, nhưng đối với đông đảo tu sĩ mà nói, đều là cơ hội vạn năm khó gặp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận