Khí Vũ Trụ

Chương 420: Rời đi. (1)

Tia sét thứ năm đánh xuống, Lam Tiểu Bố không hề có chút do dự mượn nhờ tia sét này xé mở vách chắn Chân Tiên cảnh. Vách chắn Chân Tiên bị xé nứt, tiên linh khí vô cùng vô tận lập tức điên cuồng tràn vào. Trường Sinh Quyết tựa như một cối xay khổng lồ, cho dù có bao nhiêu tiên linh khí tràn vào, dưới sự vận chuyển của Trường Sinh Quyết, đều sẽ hóa thành tiên nguyên chân chính, trở thành thực lực của Lam Tiểu Bố.
Tia sấm sét thứ sáu, thứ bảy thứ tám cùng lúc đánh xuống, Lam Tiểu Bố hoàn toàn không cần dùng đến Chiếu Thiên Ấn, Trường Sinh Quyết vận chuyển đến cực hạn, lôi nguyên từ ba tia sấm sét kia dung hợp với tiên linh khí trong sương mù ở hẻm núi Uẩn Thần, trực tiếp củng cố vững chắc tu vi của Lam Tiểu Bố, đồng thời tăng lên đỉnh Chân Tiên tầng một đỉnh phong.
Tia sấm sét thứ chín đánh xuống, Lam Tiểu Bố không chút trở ngại bước vào Chân Tiên tầng hai. Giờ phút này vết thương trên người hắn do tia sấm sét đầu tiên bổ ra đã sớm khôi phục.
Cảm nhận được linh vận sau lôi kiếp ập đến vô cùng thoải mái, trong lòng Lam Tiểu Bố cũng âm thầm cảm thán. Bước vào Chân Tiên, không ngờ hắn thật sự độ Nhất Cửu lôi kiếp.
Cho dù như thế nào đi nữa, hôm nay cuối cùng hắn cũng đã trở thành tu sĩ Thiên Tiên. Cho dù vẫn là tu tiên giả cấp thấp ở Ngũ Vũ Tiên Giới, nhưng tốt xấu gì hắn cũng là một Tiên Nhân.
Tu sĩ ở Ngũ Vũ Tiên Giới chia làm ba cấp độ, Thiên Tiên, Đại Tiên và Vị Tiên.
Tất cả tu sĩ Chân Tiên cảnh, Kim Tiên và Huyền Tiên đều thuộc cấp độ Thiên Tiên. Bây giờ hắn chính là tu tiên giả cấp độ thấp nhất trong Thiên Tiên, Chân Tiên tầng hai.
Chỉ cần không gặp phải cường giả có tu vi Đại Ất tiên trở lên, cho dù hắn có đánh không lại cũng có cơ hội chạy trốn.
Giờ phút này thần niệm của hắn đã tăng phạm vi bao phủ hơn 5 vạn dặm, Lam Tiểu Bố hiểu rõ, đây là Tiên giới, chịu ảnh hưởng của quy tắc thiên địa. Nếu như là ở tu chân giới, phạm vi thần niệm của hắn chỉ sợ phải hơn trăm vạn dặm.
Bước vào Chân Tiên tầng hai, cộng với cơ thể đã luyện thành Tiên thể vô cùng mạnh mẽ, nhận mang trong hẻm núi Uẩn Thần có ảnh hưởng rất nhỏ đổi với Lam Tiểu Bố. Ngược lại là tổn thương thần hồn lại càng ngày càng mạnh, bây giờ Đoán Thần Thuật của Lam Tiểu Bố đã đến tầng sáu, còn có Thần Hồn Thuẫn, nhưng vẫn không thể ngăn cản được công kích thần hồn càng ngày càng mạnh. Rất rõ ràng, loại công kích này dựa theo tu vi của tu sĩ mà tăng lên. Hắn vừa hay bước vào Chân Tiên, nếu là Đại Ất Tiên hoặc Tiên Vương đến đây, chỉ sợ hoàn toàn không có cách nào lẩn trốn.
Cũng may qua mấy tháng, hắn đã có được gần trăm đóa Cửu Diệp Độ Thần Hoa. Cho dù có ở lại trong này, Cửu Diệp Độ Thần Hoa cũng càng ngày càng ít, còn không bằng rời khỏi đây đi tìm trận bàn Thời Gian.
Lam Tiểu Bố vết thương chằng chịt xông ra khỏi hẻm núi Uẩn Thần, hắn phát hiện người ở biên giới hẻm núi Uẩn Thần còn khá nhiều.
Có một vài tu sĩ ngây người ở biên giới hẻm núi Uẩn Thần thấy đột nhiên có người xông ra từ trong hẻm núi Uẩn Thần đều vô cùng kinh ngạc. Đã rất lâu rồi không có người nào dám tiến vào hẻm núi Uẩn Thần, nguyên nhân chủ yếu là Cửu Diệp Độ Thần Hoa bên trong đó càng ngày càng ít. Ngay ở tại biên giới, cho dù là ở tận bên trong cùng của tảng đá lớn, bây giờ cũng rất khó có được Cửu Diệp Độ Thần Hoa.
“Ta nhớ ra rồi, người kia có tiến vào hẻm núi Uẩn Thần năm tháng trước, không ngờ còn có thể ra ngoài.” Có người kêu lên.
Nhìn thấy bóng lưng Lam Tiểu Bố đã đi xa, có vài tu sĩ Kim Tiên liếc mắt nhìn nhau, sau đó yên lặng đi theo.
Lam Tiểu Bố vốn định chào hỏi với Liên Ngân Bình trước rồi rời khỏi phường thị hẻm núi Uẩn Thần, nhưng mà thần niệm của hắn đã sớm phát hiện ra Liên Ngân Bình đã rời đi. Đã như vậy thì hắn không còn do dự gì nữa, trực tiếp dùng Tung Địa Kim Quang biến mất khỏi phường thị hẻm núi Uẩn Thần.
Mấy tên tu sĩ Kim Tiên theo dõi Lam Tiểu Bố đều trợn mắt há mồm, cứ như vậy mà bỏ chạy mất rồi? Bọn họ còn chẳng bắt được chút bóng dáng nào,
Rất nhanh sau đó, phường thị hẻm núi Uẩn Thần lập tức truyền ra lời đồn, có một người từ bên ngoài đến lấy được hơn mười đóa Cửu Diệp Độ Thần Hoa trong hẻm núi Uẩn Thần, hơn nữa còn không bán những đóa Cửu Diệp Độ Thần Hoa này cho cửa hàng của hẻm núi Uẩn Thần.
Cho dù lời đồn này là thật hay giả, Uẩn Thần đan các trong hẻm núi Uẩn Thần đều phái người đi tìm Lam Tiểu Bố. Uẩn Thần đan các tung ra đan phương luyện chế Cửu Chuyển Độ Thần Đan, còn dùng giá cao thu mua Cửu Diệp Độ Thần Hoa, thu hút toàn bộ mọi người đến hẻm núi Uẩn Thần, mục đích là gì? CÒn không phải vì Cửu Diệp Độ Thần Hoa hay sao? Bây giờ có người lấy được Cửu Diệp Độ Thần Hoa, ngay cả phường thị còn không đi, ngược lại trực tiếp rời đi, như vậy sao được?

Lam Tiểu Bố cũng mặc kệ có người nào đang tìm hắn hay không, hắn lấy Cực Hải Vân Chu ra, đẩy nhanh tốc độ tiến về phía Bồng Nhạc Tiên Khí Tông.
Dựa theo vị trí trên phương vị cầu mà Liên Ngân Bình đưa cho hắn, Lam Tiểu Bố chỉ tốn hơn nửa tháng đã dừng lại. Nơi này chính là vị trí của Bồng Nhạc Tiên Khí Tông, nhưng hắn không nhìn thấy bia đá đạo vận của Bồng Nhạc Tiên Khí Tông.
Trong lòng Lam Tiểu Bố vô cùng khó hiểu, hắn cảm thấy Liên Ngân Bình không hề lừa hắn, những gì nàng nói là thật, hơn nữa Liên Ngân Bình quả thật cũng không cần phải lừa hắn.
Thần niệm Lam Tiểu Bố bắt đầu mở rộng ra, cẩn thận tìm kiếm trong khu vực rộng năm vạn dặm, qua khoảng nửa ngày, cuối cùng Lam Tiểu Bố cũng tìm được mấy chữ Bồng Nhạc Tiên Khí Tông.
Nói là chữ lớn đạo vận, Lam Tiểu Bố khẳng định, nếu như không phải hắn đã bước vào Chân Tiên cảnh, thần hồn thức hải vô cùng mạnh mẽ, thần niệm cũng vượt xa những tu sĩ bình thường, vậy thì hắn hoàn toàn không thể nhìn thấy mấy chữ này. Mấy chữ này trôi nổi trên hư không, tựa như đã sắp tiêu tán, mờ nhạt đến mức không thể nhạt hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận