Khí Vũ Trụ

Chương 1489 - Đi hay là không đi.

“Thân Bất Thanh và Lãnh Khinh Điệp còn ở đây không? Ở đây trừ Hồ Thanh Gia, còn có Chuẩn Thánh hay Thánh Nhân nào khác không?” Lam Tiểu Bố hỏi, nếu như hai tên này vẫn còn ở đây, vậy thì hắn chỉ có thể rời đi trước. Hắn đã từng tu luyện ở Bất Thanh Thần Giới, nếu như Thân Bất Thanh là Thánh Nhân có chất lượng tương đối cao, nói không chừng có thể cảm nhận được hắn đã từng ở Bất Thanh Thần Giới. Còn Hồ Thanh Gia kia, nếu là Hợp Thần cảnh, vậy thì có nghĩa là tu vi đã tụt xuống, nàng vốn dĩ chính là cảnh giới Chuẩn Thánh.
Kiều Ngạo Luân nói, “Căn cứ vào hình ảnh ghi chép lại, Thân Bất Thanh và Lãnh Khinh Điệp đều đã rời khỏi đây rồi. Tu vi của ta có hạn, có rất nhiều chuyện đều là nghe người ta nói, còn có một phần là do ta dựa vào hình ảnh giám sát mà suy đoán ra. Ta đoán có Chuẩn Thánh ở nơi này, chỉ là không xác định lắm.”
Bởi vì vẫn luôn bế quan, cho nên thủy tinh cầu kia Lam Tiểu Bố chỉ mới nhìn lướt qua một chút, không hề xem xét tỉ mỉ. Bây giờ nghe thấy Thân Bất Thanh và Lãnh Khinh Điệp, Lam Tiểu Bố lập tức cẩn thận hơn.
Lam Tiểu Bố đã quyết định đổi tên Bất Thanh Thần Giới, đợi đến khi đại đạo của hắn có thành tựu sẽ đổi tên Bất Thanh Thần Giới. Nếu như Thân Bất Thanh còn sống, chờ gia hỏa này quay về Bất Thanh Thần Giới, chắc chắc sẽ không để mặc cho Bất Thanh Thần Giới như vậy, gia hỏa này nhất định sẽ giờ trò gì đó. Bây giờ nghe Thân Bất Thanh đã đi, trong lòng Lam Tiểu Bố lại cảm thấy sốt ruột.
Tần Tự Hề, mặc dù là một Thánh Nhân, nhưng bây giờ Lam Tiểu Bố biết rất rõ, Thánh Nhân như Tần Tự Hề có chất lượng rất thấp, thậm chí ngay cả CHuẩn Thánh cũng không bằng. Tên Thân Bất Thanh kia hình như cũng là một Thánh Nhân không có chất lượng, nhưng hắn có Lãnh Khinh Điệp giúp đỡ. Hai tên này còn thích giở trò, hắn lo một khi Thân Bất Thanh quay về đến Bất Thanh Thần Giới, một mình Tần Tự Hề không chơi lại được hai tên này.
Ảnh Tượng Thủy Tinh Cầu được Lam Tiểu Bố lấy ra, sau dó Lam Tiểu Bố lập tức nhìn thấy Vũ Trụ Độ Đạo Khẩu. Nơi này có hình dạng giống như một cái bến tàu, còn là một bến tàu nhỏ. Ở bến tàu nhỏ này có một cái cầu gỗ kéo dài đến tận hư không. Cầu gỗ này rất hẹp, chỉ có một người mới có thể đi qua.
Phía cuối cầu gỗ là hư không hư ảo, khi thời gian từ từ trôi qua, phía trước cầu gỗ đột nhiên xuất hiện một trăm phù quang hình lá sen, hoặc có thể goị là Hư Không hà Diệp.
Rất rõ ràng, cái hình ảnh giám sát này là đã được Kiều Ngạo Luân chọn lọc ra từ trong trận pháp Ký ức Giám Sát.
Một trăm phù quang lá sen này sau khi xuất hiện, có một tên nam tử lập tức xông về phía một lá sen, lá sen này bạo lấy nam tử kia nhanh chóng lặn vào trong hư không rồi biến mất.
Có tên nam tử này dẫn đầu, mấy trăm người sau đó đều xông về phía Hư Không Hà Diệp, chỉ là Hư Không Hà Diệp chỉ có một trăm lá, cộng thêm chuyện muốn đi đến Hư Không Hà Diệp phải đi qua cầu độc mộc. Vì cướp đoạt quyền đi cầu độc mộc và Hư Không Hà Diệp , những người này bắt đầu đại chiến.
Trong hư không thần thông hỗn loạn, đạo vận nổ tung. Vô số cường giả bị giết chết, sau đó khi tán đạo không gian xung quanh bị chấn động kịch liệt.
Mỗi một cường giả cướp được cầu độc mộc, đều vọt đến Hư Không Hà Diệp rồi biến mất. Khi cường giả rời đi càng lúc càng nhiều, cạnh tranh cầu độc mộc cũng càng ngày càng kích liệt. Lam Tiểu Bố đoán, những người này chắc hẳn còn không biết Hư Không Hà Diệp sẽ xuất hiện mỗi năm một lần, chỉ cho rằng cơ hội chỉ có một lần đó. Nếu không thì sẽ không tranh đoạt kích liệt như vậy.
“Nhìn thấy không? Gia hỏa này chính là Thân Bất Thanh.” Kiều Ngạo Luân chỉ vào một tên nam tử áo gai, nam tử này mặc áo gai, chân mang một đôi giày sợi đay. Nhìn không tính là vô cùng anh tuấn, nhưng lại có một loại khí chất khó nói thành lời.
Thân Bất Thanh cũng xông về phía cây cầu gỗ kia, giờ phút này có một cường giả khác cũng vừa giết chết đối thủ cướp đoạt với hắn. Hắn ta nhìn thấy Thân Bất Thanh đến, lập tức lấy pháp bảo ra đánh về phía Thân Bất Thanh. Thân Bất Thanh vẫn không hề ra tay, nữ tử bên cạnh hắn đã lấy pháp bảo ra đánh về phía tu sĩ ra tay với Thân Bất Thanh.
“Đây là Lãnh Khinh Điệp sao?” Lam Tiểu Bố hỏi.
Lãnh Khinh Điệp này quả thật là xinh đẹp, dù đây chỉ là hình ảnh, nhưng vẫn có thể cảm nhận được trên người nàng có một loại khí chất thoát tục. Giống như là tiên tử cao cao tại thượng, khiến cho người ta không nhịn được mà tự ti mặc cảm.
Nếu như lần đầu tiên nhìn thấy loại nữ nhân này, Lam Tiểu Bố tuyệt đối sẽ không nghĩ đây là một gia hỏa phản bội đạo lữ TRọng Song Vũ của nàng, đi theo Thân Bất Thanh. Lam Tiểu Bố tin tưởng Tần Tự Hề sẽ không lừa hắn.
Lúc đầu nam tử công kích Thân Bất Thanh nhìn thấy Lãnh Khinh Điệp đến giúp dỡ, lập tức lui về sau một bước. Ngay lúc này, lại có một nữ tử lao đến. Nữ tử này vọt từ sau lưng nam tu đã ra tay với Thân Bất Thanh đến, mục tiêu mà nàng đánh tới rõ ràng chính là Thân Bất Thanh.
“Người này chính là Hồ Thanh Gia.” Nhìn thấy nữ tử kia, Kiều Ngạo Luân lập tức nói.
“Nếu là Hồ Thanh Gia, tại sao nàng lại công kích Thân Bất Thanh…”
Đàm Khổ còn chưa dứt lời, pháp bảo trong tay Hồ Thanh Gia đột nhiên đổi hướng, đánh về phía mi tâm nam tu đã ra tay với Thân Bất Thanh.
Trên thực tế khi nhìn thấy Hồ Thanh Gia ra tay công kích Thân Bất Thanh, tên nam tu công kích Thân Bất Thanh kia đương nhiên sẽ không ngăn cản. Khiến hắn ta không thể ngờ được là, người này giúp mình, thậm chí còn giao sau lưng cho nữ nhân kia lại đột nhiên quay sang ra tay với mình.
Nam tu này vội vàng né tránh, nhưng mà giờ phút này công kích của Thân Bất Thanh và Lãnh Khinh Điệp cũng đã đến. Ba người liên thủ công kích ăn ý đến trình độ không chê vào đâu được, tên nam tử này trực tiếp bị đánh chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận