Khí Vũ Trụ

Chương 2190 - Tác dụng của Tần Thiên Thạch. (2)

Đương nhiên, còn những trận văn kia, nghe nói những trận văn này là trận văn truyền tống, cũng là trận văn rời khỏi Tần Thiên Cổ Đạo. Chỉ là mỗi trận văn sẽ truyền tống đến một vị trí khác nhau, cụ thể còn phải hỏi chủ nhân của dịch trạm này.”
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Ngươi cảm thấy nơi này có người chủ quản sao?”
Rất rõ ràng, không biết Tần Thiên Cổ Đạo đã xảy ra vấn đề gì, đã không còn người quản lý nữa.
“Tiểu Bố, vừa rồi ta đã hỏi rồi, nơi này có truyền tống trận đến Hỗn Độn Hà. Còn người quản lý ở đây, đã sớm rời khỏi dịch trạm rồi.” Mạc Vô Kỵ đi tới nói.
“Vậy được rồi, bây giờ chúng ta có thể truyền tống khỏi nơi này.” Tề Mạn Vi không nhịn được nói, ở cái Tần Thiên Cổ Đạo này, chỉ chớp mắt đã mấy trăm năm, nàng rất mệt mỏi rồi. Đi đường ở chỗ này, còn không bằng cùng Lam Tiểu Bố tìm kiếm một nơi định cư.
Lôi Đình Thánh Nhân thật sự không nhịn được, hắn ta cười khổ nói, “Nếu như có thể truyền tống rời khỏi nơi này, ngươi cảm thấy ở đây có thể còn lại bảy mươi, tám mươi người sao?”
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “Vậy thì cũng chưa chắc, lỡ như chúng ta có thể rời đi được thì sao?”
Thần niệm của hắn đã quét ra, trận văn truyền tống kia không có bất cứ đường vân linh lực nào cả, cũng không có dao động đạo vận. Không chỉ như vậy, ở biên giới trận văn truyền tống kia, hắn còn nhìn thấy một ít lỗ khảm, những lỗ khảm kia nhất định không phải dùng đạo tinh. Không phải là đạo tinh, mà độ to nhỏ của những lỗ khảm này không khác gì Tần Thiên Thạch, Lam Tiểu Bố hoài nghi những lỗ khảm này là để đặt Tần Thiên Thạch.
Nói cách khác, muốn rời khỏi dịch trạm truyền tống đi, rất có thể phải cần đến Tần Thiên Thạch.
Mạc Vô Kỵ đột nhiên truyền âm cho Lam Tiểu Bố, “Tiểu Bố, không nên tùy tiện lấy Tần Thiên Thạch ra để truyền tống, nơi này có rất nhiều cường giả, còn có hai người hình như là Tạo Hóa Thánh Nhân cảnh. Bảy mươi tám mươi người này mà cùng nhau xông lên, chúng ta đối phó cũng có sẽ quá sức. Hơn nữa không biết nơi này có cho phép đánh nhau hay không. Lỡ như bởi vì đánh nhau mà nơi này sụp đổ, chúng ta muốn tìm đến được cái dịch trạm tiếp theo, có lẽ sẽ mất mấy trăm năm nữa.”
Lam Tiểu Bố gật đầu, hắn cũng nghĩ như thế, loại vật như Tần Thiên Thạch này rất quý giá, tuyệt đối không thể lộ ra trước mặt người khác được. Ít nhất thì bây giờ hắn đã biết hai tác dụng của Tần Thiên Thạch, thứ nhất chính là bố trí Tầm Tích Trận, tìm được phương hướng chính xác trên Tần Thiên Cổ Đạo. Thứ hai chính là truyền tống, rời khỏi Tần Thiên Cổ Đạo.
Hắn dứt khoát đi đến chỗ động phủ của một tu sĩ trung niên, ôm quyền hỏi, “Nơi này có tuyền tống trận, vì sao mọi người không truyền tống đi?”
Chẳng những tu sĩ trung niên này, tất cả tu sĩ trong đại sảnh ngay khi bọn người Lam Tiểu Bố vào đây, đều chú ý đến bọn người Lam Tiểu Bố.
Thấy Lam Tiểu Bố hỏi thăm mình, nam tử trung niên này cũng khách sáo nói, “Bởi vì muốn truyền tống khỏi nơi này thì cần có Tần Thiên Thạch, mà loại vật như Tần Thiên Thạch này, chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, chúng ta thậm chí còn chưa từng nhìn thấy.”
“Đã như vậy, trước đó người của dịch trạm truyền tống đi như thế nào?” Lam Tiểu Bố không hiểu hỏi,
Nam tử trung niên từ tốn nói, “Bởi vì lúc trước mỗi một dịch trạm đều có người quản lý tuyền tống và người quản lý động phủ, muốn truyền tống khỏi dịch trạm, nhất định phải tìm người quản lý truyền tống mua phiếu truyền tống. Chỉ là bây giờ toàn bộ người quản lý dịch trạm đều đã đi rồi, chúng ta cũng không biết phải khởi động truyền tống trận như thế nào.”
“Mọi người đến chỗ truyền tống, bây giờ chúng ta thử một chút.” Lam Tiểu Bố nói xong, tiện tay lấy bốn cái đạo tinh ra.
Nhưng mà con mắt Mạc Vô Kỵ liếc qua, đã biết ý của Lam Tiểu Bố, bốn viên đạo tinh này là giả, bên ngoài bọc một tầng đạo tinh, bên trong là Tần Thiên Thạch.
Ở nơi này, thần niệm không thể dùng được, loại Tần Thiên Thạch bao bọc đạo tinh mà Lam Tiểu Bố lấy ra này, trừ Mạc Vô Kỵ ra, không có ai có thể thấy rõ vấn đề.
Nhìn thấy Lam Tiểu Bố lấy ra bốn viên đạo tinh, đồng thời mời người bên cạnh cùng nhau tiến vào truyền tống trận, tu sĩ trong đại sảnh đều cười lạnh. Nếu như đạo tinh bình thường có thể truyền tống đi, bọn hắn cũng chẳng điên, sao phải ở đây hơn nghìn năm?
Ngay khi Lam Tiểu Bố muốn đặt Tần Thiên Thạch vào trong lỗ khảm, một thanh niên áo vải đột nhiên đi tới, ôm quyền với Lam Tiểu Bố, “Xin hỏi vị đạo hữu này, có phải các ngươi muốn đến Hỗn Độn Hà?”
Lam Tiểu Bố gật đầu, “Đúng là muốn đến Hỗn Độn Hà, đạo hữu có gì cần nói không?”
Thanh niên áo vải này mỉm cười, giọng nói thành khẩn, “Ta cũng muốn đi Hỗn Độn Hà, có thể đi cùng với các ngươi hay không?”
Lam Tiểu Bố cười ha ha, “ĐƯơng nhiên là được, chỉ là chúng ta có thể truyền tống đi được hay không cũng không biết nữa.”
“KHông sao, có thể truyền tống đi là vận may của ta, không thể truyền tống đi cho thấy cơ duyên rời đi của ta vẫn chưa đến. Dù thế nào, Đỗ Bố ta cũng đa tạ mấy vị đạo hữu.” Nói xong, thanh niên áo vải này cúi người hành lễ một lần nữa, sau đó mới không nhanh không chậm nhảy lên truyền tống trận chỗ bọn người Lam Tiểu Bố.
Bạn cần đăng nhập để bình luận