Khí Vũ Trụ

Chương 1770 - Lại đến Trản Ái Thánh Đạo thành. (2)

Mùi tanh hôi phủ trời ngập đất ập đến, loại mùi buồn nôn này, đừng nói là ẩn chứa kịch độc trong đó, cho dù không có độc, tu sĩ tầm thường cũng không thể chịu đựng trong thời gian quá dài. Trừ cái mùi vị tanh hôi buồn nôn này, còn có mùi nước biển nồng đậm.
Chỉ trong nháy mắt, Lam Tiểu Bố đã hiểu chuyện gì, nơi này có một cái Không Gian đại trận, cái Không Gian đại trận này nối đến Đại Trụ Hải. Chỉ cần có người tiến vào trong đại điện này, Không Gian đại trận sẽ được mở ra, sau đó Hải Độc Trùng chen chúc vào trong.
Mục đích rất rõ ràng, bởi vì bây giờ trước mặt Lam Tiểu Bố chỉ có một con đường có thể đi, hắn chỉ có thể tiến về phía trước, sau đó chui vào trong một cái quan tài thủy tinh trong suốt để trốn.
Lúc này, cho dù biết quan tài thủy tinh có vấn đề, có lẽ phần lớn tu sĩ đều sẽ lựa chọn xông vào quan tài thủy tinh, tránh kịch độc từ đám Hải Độc Trùng này.
Còn về chuyện đi ra khỏi quan tài thủy tinh như thế nào, tu sĩ tầm thường có lẽ sẽ xem nhẹ, Lam Tiểu Bố thì có thể nhìn thấy rất rõ, khi Không Gian đại trận mở ra, Hải Độc Trùng chen chúc xuất hiện, chỉ trong nháy mắt một cái quan tài thủy tinh mới đã xuất hiện.
Những Hải Độc Trùng này, con mạnh nhất đã là Thần Thú cấp tám, yếu nhất cũng là cấp ba trở lên, mấu chốt là lít nha lít nhít, nhiều vô số kể.
Nếu như là Lam Tiểu Bố khi còn là Hợp Thần cảnh, bây giờ nhất định sẽ lấy hỏa diễm Thái Sơ ra hình thành nên vòng bảo hộ, trong thời ngắn có thể ngăn trở đám Hải Độc Trùng này ở bên ngoài, nhưng mà qua thời gian dài, hắn vẫn không thể kiên trì nổi. Cách duy nhất chính là tiến vào Vũ Trụ Duy Mô, hoặc là Trường Sinh Giới của mình.
Nếu như là cảnh giới Chuẩn Thánh, Lam Tiểu Bố có thể dùng thần thông Thất âm Sát, cuốn đám Hải Độc Trùng này vào trong đạo vật Thất âm Sát phạt, giết sạch cả đàn.
Bây giờ Lam Tiểu Bố là tam chuyển Thánh Nhân, còn lấy quy tắc để chứng đạo tam chuyển Thánh Nhân. Thậm chí hắn còn không hề động đậy, đạo tắc Sát Phạt mênh mông vô tận đã càn quét ra ngoài, một khắc sau, Hải Độc Trùng trong vùng không gian này đã bị niết hóa hết, biến mất hầu như không còn.
Sau đó lại có càng nhiều Hải Độc Trùng từ trong KHông Gian đại trận này tiến ra, Lam Tiểu Bố cũng chẳng buồn để ý một chút nào, hắn đi về phía quan tài thủy tinh kia.
Mà những Hải Độc Trùng đang chen chúc xông ra kia, hoàn toàn không thể đến gần được Lam Tiểu Bố, đã bị niết hóa từng đàn từng đàn, biến mất không còn gì. Theo lý mà nói, nhiều Hải Độc Trùng dũng mãnh tiến vào như vậy, dù đại điện này đủ lớn cũng đã tràn đầy từ lâu. Nhưng trước đại đạo niết hóa của Lam Tiểu Bố, sau khi đám Hải Độc Trùng này bị niết hóa, thật giống như chưa bao giờ xuất hiện, trong hư không sạch sẽ không có thứ gì tồn tại.
Lam Tiểu Bố vừa đi đến trước mặt quan tài thủy tinh, đã cảm nhận được có một luồng lực lượng cường đại hút lấy. Luồng lực lượng cường đại này bọc lấy Lam Tiểu Bố, muốn cuốn Lam Tiểu Bố vào bên trong quan tài thủy tinh.
Lam Tiểu Bố lười kích phát thần thông, đạo vận QUy Tắc mở rộng ra ngoài, một khắc sau đã đánh luồng lực lượng này biến mất.
Vào giờ phút này, một con Hải Độc Trùng không biết dài bao nhiêu đột nhiên từ trong không gian duỗi cái đầu ra, há mồm tanh hôi đen kịt ra cắn về phía Lam Tiểu Bố. Lục hút cuồng bạo hơn, dường như muốn cắn nuốt hết Lam Tiểu Bố và vùng không gian này. Loại khí thế này, Lam Tiểu Bố đã biết ngay đó là con Hải Độc Trùng năm đó đã đuổi giết hắn.
Lam Tiểu Bố vẫn lười lấy pháp bảo ra, đạo tắc Sát Phạt ập đến, khi miệng còn Hải Độc Trùng to lớn này còn cách Lam Tiểu Bố mấy trượng, đã tự động niết hóa, sau đó từng đoạn gục xuống, không ngừng niết hóa trong không trung.
Cach! Một tiếng ken két ghể ăng truyền đến, không gian thẩm thấu ra vô số Hải Độc TRùng kia đột nhiên biến mất. Cùng lúc đó, những quan tài thủy tinh ở trước mặt Lam Tiểu Bố cũng rơi xuống đất.
Nhưng mà Lam Tiểu Bố lại vươn tay ra giữ chặt những cái quan tài thủy tinh này, đánh ra mấy đạo trận văn, những quan tài thủy tinh này lập tức bị buộc chặt, không còn rơi xuống nữa.
Cuối cùng Côn Vi cũng mở mắt ra, hắn ta nhìn thấy Lam Tiểu Bố nắm lấy quan tài thủy tinh, lập tức muốn nhắc nhở một chút. Nhưng hắn ta biết mình không thể nào nói chuyện được, hơn nữa Lam Tiểu Bố hình như cũng không bị ảnh hưởng.
Sau khi Lam Tiểu Bố trói chặt cái quan tài trống này rồi, đi đến trước mặt CôN Vi, nhẹ tay vung lên, cái quan tài thủy tinh đang khóa chặt CôN Vi trực tiếp vỡ ra. Côn Vi lảo đảo nghiêng ngả vọt ra ngoài, há mồm phun ra một ngụm máu đen.
Phun ra được ngụm máu đen này, CôN Vi mới thở ra một hơi, vội vàng nói, “Đa tạ ĐẠo Quân đến đây cứu giúp.”
Trong lòng hắn ta thì đang cuộn trào dời non lấp biển, nơi này đáng sợ và hung hiểm thế nào, hắn ta biết rất rõ. Mặc dù tu vi của hắn ta còn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng tuyệt đối đã khôi phục đến thực lực nhất chuyển Thánh Nhân. Với thực lực nhất chuyển Thánh Nhân của hắn ta, ở chỗ này cũng không thể kiên trì được bao lâu mà bị nhốt trong quan tài, Lam Tiểu Bố đến đây, lại nhàn nhã tựa như đi tản bộ.
So với khi ở đảo Thánh Nhân, thực lực của Lam Tiểu Bố lại tăng lên rất nhiều.
Lam Tiểu Bố xua tay nói, “Chuyện nhỏ, ngươi có biết ở đây có chuyện gì không? A…”
Còn chưa hỏi xong, Lam Tiểu Bố dường như lại phát hiện ra tình huống mới, hắn bước đến một chỗ hẻo lánh khác, đưa tay ra vung lên một lần nữa.
Đây là tu sĩ còn hơi thở thứ hai hắn nhìn thấy kể từ khi bước vào đây, từ dao động đạo vận bên ngoài quan tài thủy tinh, Lam Tiểu Bố cảm thấy gia hỏa này bị nhốt ở đây ít nhất phải hơn vạn năm.
“Hắn là Kháp Hòa Chuẩn Thánh…” Côn Vi lập tức kêu lên, mặc dù hắn ta chưa từng gặp Chuẩn Thánh Kháo Hòa, nhưng là ĐẠo Quân muốn thống nhất Trường Sinh Giới, hắn ta vẫn phải điều tra Trản Ái Thánh Đạo thành một lần.
Điều tra Trản Ái Thánh Đạo thành, đương nhiên sẽ điều tra đến trên người Kháp Hòa Chuẩn Thánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận