Khí Vũ Trụ

Chương 2578 - Không có đường ra.

“Trước đó giữa chúng ta quả thật có chút ân oán, Lôi Vân Hãn ta tình nguyện từ bỏ mọi ân oán, đồng thời lấy ra tất cả Vũ Trụ đạo quả ta lấy được lần này…”
Lôi Vân Hãn biết rõ cầu xin tha thứ cũng không được, nhưng hắn ta cũng chỉ có thể cầu xin tha thứ. Ở đại vũ trụ này bước vào bước đại đạo thứ tám khó khăn đến mức nào? Hắn ta bước vào bước đại đạo thứ tám, hầu như chỉ thiếu một chút nữa là có thể cảm nhận được bước đại đạo thứ chín, sao có thể cam tâm bị vẫn lạc ở nơi này?
Mạc Vô Kỵ trực tiếp đánh ra một chỉ, Thất Giới Chỉ Nhân Thế Gian.
Lôi Vân Hãn không có chút ý chí chiến đấu nào cả, ngay cả lôi thương cũng không dám lấy ra, thân thể ở tại chỗ huyễn hóa mấy lần, cả người biến thành một đạo lôi quang như có như không. Mỗi lần Lôi Vân Hãn huyễn hóa, đều lưu lại một cái hư ảnh, chỉ là hư ảnh này nhanh chóng ngưng thực lại, ở trong Nhân Thế Gian nhanh chóng già nua, tiêu hao hết năm tháng cả đời, hóa thành xương khô.
Đạo lôi quang kia bỏ lại mấy bộ xương khô, xông ra khỏi lĩnh vực Hỗn Độn của Thái Xuyên và lĩnh vực phàm nhân của Mạc Vô Kỵ, Lôi Vân Hãn vô cùng kích động, hắn ta vứt bỏ mấy con rối. Cho dù mỗi con rối là một cái mạng của hắn ta, giá trị không thể nào đánh giá được, nhưng mà lúc này Lôi Vân Hãn không lo được nhiều như vậy. Cứ chạy trước rồi nói.
OanH! Một đạo kích mang nổ tung trong hư không, trực tiếp đánh vào đạo lôi quang kia của Lôi Vân Hãn, Lôi Vân Hãn vừa mới xông ra khỏi lĩnh vực Hỗn Độn lại lần nữa ngã xuống từ hư không.
Lôi Vân Hãn rơi xuống bộ xương con rối kia, hắn ta biết người vừa rồi đánh mình một kích chính là Lam Tiểu Bố. Lôi Vân Hãn thở dài một hơi, nếu như không có một kích kia của Lam Tiểu Bố, hắn ta đã chạy thoát rồi. Hắn ta hối hận vì đã nghe theo Đế Lan, ở đại vũ trụ yên tĩnh cảm ngộ bước đại đạo thứ chín không tốt sao? Lại cứ phải đến nơi này chịu chết.
Lại một chỉ từ hư không đánh xuống, Lôi Vân Hãn cảm thấy bản thân mình dường như bị nhấc lên, ném vào trong một cái lò luyện cực lớn. Hắn ta rất bất đắc dĩ, giờ phút này ngay cả tự vẫn hắn ta cũng không làm được.
Quả nhiên một khắc sau, hắn ta lập tức cảm nhận được lĩnh vực của mình bị xé nứt, đạo tắc hộ thân bị xé rách, mấy đạo tắc phá vỡ thế giới của hắn ta.
“Gia hỏa này thế mà lại lấy được một cái đạo quả mười vân, đạp mạch cực phẩm thì có hai mươi đầu, đúng là giàu có mà. Tiểu Bố, hai chúng ta chia nhau đi.” Mạc Vô Kỵ cảm thán không thôi.
Tất cả mọi thứ trong thế giới của Lôi Vân Hãn đều bị Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố chia ra.
“Tiểu Bố huynh đệ, lần này ta không lấy được Vũ Trụ đạo quả mười vân, cái Vũ Trụ đạo quả mười vân này có thể cho ta hay không?” Thạch Trường Hành có chút lúng túng bước ra.
“Ta không cần.” Mạc Vô Kỵ lập tức nói.
“Cầm đi.” Lam Tiểu Bố vô cùng hào phóng cầm đạo quả mười vân này ném cho Thạch Trường Hành.
Trường Nhất vô cùng hối hận vì không bước ra xin đạo quả trước, hắn ta cũng không lấy được đạo quả mười vân nào cả, chỉ là ở đây chỉ có một cái đạo quả mười vân đã cho Thạch Trường Hành rồi, hắn ta cũng không tiện đi hỏi Lam Tiểu Bố nữa. Hắn ta cũng biết đạo quả mười vân trên người Lam Tiểu Bố tuyệt đối không chỉ có một, nhưng hắn ta chỉ là nghe theo xúi giục của Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ. Hơn nữa hắn ta luôn cảm thấy trên người mình có cấm chế, đây là giác quan thứ sáu, không thể nào nói rõ được. Nếu như cảm giác của hắn ta là chính xác, vậy đã nói rõ Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ còn đang đề phòng hắn ta. Lúc này, còn chưa nhìn thấy đạo quả mười vân, hắn ta đâu dám xin đạo quả chứ?
Thất Trụ Thiên cũng không lấy được Vũ Trụ đạo quả mười vân, nhưng mà hắn ta cũng không lo lắng, hắn ta tin tưởng con người Lam Tiểu Bố, chờ sau khi rời khỏi đây, nhất định sẽ cho hắn ta một chút Hỗn Độn Quy Tắc Tương. Còn Vũ Trụ đạo quả, trên người hắn ta có hai cái chín vân. ĐỐi với hắn ta bây giờ như vậy là đủ rồi. Chờ đại đạo tự thân của hắn ta củng cố lại, hắn ta có 60% nắm chắc có thể bước vào bước đại đạo thứ chin.
“Đi thôi, sau khi chúng ta rời khỏi đây, đi tìm Đế Lan tính sổ trước, sau đó đến Đại Hoang thế giới.” Mạc Vô Kỵ cười ha ha một tiếng, hắn và Lam Tiểu Bố phân chia đồ trong thế giới của Lôi Vân Hãn, tài nguyên tu luyện trên người tăng lên rất nhiều.
“Ta cảm thấy có chút không đúng.” Thất Trụ Thiên đột nhiên nhíu mày nói.
“Có gì không đúng?” Lam Tiểu Bố lập tức hỏi một câu.
Thất Trụ Thiên nói, “Nơi này là hội trường đại hội Vĩnh Sinh, theo lý mà nói đại hội Vĩnh Sinh được tổ chức ở An Lạc Thiên Thành của Trung Ương thế giới, vậy thì hội trường đại hội Vĩnh Sinh cũng là do Đế Lan bố trí. Nhưng với năng lực của Đế Lan, chỉ sợ không thể nào bố trí được cái hội trường như thế này được.”
Lam Tiểu Bố và Mạc Vô Kỵ đều sửng sốt, sở dĩ bọn hắn không cảm thấy ngoài ý muốn, là bởi vì đây là lần đầu tiên bọn hắn tham gia đại hội Vĩnh Sinh, vẫn cho rằng cái hội trường đại hội Vĩnh Sinh này đã sớm có sẵn. bây giờ nghe Thất Trụ Thiên nói không đúng, hai người mới tỉnh ngộ ra.
Cái hội trường hư không này, thần niệm không thể thẩm thấu ra ngoài, Đế Lan có năng lực bố trí loại hội trường này sao?
Nếu như Đế Lan không thể nào bố trí được loại hội trường này, vậy thì cửa ra của hội trường này ở đâu? Đế Lan, Khổng Tâm Kiếm còn cả DƯơng Thiên, bọn họ chạy trốn như thế nào?
“Bố gia, không gian đang áp súc lại…” Thái Xuyên đột nhiên kêu lên, nó là Hỗn Độn Độc Giác Thú, vô cùng mẫn cảm với sự thay đổi của không gian.
Thần niệm của Mạc Vô Kỵ và Lam Tiểu Bố mở rộng ra, bọn hắn nhanh chóng hiểu ra lời Thái Xuyên nói không gian đang áp súc lại là có ý gì. Bởi vì vùng không gian này quả thật đang co lại, không chỉ như vậy, phạm vi mở rộng thần niệm của bọn hắn cũng đang co lại. Giống như theo một tỉ lệ nào đó, sau khi vùng không gian bị rút lại thì phạm vi thần niệm cũng bị rút lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận